Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Vốn dĩ Vân Khê là một diễn viên thành công rực rỡ, xuất thân khá tốt, các thế hệ trong nhà đều là diễn viên, ra mắt đã là ngôi sao nhí, chưa đến ba mươi tuổi mà đã cầm về hai cúp ảnh đế. Ngày X tháng Y nào đó chết vì tai nạn xe cộ, sau khi chết thì linh hồn bé nhỏ bị túm vào Cục Xuyên Thư làm một người xuyên thư có biên chế, thay thế những nhân vật bị chết ngoài ý muốn trong sách để hoàn thành cốt truyện.
Nhưng mà cậu đặc biệt xui xẻo.
Đồng nghiệp khác rút hệ thống: Vai chính, nam hai, vai phụ quan trọng, vai ác vân vân...
Cậu rút hệ thống: Pháo hôi người qua đường Giáp.
Đồng nghiệp khác rút phương hướng tiến hóa: Não bộ tăng cấp, thân thể cường hóa, khoa học kỹ thuật chuyên nghiệp...
Cậu rút được phương hướng tiến hóa: Nhan sắc.
Cậu là một tên pháo hôi thì cần sắc đẹp có tác dụng gì hả?
Hai thứ kết hợp lại, trình độ xui xẻo chỉ biết nhân đôi.
Văn Khê cực kỳ không hài lòng.
Sau khi làm nhân viên trong Cục Xuyên Thư đi qua tám cái thế giới thì có thể lựa chọn thoát khỏi hệ thống, chỉ cần ở thế giới hiện tại hoàn thành xong nhiệm vụ thì có thể tự mình ở lại sống cuộc đời của chính mình.
Bảy cái thế giới trước, cậu đạt được các buff cường hóa các bộ vị cũng như sức quyến rũ cho thân thể, mặt thì vẫn là mặt của cậu, nhưng nhìn đã không còn hoàn toàn giống như trước nữa — Có thể cầm đi làm cái tên nam Đát Kỷ mê hoặc hoàng đế gì đó.
Văn Khê dự đoán tương lai của mình ở giới giải trí nhất định sẽ xài rất được.
Nhưng công việc của cậu là làm pháo hôi người qua đường Giáp, là người thúc đẩy cốt truyện, là chất xúc tác cho tình cảm của vai chính, thuộc tính ác độc, giữ vị trí nhỏ đến mức là một vai ác đích thực cũng không phải trong cốt truyện, nên không thích hợp gây sự chú ý quá mức. Vì thế khi làm nhiệm vụ, ngoại trừ phải đi theo cốt truyện thì cậu còn phải cố gắng che giấu sắc đẹp của mình.
Dạng pháo hôi nhỏ này, bình thường kết cục đều chẳng ra gì. Trên thực tế, bảy cái thế giới trước của cậu đều là thân bại danh liệt, nghèo hèn tuyệt vọng, cuối cùng toàn bộ đều đi theo hướng kết cục tự sát thân vong.
Vân Khê mang theo thân thể xuyên tới xuyên đi, bởi vì kỹ thuật diễn hơn người nên một đường "quá ngũ quan, trảm lục tướng", thuận lợi mà hoàn thành xong bảy cái thế giới nên lòng tự tin của cậu cũng bắt đầu bự lên.
Đây là thế giới thứ tám, cũng là thế giới mà cậu sớm định ra sẽ sinh sống sau khi thoát khỏi hệ thống.
Với điều kiện ngoại hình của cậu, vừa phải làm tốt nhiệm vụ pháo hôi người qua đường Giáp của mình, vừa phải vì chính mình tạo nền tảng trong giới giới trí sau này, mà để làm được hết tất cả những thứ này thì cậu không quá nắm chắc.
Cốt truyện thuộc về cậu trong thế giới này cũng rất đơn giản, là làm tên liếm cẩu của vai chính công. Lấy nhan sắc của cậu để phụ trợ cho sự thanh lãnh cấm dục của vai chính công, là cọc tiêu của nam đức, bên cạnh đó phụ trợ vai chính thụ có một không hai, cậu được xem như công cụ người để lập hình tượng cho vai chính công.
