Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Sau Khi Mất Trí Nhớ Lỡ Kết Hôn Chớp Nhoáng Với Tình Địch
  3. Chương 54
Trước /73 Sau

Sau Khi Mất Trí Nhớ Lỡ Kết Hôn Chớp Nhoáng Với Tình Địch

Chương 54

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Đoạn Thăng Vinh mở cho Cừu Dịch trò chơi Super Smash Bros.

Sau khi nghe Đoạn Thăng Vinh giải thích sơ qua về những điểm cần chú ý, Cừu Dịch liền cầm tay cầm, điều khiển nhân vật của mình. Hắn chọn nhân vật là một đấu sĩ dành cho người mới mà Đoạn Thăng Vinh giới thiệu, một quả cầu màu hồng trông rất đáng yêu, còn Đoạn Ứng Hứa thì chọn ngẫu nhiên một chú nấm xanh.

Vào game, Cừu Dịch không vội đánh nhau với Đoạn Ứng Hứa, mà điều khiển quả cầu hồng lăn qua lăn lại.

Kỹ năng đặc biệt của quả cầu hồng là "Hút", có thể hút đối thủ vào bụng, sau đó thừa hưởng khả năng của đối tượng bị hút vào, đồng thời ngoại hình cũng thay đổi, có được một số đặc điểm của đối thủ.

Cừu Dịch nhấn nút hút vào, hút chú nấm xanh không hề có ý định phản kháng vào bụng.

Nhìn quả cầu hồng trở nên tròn vo, Cừu Dịch liếc nhìn Đoạn Ứng Hứa: "Sao anh không đánh trả?"

"Phải đánh trả sao?" Đoạn Ứng Hứa sững người.

Cừu Dịch ngạc nhiên: "Anh chưa từng chơi game đánh nhau kiểu này à?"

Đoạn Ứng Hứa thành thật lắc đầu.

Cừu Dịch nghĩ lại, thấy Đoạn Ứng Hứa có kinh nghiệm chơi game mới là lạ, nên cũng không để ý nữa, kiên nhẫn chỉ dẫn cho Đoạn Ứng Hứa: "Trò chơi này, niềm vui là đánh nhau với người khác. Em tấn công anh, anh phải đánh trả, rồi tìm cách đánh em rớt xuống."

Đoạn Ứng Hứa mím môi: "...Không chơi game này được không?"

Anh không muốn động thủ với Cừu Dịch, dù chỉ là trong game.

Cừu Dịch vốn thông minh và nhạy bén, lập tức hiểu được ý nghĩa sâu xa trong lời nói của Đoạn Ứng Hứa.

Hắn nhìn chằm chằm Đoạn Ứng Hứa, không hiểu sao lại muốn cười, thấy đối phương quá cứng nhắc, đã nói không ra tay với hắn, thì ngay cả trong game cũng tuân thủ.

Ngoài việc phải nén cười ra, Cừu Dịch bỗng thấy Đoạn Ứng Hứa dáng vẻ nghiêm túc như vậy có phần đáng yêu quá mức, liền đặt tay cầm xuống, bóp má Đoạn Ứng Hứa.

Đoạn Ứng Hứa mặc kệ hắn động chạm, thấy Cừu Dịch bóp má mình, thậm chí còn hơi ngẩng mặt lên một chút, để Cừu Dịch dễ bề ra tay.

Đoạn Thăng Vinh đứng bên cạnh nhìn: "..."

Đáng ghét!

Chơi game thì phải chơi cho đàng hoàng chứ! Còn có chút tố chất cơ bản của game thủ nào không! Đoạn Thăng Vinh tức giận đến xì khói.

Chỉ là Đoạn Thăng Vinh cuối cùng vẫn còn chút e ngại đối với Đoạn Ứng Hứa, thấy Đoạn Ứng Hứa vui vẻ để Cừu Dịch bóp má, nhất thời chỉ dám giận mà không dám nói, chỉ có thể nhìn chằm chằm vào tay cầm và trò chơi bị hai người quên lãng ở một bên, nghĩ xem phải làm thế nào để lấy lại game.

May mắn là Cừu Dịch không được đằng chân lân đằng đầu, bóp má Đoạn Ứng Hứa một cái rồi rút tay về, cầm lại tay cầm.

