Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Edit : Củ Cải Ngâm Đường
Beta : Adonis
Tạ Ninh một bên hút khí lạnh, che eo cố hết sức ngồi vào trên giường, một bên yên lặng lườm một cái, mà ngoài miệng chỉ nói: "Có chút, anh biết trong phòng chỗ nào để thuốc mỡ không ?"
"Buồng tắm có, tôi đi lấy."
Nói xong, Nguyên Trạm liền quay người tiến vào buồng tắm.
Tạ Ninh ấn lại eo nhe răng trợn mắt một lúc, cảm thấy càng đau đớn liên hồi.
Tạ Ninh không yên lòng, liền yên lặng cúi đầu mở dây lưng áo tắm ——
Kết quả khi mở ra liếc mắt nhìn, Tạ Ninh sợ ngây người.
Mới vừa đụng đến một chút cũng không nặng gì, hơn nữa còn cách một lớp áo tắm, trên lưng trắng nõn của cậu liền xuất hiện một đường dài máu ứ đọng, kết hợp với da thịt trắng như tuyết nhìn qua tương đối dọa người.
Lúc trước Tạ Ninh cùng bằng hữu trong kí túc xá đùa giỡn, cũng không có đụng một cái liền hiện ra dấu máu ứ đọng đáng sợ như vậy.
Xem ra thể chất Omega này thật sự yếu đuối, quả thực chính là công chúa đậu hà lan phiên bản plus nha !
Nghĩ nghĩ , Tạ Ninh liền nhẹ nhàng dùng tay đâm đâm một chút khối máu ứ đọng trên eo, kết quả đâm một cái khuôn mặt cậu liền vặn vẹo mà hít vào một ngụm khí lạnh.
Thật CMN đau a!
Nguyên Trạm từ trong phòng tắm tìm được thuốc trị thương bước ra, kết quả vừa ra tới, liền thấy Tạ Ninh một bên cúi đầu lấy ngón tay nhẹ nhàng đi đâm một khối lớn máu ứ đọng trên eo, một bên lộ ra biểu tình nhe răng trợn mắt, thần sắc không khỏi liền hơi đổi một chút.
"Đừng đụng." Nguyên Trạm thấp giọng nói.
Tạ Ninh hơi run run, thu tay về, chà xát một chút đôi mắt bởi vì đau đều sắp chảy ra nước mắt, ngẩng đầu nhìn về phía Nguyên Trạm: "Tìm được rồi?"
"Ừm." Nguyên Trạm luôn luôn không nhiều lời.
Tạ Ninh suy nghĩ một chút, quyết định 'Lòng từ bi' để Nguyên Trạm lấy công chuộc tội, thuận tiện tiếp cận một chút, vì vậy liền yếu thế nói: "Tôi cái tư thế này không tiện lắm, có thể hay không làm phiền A Trạm anh giúp tôi bôi thuốc?"
Tạ Ninh vừa đề xuất yêu cầu này, Nguyên Trạm liền ngơ ngác, bất quá lập tức hắn liền cúi mắt xuống đi tới, nói: "Ừm."
Rõ ràng cho thấy không quá tình nguyện, mà không thể không làm.
Tạ Ninh nhìn ra được, nhưng làm bộ không thấy, yên lặng vén lên một nửa áo tắm, nghiêng người, chờ Nguyên Trạm bôi thuốc.
Nguyên Trạm đi tới ngồi xuống bên người Tạ Ninh, cũng không biết có phải hay không là do Tạ Ninh lộ ra da thịt, hắn luôn cảm thấy Tạ Ninh trên người tản mát ra tín tức tố Omega mùi vị càng ngày càng nồng nặc, quả thực giống như đang ở trong một hang động nấu một nồi lớn hoa hồng cùng mật ong.
Mà vào lúc này, Nguyên Trạm cũng không có cách nào chối từ, chỉ có thể hơi ngừng thở, khắc chế cảm giác nóng bỏng dưới da, vặn ra nắp lọ thuốc, bắt đầu giúp Tạ Ninh bôi thuốc.
(Truyện chỉ được đăng trên Wattpad Cucaingamduong0308 và Wpress Cucaingamduong38.wordpress.com)
(Reup làm chó)
Đây vẫn là lần đầu tiên, Nguyên Trạm ở khoảng cách gần như vậy mà nhìn thấy thân thể Tạ Ninh.
Tạ Ninh eo rất nhỏ, độ cong mịn màng đẹp đẽ, trên eo da thịt càng giống như ngọc bích, tản ra ánh sáng nhàn nhạt trơn bóng lộng lẫy.
Chỉ tiếc vẻ đẹp này lại bị một khối máu ứ đọng làm hỏng.
Nguyên Trạm hô hấp đình trệ, liền cúi đầu đem dầu thuốc trong suốt màu đỏ cho vào lòng bàn tay, sau đó chậm rãi xoa bóp chỗ máu ứ đọng bên eo Tạ Ninh.
Xúc cảm nhẵn nhụi ôn nhuận ở khoảng cách gần kề sát trong lòng bàn tay, Nguyên Trạm còn đang chìm trong xúc cảm dễ chịu, liền nghe Tạ Ninh sát phong cảnh mà "Tê" một tiếng.
Nguyên Trạm đột nhiên lấy lại tinh thần, thần sắc hơi bối rối, tiếp liền nhanh như chớp mà thu tay về nói: "Rất đau?"
Tạ Ninh ngẩn người, vội vàng nói: "Không có chuyện gì không có chuyện gì, anh tiếp tục đi, đau là chuyện rất bình thường, không cần phải để ý đến tôi."