Ngoại trừ vai chính thụ, vai chính công đối với mọi người như núi băng lạnh giá.
Vân Khê đã liếm đến ra chân tình thật cảm, lại phải cẩn thận khống chế tiến độ, trăm triệu không thể khiến cho vai chính công nảy sinh tình cảm với mình, nếu không thì nhiệm vụ sẽ bị thất bại trong gang tấc.
Diễn đúng không, cậu giỏi nhất là diễn đó!
May mắn là hình tượng vai chính công đã có sẵn rồi, cũng vì thế mà Văn Khê liếm cẩu liếm đến gian nan mắc mệt, chỉ có thể diễn vai diễn một người đến mức muốn tự kỷ luôn.
Nhiệm vụ của cậu bắt đầu từ rất sớm, nguyên tác là truyện sủng văn giới giải trí cưới trước yêu sau. Mở đầu chính là kết hôn, nguyên nhân kết hôn cũng cực kỳ đơn giản: Văn Khê bỏ thuốc cho vai chính công, sau đó bị vai chính thụ anh hùng cứu công đuổi đi Văn Khê, tiếp đó có một đêm thân mật với vai chính công.
Vai chính công là người có tư tưởng rất bảo thủ, hai người lại không thấy chán ghét đối phương nên vì thế mà kết hôn.
Nhiệm vụ bỏ thuốc chính là nhiệm vụ cuối cùng của Văn Khê.
Dựa theo tiến độ của nguyên tác, sau khi bỏ thuốc thì Văn Khê sẽ bị vai chính công phong sát vĩnh viễn, cả đời phải vì cơm áo gạo tiền mà bận rộn, khom lưng cúi đầu, cuối cùng thì bị một tên biến thái cuồng theo dõi rồi ngược đãi đến chết.
Vai chính công thật sự rất tàn nhẫn.
Nhưng Văn Khê không thể để cho mình bị kết cục này được, cậu muốn sinh hoạt cả đời ở thế giới này nên nếu có thể lựa chọn thì đương nhiên cậu muốn sống thọ và chết tại nhà.
Vì vậy Văn Khê tự tin bắt đầu hành động, trong khi bị bắt làm các nhiệm vụ cưỡng chế thì sẽ làm một chút chiêu trò gian lận mà không ảnh hưởng đến toàn cục.
Trong đó gian lận lớn nhất, điều thứ nhất là sửa lại hình tượng của nguyên chủ.
Nguyên chủ là trẻ mồ côi, tự kỷ nhút nhát, không biết nhìn người không biết đúng sai, bẩm sinh có chút bệnh tâm lý. Trong nguyên tác, nguyên chủ si mê vai chính công thành bệnh, nghĩa là có thể ăn vụng cơm thừa của vai chính công, liếm cái muỗng của vai chính công, thu gom tất cả đồ vật mà vai chính công vứt bỏ, thậm chí ảo tưởng có thể trộm được bao cao su mà vai chính công đã dùng rồi nhét vào mông của chính mình.
Ọe! Những thứ này đã vượt qua giới hạn tâm sinh lý của Văn Khê luôn rồi.
Với trình độ chuyên nghiệp của cậu, hình thức liếm cẩu biến thái đến kiểu này thì cậu không thể nào diễn được, nên chỉ có thể diễn thành một tên liếm cẩu bình thường thôi.
Điều thứ hai, là cứu lấy vai chính thụ bị paparazzi đuổi ép nên bất cẩn rơi vào trong hồ nước, sau đó kiếm lời được một cái ơn cứu mạng.
Trong nguyên tác, đáng lẽ việc này vốn là cốt truyện của vai chính công, Văn Khê rất tự tin đoạt lấy, cậu cảm thấy hình tượng của vai chính công quá kiên cố nên mất đi đoạn này cũng sẽ không làm ảnh hưởng đến cảm tình của hai người.
Vai chính thụ là một thiếu niên tốt có tâm địa lương thiện tích cực hào phóng luôn hướng về phía trước, tuy rằng trước đây cậu luôn nhắm vào cậu ta, nhưng có cái ơn cứu mạng này thì nhất định cậu ta tuyệt đối sẽ không cho phép vai chính công làm khó cậu.