"Vì anh không thể chơi, vậy để Thăng Vinh chơi với em vài ván nhé?" Cừu Dịch đưa ra đề xuất mang tính xây dựng.

Mắt Đoạn Thăng Vinh sáng lên.

Đoạn Ứng Hứa do dự một chút, nghiêm túc nói: "Nếu em muốn... thực ra anh cũng có thể chơi."

Cừu Dịch: "..."

So với việc tuân thủ quy tắc, đối với Đoạn Ứng Hứa thì ghen tuông quan trọng hơn sao? Cừu Dịch bỗng cảm thấy một sự thất bại khó hiểu, vì hắn phát hiện ra mình cũng có thể chấp nhận một Đoạn Ứng Hứa không giữ lời, thậm chí còn thấy Đoạn Ứng Hứa như vậy hợp ý mình hơn cả một Đoạn Ứng Hứa không vượt qua ranh giới.

Đoạn Thăng Vinh tiếp tục nhìn chằm chằm Cừu Dịch và Đoạn Ứng Hứa chơi game.

Tuy nhiên, do chưa từng tiếp xúc với game đánh nhau, kỹ thuật của Đoạn Ứng Hứa thực sự khó mà đem ra khoe khoang được.

Anh và Cừu Dịch mở một trận đấu ba ván thắng hai, ai ngờ vừa vào, Đoạn Ứng Hứa đã lỡ tay rơi khỏi sàn đấu, chết tại chỗ, tặng không cho Cừu Dịch một đợt thắng.

Hồi sinh sau đó, chú nấm xanh của anh tiếp tục đâm vào Cừu Dịch, kết quả lại bị quả cầu hồng của Cừu Dịch hút thẳng vào bụng. Sau khi hút chú nấm xanh vào, quả cầu hồng phun ra một cái - Đoạn Ứng Hứa lại rơi khỏi sàn đấu.

Trò chơi kết thúc, Cừu Dịch thắng.

Vẻ mặt Cừu Dịch hơi thất vọng, dường như không có được nhiều niềm vui từ trò chơi - dù sao thì Đoạn Ứng Hứa cũng quá gà mờ.

Đoạn Ứng Hứa mím môi: "...Em chơi với Thăng Vinh đi, anh xem là được."

Cừu Dịch cười thầm, âm thầm đánh giá thứ tự ưu tiên trong suy nghĩ của Đoạn Ứng Hứa: Cừu Dịch vui vẻ >>>>> Ghen tuông ≥ Tuân thủ quy tắc.

Đoạn Thăng Vinh lấy lại tay cầm từ tay Đoạn Ứng Hứa đang tỏ vẻ miễn cưỡng, cậu ta lập tức hăng hái hẳn lên, như thể vừa uống thuốc bổ, đủ sức một mạch leo hai mươi tầng cầu thang.

Máy Switch là của Đoạn Thăng Vinh, tất nhiên là cậu ta cũng đã chơi game đánh đấm loạn xạ này một thời gian rồi. Cậu ta tự nhận mình kỹ năng cũng không tệ, ít nhất cũng tầm streamer, nên lập tức tung ra nhân vật sở trường là nữ chiến binh Ngân Hà.

Cừu Dịch suy nghĩ một chút, đổi sang một đấu sĩ khác, chọn một gã lính đánh thuê tóc xanh đeo băng đỏ.

Trò chơi bắt đầu, Đoạn Thăng Vinh hùng hổ lao vào tấn công Cừu Dịch. Ai ngờ hắn chẳng hề vội vàng, bình tĩnh mở bảng chiêu thức, học qua loa cách ra đòn, rồi...

Gã lính đánh thuê tóc xanh cắm thanh đại kiếm xuống sàn đấu trường, tạo ra một luồng khí, đẩy bay nữ chiến binh của Đoạn Thăng Vinh.

Đoạn Thăng Vinh lấy lại tinh thần, làm một động tác lộn người rồi đứng dậy, lại lao vào tấn công Cừu Dịch.

Tuy nhiên Cừu Dịch vẫn ung dung lặp lại động tác lúc nãy.

- Vì động tác rất giống chúc Tết, nên chiêu kiếm mà Cừu Dịch đang dùng được các game thủ gọi là "kiếm pháp chúc Tết".