Nguyên Trạm:...
Khắc chế bản thân hồi lâu, Nguyên Trạm lúc này mới lần thứ hai giúp Tạ Ninh một lần nữa bôi thuốc.
Nguyên Trạm cúi đầu, đưa mắt đặt ở khối máu ứ đọng bên hông Tạ Ninh, nghiêm túc bôi thuốc cho cậu.
Vì vậy Tạ Ninh cũng chỉ có thể thấy được Nguyên Trạm môi mỏng khẽ mím, khuôn mặt đẹp trai cau mày, còn con ngươi tập trung, Tạ Ninh không thấy được.
Mà Tạ Ninh có thể xác định chính là —— Nguyên Trạm rất hồi hộp, tay bôi thuốc cho cậu, cơ bắp đều cứng ngắc căng thẳng.
Đưa mắt nhìn một hồi, nhưng mà Nguyên Trạm lại cũng không có ở trên mặt hiện ra biểu tình căng thẳng, Tạ Ninh cảm thấy không thú vị, con ngươi chuyển động, bỗng nhiên liền cười nói: "A Trạm anh trước đây yêu đương rồi sao?" Làm sao so với một tài xế mới cũng không bằng? Tiếp xúc một chút mà cứ như vậy như gặp đại địch.
Sở dĩ Tạ Ninh hỏi như vậy, là bởi vì nguyên tác miêu tả thời điểm Nguyên Trạm hắc hóa, đem hắn hình dung như cái máy đóng cọc, thêm vào Nguyên Trạm bản thân cũng là kim cương Vương lão ngũ, vì vậy Tạ Ninh liền ngầm thừa nhận Nguyên Trạm một tài xế lâu năm.
Kết quả Tạ Ninh vừa hỏi xong, Nguyên Trạm sắc mặt liền hơi đổi, động tác dưới tay cũng mạnh hơn mấy phần.
"Ngậm miệng."
Tạ Ninh đồng thời hít vào một ngụm khí lạnh, trong lòng cũng không nhịn được cười rộ lên ——bịt tai trộm chuông a, hiện tại Nguyên Trạm quả thực chính là bị vạch trần bí mật ngây thơ xử nam đúng không?
Tạ Ninh buồn cười, bỗng nhiên, thần sắc của cậu liền hơi đổi một chút —— bởi vì, cậu ngửi được một luồng hương vị thập phần kỳ dị lại có điểm quen thuộc.
Mùi hương này mang theo một chút khí tức thành thục lạnh lẽo, rồi lại xen lẫn một chút mùi đàn hương nhàn nhạt, khiến người ta cảm thấy an tâm và thư thích.
"A Trạm anh xài nước hoa?" Tạ Ninh không nhịn được tò mò hỏi.
Tiếp cậu liền theo bản năng mà tiến đến bên vai Nguyên Trạm ngửi một cái ——
Nhất thời, một luồng mùi hương hormone nam tính mạnh mẽ mà lại quen thuộc liền xông vào bên trong cánh mũi Tạ Ninh, Tạ Ninh lúc này mới hậu tri hậu giác mà phản ứng lại —— này CMN chính là buổi tối hôm đó cậu ngửi thấy được, mùi vị tín tức tố alpha trên người Nguyên Trạm a!
Khí tức nguy hiểm đã ở trong phòng lan tràn ra, Tạ Ninh lúng túng cười cười, mới vừa muốn mở miệng giải thích chính mình là vô tâm, chợt phát hiện Nguyên Trạm tai đã hơi ửng hồng, trên gò má tuấn mỹ cũng không biết từ khi nào che kín đầy mồ hôi hột, tiếng hít thở cũng so với lúc trước rõ ràng mấy phần...
Tạ Ninh trong lòng nhất thời cảnh báo mãnh liệt, căn bản không suy nghĩ nhiều, bứt ra bỏ chạy ——
Nhưng mà đã chậm.
Tạ Ninh vừa mới chuyển thân chuẩn bị bò xuống giường, cẳng chân liền bị một bàn tay thon dài nắm lấy, cậu kêu rên một tiếng muốn tránh thoát, rồi lại bị Nguyên Trạm lôi một cái trở về.
Trên người Nguyên Trạm tản mát ra tín tức tố alpha khiến Tạ Ninh cũng không khỏi bốc lên mồ hôi lạnh, cậu run rẩy muốn đẩy tay Nguyên Trạm đang nắm cẳng chân mình ra, nhưng thân thể như nhũn ra, căn bản là bất động.
Lúc Tạ Ninh giãy giụa sắp chết, Nguyên Trạm đã mím môi mỏng, không nói một lời đè lên, ánh mắt hắn âm trầm, mà gương mặt tuấn mỹ lại hơi đỏ lên, mồ hôi tràn trề, tản ra mùi vị nam tính dị thường dồi dào.
Theo tín tức tố alpha càng lúc càng nồng nặc, Tạ Ninh đã toàn thân ướt đẫm, quả thực liền run cầm cập năng lực phản kháng cũng không có.
Một giây sau, Nguyên Trạm liền đột nhiên đem Tạ Ninh đầu hướng xuống dưới đặt tại trên giường, lúc Tạ Ninh trời đất quay cuồng không biết làm sao.
Nguyên Trạm cúi người đến, kề sát ở bên tai Tạ Ninh, cắn răng nghiến lợi thấp giọng cả giận nói: "Tiến bộ a, hiện tại biết bỏ thuốc tôi ?"
Tác giả có lời muốn nói: tách tách tách ( chụp hình đây mà )
Củ Cải : Đọc nhanh hơn trong Wpress.