Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
" A... ha...ha... hừ... a"
Nơi bí ẩn chưa vào giờ có người dò hỏi tiến vào đột nhiên lại xuất hiện một kẻ cường đại mạnh mẽ xâm lấn, Trình Cảnh lập tức sợ hãi kêu thành tiếng. Nơi non nớt lần đầu tiên đã phải chịu kích thích đến như vậy, cậu cảm thấy toàn thân cực kỳ không thoải mái. Cơ thể trắng nõn nhanh chóng ửng đỏ cả lên, chỉ có thể vặn mình trên chăn giường đỏ muốn thoát khỏi sự xâm lấn đó.
" Không cần.... A.... Không cần mà... không cần làm vậy.... A...ha...."
Hoảng loạn cùng với sợ hãi khiến Trình Cảnh không biết mình phải làm như thế nào. Chỉ có thể bất lực mà nắm chặt chăn dưới thân, ngón tay nắm chặt đến nỗi khiến khớp xương hiện ra.
Cảm giác được mũi của Thiệu Nghị Ngạo càng lúc càng tiến sâu vào trong, lại đang dùng sức hít thở, bướm nhỏ dưới thân làm sao có thể chống đỡ được dưới sự tấn công mãnh liệt như vậy.
Vì kinh hoảng bởi hành động của Thiệu Nghị Ngạo làm chi bướm nhỏ bên dưới thả lỏng khiến cho mũi Thiệu Nghị Ngạo lại càng thâm nhập vào sâu hơn. Thậm chí thịt non bên trong như một cái miệng nhỏ phấn nộn hút giữ lấy mũi Thiệu Nghị Ngạo.
Hắn đem đầu vùi thật sâu vào giữa hai chân em bé, chóp mũi toàn bộ đều là mùi thơm từ bướm nhỏ, như một chất kích thích cực độ khiến hắn không chịu được. Thiệu Nghị Ngạo nhất thời không kìm giữ được, lại giật giật mũi, chỉ có điều lần này không phải hít sâu một hơi mà hắn lại dùng mũi của chính mình nghiền nát vài cái bên trong thịt non.
Đường cong cương nghị trên mặt Thiệu Nghị Ngạo chạm đến đùi non Trình Cảnh, cảm xúc rất mềm mại, trơn trượt mịn màng. Đến lúc này hắn mới phát hiện, thì ra bên dưới của em bé nhà mình đến một cọng lông cũng không có. Toàn thân trơn bóng, cảm giác này còn mịn màng trắng nõn hơn so với trứng gà đã lột vỏ. Hơn nữa bởi vì vừa mới bị kích thích, toàn thân trắng nõn đã trở nên phiếm hồng.
Mũi đã hưởng thụ cảm giác tiếp xúc thân mật với bên dưới của em bé, hai tay Thiệu Nghị Ngạo không làm gì nên cảm thấy rảnh rỗi, bắt đầu hoạt động.
Nhiệt độ từ bàn tay chứa vết chai mỏng sờ tới sờ lui trên đùi mềm mại của Trình Cảnh, ngón tay thô ráp còn thường dùng những cách dâm đãng xoa bóp phía đùi non bên trong.
Trình Cảnh nằm ngửa trên giường lớn, tất nhiên là không thể chịu nỗi những kích thích như vậy, cả người đã mềm như bông, hai mắt mê mang chỉ có thể vô lực mà rên rỉ.
"A...."
Lúc Thiệu Nghị Ngạo chuẩn bị rời khỏi nơi thơm ngọt đó, lại cố ý vươn lưỡi liếm một cái tại lỗ nhỏ, tức khắc bướm nhỏ dưới thân em bé đột nhiên co chặt, một dòng chất lỏng từ bên trong phun tới, còn dính một chút trên mũi hắn.
Thiệu Nghị Ngạo nhìn chất lỏng sau khi phun ra, miệng nhỏ vẫn không ngừng co rút, ngẩn người ra một chút, ngay sau đó liền duỗi tay sờ vào lỗ nhỏ vẫn còn chất lỏng, vài giây sau Thiệu Nghị Ngạo thế mà lại cong khóe miệng cười ra tiếng.
= = = = = = = =
Ý thức của bản thân đã rơi vào mông lung, đột nhiên lại nghe được tiếng cười của người đang kiềm giữa bên dưới của mình, Trình Cảnh cố gắng chống cánh tay ngồi người dậy nghi hoặc nhìn nam nhân phía dưới.
