Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Vốn chính là đơn giản mời các danh nhân ăn một bữa cơm. Chú của Hải Lan cũng không nghĩ đến sẽ biến thành bữa cơm thương mại, đối với ông mà nói đây chính là kinh hỉ*
*惊喜[jīngxǐ] kinh ngạc vui mừng; ngạc nhiên mừng rỡ.
Nhưng đối với Tề Duyệt mà nói, chính là kinh sợ có được hay không.
Bởi vì người đến trước đều đã ngồi vào chỗ, người đến sau Tề Duyệt còn có Thẩm Mục Thâm cùng với người bên cạnh Thẩm Mục Thâm chính là vị khách Anh quốc cùng ngồi vào một chỗ.
Đồng thời trước đó Hải Lan nguyên bản cố ý an bài người xuống phía dưới. Tề Duyệt ngồi bên trái chính là một tiểu thịt tươi* có bộ dáng ngốc nghếch, nhan sắc cũng tương đồng với những minh tinh hạng A. Nghe nói chính là cháu của Cách Liệt Phất có tên gọi là Tiêu Triết, mà bên phải…
*Chỉ những anh chàng đẹp trai
Không cần nghĩ, chính là Thẩm Mục Thâm - chồng trước của cô.
Từ sau đêm nóng bỏng đó đã qua bốn ngày, Tề Duyệt ngồi bên cạnh Thẩm Mục Thâm vẫn rất khó trận định tự nhiên. Chớ nói chi là trong đầu cô bây giờ đều hiện lên dáng vẻ của Thẩm Mục Thâm ăn mặc quần áo nửa kín nửa hở, vóc người tám múi cường tráng khêu gợi. Mặt cô lại đỏ tới mang tai.
Các ông lớn ở đây đều mượn sức lôi kéo quan hệ, những dân đen như các cô cũng chỉ có thể tự tìm đề tài để nói chuyện. Những người ngồi đây, ngoài trừ Hải Lan ra cũng không ai biết Tề Duyệt và Thẩm Mục Thâm có quan hệ với nhau. Cho nên tiểu thịt tươi bên cạnh Tề Duyệt cũng không chịu cô đơn, bưng ly rượu nhỏ, xê cái ghế đến gần Tề Duyệt bắt chuyện
“Tề tiểu thư, nghe nói là cô đã tốt nghiệp học viện Nghệ Thuật. Không biết bây giờ cô có tìm được công việc theo ngành của mình?”
“Tôi làm nghề tự do.” Có lẽ bởi vì bên cạnh là người chồng trước nên Tề Duyệt nhỏ giọng đáp lại, giống như một cô gái đang xấu hổ.
Yên lặng, lại là người đẹp thanh tú nhã nhặn*. Có người đàn ông nào không thích?
*Xinh xắn + lịch sự
Tiêu Triết ánh mắt sáng lên, tiếp tục bắt chuyện: “Nghề tự do là bên ngoài vẽ tranh phác thảo?”
Tề Duyệt gật đầu một cái, coi như ngầm thừa nhận.
“Vậy thật vừa khéo, tôi có mở một quán cà phê gần đây. Ở đó cũng bán những bản vẽ thủ công, cho nên đã thu mua những bản vẽ phác thảo. Nếu Tề tiểu thư có hứng thú với lời nói của tôi, một lát nữa cơm nước xong có thể đi đến quán cà phê của tôi nhìn một chút.”
Tiêu Triết chính là nhân cơ hội đi riêng với Tề Duyệt .
Thẩm Mục Thâm nghe được những lời Tiêu Triết nói, tuy rằng mặt vẫn bình tĩnh như trước, nhưng chính là trong ánh mắt có biến hóa nho nhỏ.
---------