Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Spoiler NO.1
“Mẹ có biết cha vì sao lại muốn ra ngoài tìm tiểu tam không, là bởi vì mẹ quá lười, chưa bao giờ chú ý chăm sóc dáng vẻ bên ngoài của mình. Nhìn suốt mười năm như vậy cũng đã đủ chán rồi, con cho mẹ biết, nếu mẹ cứ tiếp tục như thế, thì vẫn sẽ bị vứt bỏ mà thôi.”
Tiêu Tĩnh liếc mắt xem thường, đây là cách một đứa con nói chuyện với mẹ nó sao, “Yên tâm đi, mẹ không chuẩn bị tái hôn, con không cần phải lo lắng cha ghẻ ngược đãi mình đâu.”
“Ai lo lắng chuyện này chứ. . . . . .” Con trai vỗ bàn, “Con nhất định phải tìm một người đàn ông khác gả mẹ ra ngoài.
NO.2
Thang máy trong cửa hàng đột nhiên bị hư, Lý Hiểu cùng Tiêu Tĩnh bị kẹt lại trong đó.
Lý Hiểu nói: "Cô đạp lên lưng tôi, leo lên cái khe nhỏ đó gọi người đến cứu chúng ta đi.”
Tiêu Tĩnh nhìn xuống váy ngắn của mình, “Anh cởi quần ra cho tôi mặc vào, chờ tôi leo ra được sẽ cởi trả lại anh. . . . . . Nếu không thì tôi không làm, đã vậy chúng ta cứ ngủ luôn ở đây thôi.”
Lý Hiểu nhìn thang máy, sau đó cởi quần xuống đưa cho Tiêu Tĩnh. Tiêu Tĩnh vừa mới xỏ chân vào được một ống quần thì đúng lúc đó thang máy khôi phục hoạt động bình thường. Cửa thang máy chậm rãi mở ra, rất nhiều người đứng ở bên ngoài, Lý Hiểu chỉ mặc quần lót, Tiêu Tĩnh mới mặc quần được một nửa…