Không thấy thì thôi nhưng đã thấy thì khiến Trình Cảnh túng quẫn không thôi chỉ muốn trực tiếp tìm khe đất mà chui vào đó.
Thiệu Nghị Ngạo thế nhưng lại liếm láp ngón tay còn dính nước dâm của cậu!
Nếm thử nước dâm người khác thì đây là lần đầu tiên Thiệu Nghị Ngạo làm như vậy. Tự nhiên việc dùng mũi cắm vào nơi đó cũng là lần đầu trong đời hắn. Chính bản thân hắn cũng không thể tin được bản thân mình đã làm vậy.
Ngón tay nắm chặt chăn dưới người, cậu rũ mắt xuống không dám nhìn thẳng, hai má đỏ bừng nóng nảy. Cậu không biết làm sao chỉ có thể cố gắng khép hai chân đã mềm nhũn của mình lại, bất ngờ là lần này hắn cũng không duỗi tay ngăn cản hành động của cậu.
Chỉ là trong chớp mắt hắn lại đột nhiên từ mép giường đứng dậy, cơ thể trần trụi của hắn lại nằm đè lên người cậu.
"Ưm...."
Lúc hai người nhìn nhau, cậu lại nhìn ra trong mắt hắn mang theo một chút ý muốn trêu đùa mình, Trình Cảnh tức giận mà quay đầu đi. Hắn... hắn... tại sao lúc nào cũng muốn ăn hiếp cậu như vậy!?....
Thấy Trình Cảnh quay mặt đi, Thiệu Nghị Ngạo thế mà lại không như bình thường, hắn không những không tức giận với cậu, mà còn học theo hành động này của cậu, đem đầu hướng về phía của cậu. Trình Cảnh thấy hắn làm vậy lập tức vội vàng xoay đầu hướng bên còn lại. Ai ngờ hắn lại như đã đoán trước được suy nghĩ của cậu liền vươn tay không tốn chút sức lực nào mà giữ đầu cậu lại.
Trình Cảnh bị Thiệu Nghị Ngạo giữ đầu lại, cơ thể cũng bị hắn đè dưới người, không thể động đậy được, trong lòng vốn đã tức giận lại thấy hắn vẫn muốn trêu mình lập tức buồn bực mà hừ một tiếng, nhắm mắt lại không muốn để ý đến hắn.
Nhìn khuôn mặt không được tự nhiên của cậu, bộ dáng môi đỏ gắt gao cắn nhẹ đáng thương hề hề, thế nhưng Thiệu Nghị Ngạo lại cố tình nổi lên tâm tư bắt nạt cậu.
= = = = = = = =
"Bé cưng, em xem có phải em vừa làm mũi chồng em bị dơ không này?"
Thiệu Nghị Ngạo vừa nói, một bên lại nắm tay Trình Cảnh khiến tay cậu sờ vào chất lỏng dính trên mũi hắn.
Trình Cảnh nghi ngờ mở mắt ra, nhìn thấy mũi Thiệu Nghị Ngạo thế mà lại dính nước dâm của minh, điều này làm cho mặt Trình Cảnh đỏ không thôi. Môi càng gắt gao cắn chặt. Này... này... chính bản thân cậu lại không cố ý... chính là tại hắn...tại hắn dùng mũi đâm nói đó mà...
"Em.. em không cố ý mà..."
Lần đầu tiên cùng người khác tiếp xúc thân mật như vậy, làm cho Trình Cảnh không biết phải làm sao. Mắt nhìn về phía khác, Trình Cảnh nhỏ giọng nói.
"Không sao cả, chồng không trách em..."
"Hả?"
"Em giúp chồng liếm sạch là được rồi."
"A---" nghe được lời nói của Thiệu Nghị Ngạo khiến Trình Cảnh bất ngờ nhìn lại, vừa lúc lại đối diện với cặp mắt đen thẳm của hắn.
"Em... Em...Anh...."
Trình Cảnh bị câu nói của Thiệu Nghị Ngạo làm cho không biết phải làm sao. Người này sao có thể như vậy được?! Thế lại muốn cậu liếm cái đó cơ chứ.