Cuối cùng không biết do chiêu trò gian lận nào của cậu chọc đến quỷ, tóm lại chính là cậu bị lật xe rồi.
Trong kiếp sống liếm cẩu gian khổ của mình, rốt cuộc cậu cũng đã đi tới bước cuối cùng: Bỏ thuốc, đặt phòng, nằm chờ vai chính thụ anh hùng cứu mỹ nhân.
Hết thảy đều rất hoàn mỹ, rất thuận lợi.
Dưới sự hỗ trợ của hệ thống, cậu đã thành công bỏ thuốc, cũng đưa được vai chính công tới phòng mà mình đã đặt, cũng bị vai chính công đè trên giường.
Vai chính thụ cũng mở cửa vào được luôn!
Sau đó vai chính công ngẩng đầu lên, hung ác nói: "Cút!!!"
Vai chính thụ sợ hãi xin lỗi: "Xin lỗi, xin lỗi, tôi không thấy cái gì hết!"
Sau đó cậu ta cút thật!
Vai chính công bị ham muốn kích thích đến đỏ mặt tía tai, vẻ mặt dữ tợn, hai mắt đỏ sậm gắt gao lom lom nhìn cậu.
Văn Khê:...
May mắn cả đời của cậu quả nhiên là dùng để đổi sắc đẹp hết mịe rồi.
Văn Khê bị vai chính công thâm nhập giao lưu sâu sắc suốt một đêm.
Biến đổi đa dạng các kiểu lăn lộn, giờ thì không chỉ không còn lần đầu tiên nắm tay, dính dính, ôm ấp, mà nụ hôn đầu tiên của vai chính công cũng mất hút luôn.
Thậm chí cậu còn bị rót đầy.
Văn Khê trực tiếp bị rót tới bất tỉnh nhân sự, ngày kế tỉnh lại trong thời gian trốn chạy vẫn còn bị đờ đẫn.
Tóm lại, nhiệm vụ của cậu kết thúc, còn cái việc mà vai chính công không còn trong sạch làm sao để có được trái tim của vai chính thụ, việc này đã không còn trong phạm vi mà cậu có thể quan tâm được nữa.
Bởi vì ngày hôm sau sau khi chạy trốn, cậu đã bị công ty quản lý đóng băng.
Vì thế Văn Khê biết, vai chính công vẫn cực kỳ tức giận, nếu tiếp tục nhảy nhót ở trước mặt anh thì không biết sẽ bị tra tấn thành dạng gì nữa, cho nên cậu chạy trốn rất triệt để, tất cả cách thức liên hệ đều đổi mới hết.
Vai chính công trong thế giới này tên Tưởng Trạm Bạch, là nam chủ mà Văn Khê thấy có nguyên tắc nhất, năng lực cũng mạnh nhất. Vốn anh sẽ cùng với vai chính thụ tôn trọng nhau như khách, đạt được tình yêu "tế thủy trường lưu", sau đó khi vai chính thụ chịu đựng không được sự lạnh nhạt của anh rồi muốn ly hôn thì lúc đó anh mới bừng tỉnh phát hiện tình yêu thật sự của mình đối với vai chính thụ, mở ra đoạn cốt truyện truy thê tiếp theo.
Vốn anh là người cực kỳ thân sĩ, trong sinh hoạt tình dục tựa như tín đồ của phái Thanh Giáo, vĩnh viễn chỉ biết dùng một tư thế cơ bản, vĩnh viễn duy trì sự tỉnh táo ưu nhã của mình.
Nhưng một đêm đó, Tưởng Trạm Bạch giống như kẻ điên, vẻ mặt dữ tợn, gân xanh toàn bộ nổi lên, cậu bị nâng, bị ôm, bị đè nặng, thiếu chút nữa là bị chết luôn ở trên giường.
Da thịt toàn thân không chỗ nào lành lặn, các dấu vết xanh tím đó phải mất cả nửa tháng trời thì mới hoàn toàn biết mất.
Cậu gây nghiệt rồi, vai chính công anh ấy từ trong ra ngoài không còn trong sạch nữa.