"Thầy Cừu, sao anh cứ chúc Tết hoài vậy!" Đoạn Thăng Vinh gào lên. Khi đóng phim, Cừu Dịch luôn tuân theo nguyên tắc không cần mạnh nhất, chỉ cần chất nhất. Quay cảnh hành động lúc nào cũng phô trương hết sức, sao giờ chơi game lại đơn giản thế này?!

"Ơ kìa, chúc cậu năm mới sớm còn gì", Cừu Dịch trơ trẽn, mặc cho Đoạn Thăng Vinh có miệt thị thế nào cũng không lay chuyển, cứ nhẹ nhàng lặp đi lặp lại kiếm pháp chúc Tết, khiến đấu sĩ của Đoạn Thăng Vinh không thể tiếp cận.

Đoạn Thăng Vinh cũng là đồ không biết tự lượng sức, rõ là gà mờ nhưng vẫn tự cảm thấy mình là cao thủ game.

Hiện tại chỉ bị Cừu Dịch dùng chiêu trò lưu manh để chặn đòn tấn công cận chiến, đã chẳng làm gì được Cừu Dịch, chỉ còn biết cầm tay cầm bấm loạn xạ.

Nhưng mà...

Tuy Cừu Dịch trước đây chưa từng chơi game này, nhưng hắn vốn thông minh, đầu óc lanh lợi, đánh với Đoạn Thăng Vinh một lúc đã nắm bắt được chút cốt lõi của trò chơi.

Sau khi dùng kiếm pháp chúc Tết lần nữa, gã lính đánh thuê tóc xanh do Cừu Dịch điều khiển đột nhiên đứng dậy, tung ra một combo kiếm pháp vào nữ chiến binh của Đoạn Thăng Vinh, trực tiếp dùng sức mạnh thô bạo đẩy Đoạn Thăng Vinh ra khỏi sàn đấu.

Thấy nhân vật rơi khỏi sàn, Đoạn Thăng Vinh vội vàng nhấn điên cuồng nút nhảy, muốn quay lại sàn đấu, nhưng Cừu Dịch đã thừa thế nhảy xuống, đánh Đoạn Thăng Vinh rơi luôn trong không trung.

Sau một loạt combo, hắn lại nhảy hai lần, vô cùng bảnh chọe nhảy trở lại sàn đấu.

Cừu Dịch huýt sáo, điều khiển gã lính đánh thuê tóc xanh làm một động tác khiêu khích.

Đoạn Thăng Vinh: "..." Cừu Dịch quả nhiên vẫn là Cừu Dịch.

Hai người đang đánh hăng say thì điện thoại của Đoạn Thăng Vinh bỗng rung lên.

Đoạn Ứng Hứa hơi buồn vì Cừu Dịch và em trai mình đang đánh nhau nhiệt tình, thầm nghĩ lúc nào rảnh phải học cách chơi game, lên tiếng: "Thăng Vinh, điện thoại em kêu kìa."

Đoạn Thăng Vinh đang đánh nhau sống chết với Cừu Dịch, không tin nổi mình lại bị một "tân thủ" như Cừu Dịch đè đầu cưỡi cổ, nên đáp qua loa: "Chắc chắn là mấy cuộc gọi quấy rối bán nhà thôi! Thiệt tình, chả khác nào đem rìu bán cho Lỗ Ban."

"Có khi không phải thì sao?" Đoạn Ứng Hứa vẫn không từ bỏ.

Đoạn Thăng Vinh thấy anh kiên trì, cũng không tiện cãi lại Đoạn Ứng Hứa nữa, đành ngoan ngoãn tạm dừng game, lục điện thoại ra xem thử nhân viên bán hàng to gan nào dám quấy rầy mình.

Nhân lúc Đoạn Thăng Vinh nghe điện thoại, Đoạn Ứng Hứa tiến đến bên cạnh Cừu Dịch, gối đầu lên vai hắn, giọng nói không mấy cảm xúc: "Anh phải đi học cách chơi game thôi."

"Không cần đâu," Cừu Dịch ôm đầu anh, để Đoạn Ứng Hứa dựa vào mình thoải mái hơn, "Thực ra em cũng chỉ rảnh nên chơi thử một lát thôi."