"Sao nào, em không làm sao? Mũi của anh chính là em làm dơ cơ mà, chẳng lẽ em không nhớ rõ sao bé cưng?"
Tại thời điểm Trình Cảnh muốn lắc đầu phản kháng, Thiệu Nghị Ngạo lại dùng giọng nói khàn khàn quyến rũ lên tiếng:
"Nếu bé cưng quên mất, anh không ngại làm lại đâu, làm cho đến khi cục cưng nhìn rõ là được."
"Anh....Anh..." Này rõ ràng là uy hiếp cậu trần trụi!
Nếu chính mình không làm theo, người kia sẽ tiếp tục đưa mũi vào nơi đó. Thật sự rất ngượng mà...
Trải qua một chút chờ đợi, lúc Thiệu Nghị Ngạo chuẩn bị đứng dậy, một lần nữa di chuyển tới nơi đó, Trình Cảnh vội vàng ôm lấy cổ hắn, môi run rẩy mà hướng mũi Thiệu Nghị Ngạo liếm tới.
Lúc chạm đến mũi hắn, Trình Cảnh cảm thấy run rẩy không thôi, sợ hãi nhưng cũng ngoan ngoãn vươn đầu lưỡi hồng hồng liếm liếm.
Cảm giác được lưỡi nhỏ ướt át liếm trên mũi mình, Thiệu Nghị Ngạo cố gắng khống chế bản thân đang muốn gào thét bùng nổ. Thiệu Nghị Ngạo không màng đến phản đối của cậu, liền ngăn chặn cơ thể nhỏ nhắn bên dưới, hôn đôi môi hồng nhuận mà hắn mơ ước từ nãy đến giờ.
Quả nhiên, đúng thật là mỹ vị nhân gian! Giống như ăn thạch trái cây, không, này còn mềm mại ngọt ngào hơn những món đấy!
Thiệu Nghị Ngạo một bên hôn lên liền không thể khống chế được chính mình nữa, chỉ muốn cảm thụ được vị ngọt ngào trong khoang miệng cục cưng mãi. Đầu lưỡi lợi dụng lúc cục cưng hô hấp cũng nhanh chóng linh hoạt mà tiến vào khoang miệng của cậu.
Lưỡi của Thiệu Nghị Ngạo lập tức tìm ra mục tiêu của bản thân mình, nhanh chóng quấn lấy lưỡi nhỏ của cậu mà dây dưa, một trận điên cuồng đảo quanh khoang miệng.
Bởi vì động tác quá mức kịch liệt, môi hai người không kẽ dính vào nhau, nước bọt còn chưa kịp nuốt xuống chỉ có thể chậm rãi chảy khỏi khóe miệng rơi xuống dưới giường.
Mắt Thiệu Nghị Ngạo đen dần, phủ đầy lửa nóng tình dục, nhìn cơ thể của cục cưng đang cố gắng giãy giụa, Thiệu Nghị Ngạo trong lòng nổi lửa, lửa nóng càng lúc càng cháy mãnh liệt.
Đầu lưỡi dần dần đi xuống, lướt tới xương quai xanh tinh xảo của em bé, để lại trên đó từng dấu hôn đỏ sậm. Đến lúc miệng di chuyển tới trước khuôn ngực trắng nõn của Trình Cảnh, Thiệu Nghị Ngạo dường như đã không thể chờ nổi mà hôn lên ngực trái của cậu.
Cắn rồi lại liếm láp, đầu lưỡi cắn nhẹ lên đầu v* rồi mạnh mẽ mút lấy. Chỉ sau chốc lát, đầu vú của Trình Cảnh liền sưng to gấp đôi so với bên còn lại, có khi còn hơn nữa.
Lúc này Trình Cảnh đã bị Thiệu Nghị Ngạo làm cho cả người bủn rủn, toàn thân không còn chút sức lực nào để chống đỡ được nữa.
Mà lúc này ngón tay của hắn cũng từ từ di chuyển theo đường cong eo duyên dáng của cậu trượt dần xuống phía bí ẩn bên dưới.
"A..." cả thân thể Trình Cảnh dường như run lên toàn bộ, bản thân cậu giờ đây không thể tưởng tượng được nổi.
Thiệu Nghị Ngạo thế nhưng lại đem ngón trỏ của hắn cắm hoàn toàn vào bên trong của cậu!