Đến nỗi sau khi cậu tỉnh lại đối mặt với cảnh tượng loạn xà ngầu, rồi sau đó xấu hổ đến cực điểm đến mức muốn mất trí nhớ, cậu không còn muốn nói gì thêm.
Văn Khê có thể hiểu được tâm tình tức giận của Tưởng Trạm Bạch, giống như bảo bối mà mình tích cóp cả đời này, đáng lẽ phải hai tay dâng lên trước mặt người mà mình yêu nhất, cuối cùng ở giữa lại bị một con chuột cống phá nát, có thể không giận được sao?
Bởi vậy, Văn Khê thành thành thật thật bị đóng băng. Cậu đã trải qua nhiều thế giới nên cũng biết xu lợi tị hại, biết bản thân mình chạm vào không được thì sẽ dứt khoát nằm yên không đụng vào.
Nhưng vận mệnh lại ngay sau đó mang đến cho cậu một trân bảo: Một đứa con.
Lúc cậu mới biết mình mang thai, cậu đã tự hỏi bản thân mình, có muốn trở về tìm vai chính công, thử xem thái độ của anh ta như thế nào không.
Dù sao nhiệm vụ đã hoàn thành, cậu đã có thể bỏ đi cái nồi liếm cẩu, có thể tùy ý trở về làm bản thân mình.
Kết quả không đợi cậu rối rắm xong thì đã truyền ra tin đính hôn của người thừa kế nhà họ Tưởng, người cầm lái tương lai của tập đoàn Vạn Cổ rồi.
Cốt truyện đã cong queo đến thế mà các vai chính vẫn có thể ở bên nhau như cũ, Văn Khê chỉ có thể vuốt bụng nghĩ: Bé con, không thể để con mới sinh ra mà đã trở thành con trai ngoài giá thú được, con cứ theo baba, làm cục cưng của một mình baba thôi.
Sau đó cậu sinh bé con ra, cậu trịnh trọng tìm đại sư tính bát tự, chọn một cái tên chính gọi là Văn Cảnh Nghiêu, nhũ danh là Thủy Thủy.
Thủy Thủy có một đôi mắt màu lam sáng trong sạch sẽ, từ khoảnh khắc bé mở mắt ra là đã nhanh chóng lấy lòng được toàn bộ trên dưới khoa phụ sản. Bất cứ khi nào Thủy Thủy khóc, đói bụng, ị phân là đều có người sau tiếp người trước dỗ dành đút sữa đổi tã.
Văn Khê vô cùng cảm khái, bé con Thủy Thủy này từ trong gien đã thể hiện ra ưu thế tuyệt đối rồi.
Cậu là thân xuyên, bà ngoại của cậu là một đại mỹ nhân có đôi mắt màu xanh, theo cậu biết thì bà nội của Tưởng Trạm Bạch cũng là người tóc vàng mắt xanh, vì tỉ lệ nhỏ đó mà đã khiến cho Thủy Thủy có được đôi mắt màu xanh lam này.
Không chỉ như vậy, Thủy Thủy còn có một đầu tóc xoăn màu nâu ánh kim.
Càng nhìn càng thấy giống một thiên thần nhỏ.
Văn Khê cảm thấy vật nhỏ nhà mình cứ như được buff thêm hiệu ứng vạn người mê ấy, bé con có thể nhanh chóng lấy được hảo cảm của mọi người xung quanh. Trước kia, khi còn nhỏ dẫn ra ngoài sẽ luôn bị người xa lạ đến gần, đến khi đi mẫu giáo thì càng quá hơn, chưa đến một ngày đã trở thành cục cưng mà ai cũng nuông chiều, sau đó từ từ, hiệu ứng buff này từ các bạn nhỏ đi nhà trẻ bắt đầu lan tỏa tới trên người phụ huynh của các bé.
Văn Khê thành người được đón chào nhất trong tập thể phụ huynh đứng chờ ở cửa.
Mà cũng rất thần kỳ ở chỗ, Văn Khê biết giá trị nhan sắc của cậu đã phá bỏ tất cả lề lối của sắc đẹp, thân thể cậu đã trải qua sự cải tạo tỉ mỉ của hệ thống mà hoàn mỹ phù hợp với thẩm mỹ của loài người, tùy tiện đứng một chỗ cũng đã trở thành phong cảnh xinh đẹp, nhưng sự xinh đẹp này khi cậu đi chung với Thủy Thủy sẽ tự động bị nhược hóa, ánh mắt đầu tiên của mọi người luôn chú ý đến bé con có đôi mắt màu xanh kia.