"Vậy em thích gì?" Đoạn Ứng Hứa hỏi, "Anh tìm hiểu trước, tránh sau này lại xảy ra tình huống như hôm nay."

Cừu Dịch cười khẽ: "Nói thật thì em khá thích đua xe."

"Nhưng em không có bằng lái mà? Chỉ có thể đi mô tô thôi." Đoạn Ứng Hứa nghi hoặc, nêu ra sự thật khách quan.

Cừu Dịch: "..."

Cừu Dịch giả vờ ngắm cảnh, không tiện nói với Đoạn Ứng Hứa rằng ngoài việc không có bằng lái, hắn còn là một kẻ mù đường có thể lạc lối ngay giữa thành phố.

Bỗng nhiên.

"Đệt mợ!" Đoạn Thăng Vinh đang nghe điện thoại bỗng bùng nổ một tiếng chửi thề quốc dân.

Cừu Dịch vội vã chuyển chủ đề, từ chối tiếp tục bàn về chuyện bằng lái với Đoạn Ứng Hứa, rồi nói to: "Chuyện gì thế?"

Đoạn Thăng Vinh suýt ném điện thoại đi, nhưng nghĩ đến cái điện thoại còn khá mới của mình, cậu ta đành chán nản nhét nó vào túi áo, rồi tạm thời cầm cái gối trên ghế sofa của khách sạn ném xuống đất một cách tức tối.

Cừu Dịch thắc mắc: "Cậu làm sao thế? Bị trường cảnh cáo vì nghỉ học quá nhiều, sắp bị đình chỉ à?" Hắn vẫn nhớ Đoạn Thăng Vinh là một học sinh cần đi học.

Thực ra trong lòng Cừu Dịch cũng khá tò mò, Đoạn Thăng Vinh rõ ràng còn phải đi học, sao ngày nào cũng kè kè theo hắn làm trợ lý được nhỉ?

"Không phải chuyện trường học..." Đoạn Thăng Vinh nói, "Bị đình chỉ cũng không sao. Để làm trợ lý cho thầy Cừu, em đã xin tạm thời nghỉ học rồi."

Đoạn Ứng Hứa đột nhiên chen vào: "Lát nữa anh sẽ giúp em hủy đơn xin nghỉ học, em về trường đi học lại đi."

Đoạn Thăng Vinh: "..." Anh trai cậu ghét cái bóng đèn này đến mức nào đây!

"Không nói chuyện này nữa," Cừu Dịch kéo mọi người trở lại chủ đề chính, "Rốt cuộc chuyện gì vậy? Có phải chuyện xấu không?"

Đoạn Thăng Vinh gật đầu.

Cừu Dịch độc miệng: "Có chuyện gì không vui mau mau nói ra, cho tôi được vui vẻ chút."

Đoạn Thăng Vinh: "..."

Đoạn Ứng Hứa ho nhẹ một tiếng.

"...Là trợ lý của Thiệu Tuyền gọi điện cho em," Đoạn Thăng Vinh lầm bầm, "Cậu ta bảo em giúp một việc."

"Giúp gì?"

Vẻ mặt của Đoạn Thăng Vinh đầy bối rối và khó hiểu: "Anh ta muốn em giả làm người yêu của Thiệu Tuyền."

Cừu Dịch: "..."

Cừu Dịch do dự một chút: "Cậu có muốn nói chuyện này với Hoàng Hách không?"

Đoạn Thăng Vinh ngạc nhiên: "Bàn chuyện này với anh Hoàng làm gì?"

"Lần đó chúng ta đi gặp mẹ Đoạn Ứ-- À không! Cái lần mà Hoàng Hách còn ngồi xe lăn ấy, ở nhà hàng," Cừu Dịch có trí nhớ rất tốt, "Hoàng Hách không phải đã nói, nếu cậu có ý định đi đường vòng, trước tiên phải cân nhắc đến cậu ta sao?"

Dù sao nhà họ Đoạn cũng giàu có, về lý thuyết Đoạn Thăng Vinh cũng là một cậu ấm nhỏ.

Đoạn Thăng Vinh: "..."

Quảng cáo
Trước /73 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Hai Bước Đuổi Tới Bộ Lạc Tương Lai Thủ Lĩnh

Copyright © 2022 - MTruyện.net