Như vậy cũng khá tốt, người cha già hoàn toàn không hề nuối tiếc khi bị bé con đoạt hết sự nổi bật.
Bởi vì Thủy Thủy quá được chào đón ở nhà trẻ nên hình chụp hay video của bé cũng nóng phỏng tay, thường xuyên được chia sẻ trong group của các vị phụ huynh, lại từ trong group phụ huynh len lỏi đến trong group phụ huynh của phụ huynh.
Kết quả là có một phụ huynh của một đứa trẻ, là cháu gái của đạo diễn trong show thực tế ⟪Bé Con Tới Rồi⟫, cháu gái share hình của Thủy Thủy vào group gia đình, phát nhiều quá nên đã bị vị đạo diễn này chú ý đến.
Vốn dĩ Văn Khê không muốn Thủy Thủy đi gameshow gì đó, nhưng thật sự đạo diễn trả thù lao quá nhiều.
Huống chi trong lòng Văn Khê cũng có tính toán muốn tái nhậm chức.
Hoàn cảnh công tác bình thường với cậu không quá tốt đẹp, cậu mới 25 tuổi, đang trong tuổi hoàng kim của một diễn viên, cậu cũng không muốn làm minh tinh mà chỉ muốn đóng phim kiếm tiền.
Mấy năm nay cậu vẫn luôn chú ý đến Tưởng Trạm Bạch, cậu biết được anh đã đính hôn, sau khi đính hôn thì xuất ngoại đào tạo sâu, giữa năm trước mới về nước tiếp nhận tập đoàn Vạn Cổ.
Mọi mặt đều rất bình thường.
Văn Khê nghĩ cuộc sống của anh tốt đẹp như thế, chắc là đã quên mất cậu rồi, nên lúc này mới có thể thử quay về giới giải trí.
Lại nói, Văn Khê nâng khuôn mặt nhỏ tròn tròn của Thủy Thủy nhìn trái nhìn phải, ngoại trừ mái tóc xoăn màu nâu ánh kim cùng với đôi mắt màu lam đến gần mới thấy rõ, thì đường nét và ngũ quan đều không hề có gì giống với Tưởng Trạm Bạch cả, nên tuyệt đối sẽ không có người thấy Thủy Thủy có liên quan gì với boss của tập đoàn Vạn Cổ được.
Uy hiếp lớn nhất có vẻ cực kỳ an toàn, cậu cũng chuẩn bị to gan đi thử một lần.
Không nuôi con không biết nuôi con rất tốn kém. Từ nhỏ đến lớn, Thủy Thủy ăn gì mặc gì đều là tốt nhất, cậu tình nguyện chính mình thắt lưng buộc bụng cũng sẽ không ủy khuất cục cưng của mình.
Trước khi có con, Văn Khê rất khịt mũi coi thường hành vi cuốn sống cuốn chết của giới bà mẹ bỉm sữa. Sau khi có con, Văn Khê vén tay áo gấp không chờ nổi mà gia nhập hàng ngũ của hội bà mẹ bỉm sữa, bắt đầu từ thai giáo, cái gì mà chương trình bơi lội dành cho trẻ sơ sinh, bồi dưỡng bằng âm nhạc, học quản lý cảm xúc, nên học thì cậu đều đi báo danh tất cả.
Nhà trẻ cũng là nhà trẻ tốt nhất của tiểu khu này.
Sau đó còn phải sắp xếp học âm nhạc, vũ đạo, thư pháp, cờ vây, từ từ dạy dỗ. Trong đó có vài thứ cậu có thể dạy được, ví dụ như cậu giỏi đàn dương cầm, đàn cello các loại nhạc cụ, nhưng cần phải đi mua giáo cụ.
Tất cả đều là tiền đó.
Vi phụ tắc cường*, Văn Khê liều mạng!
(*Vi phụ tắc cường: khi làm cha rồi sẽ trở nên mạnh mẽ.)