Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
An Ca vẫn chưa hiểu lắm, nhưng vẻ mặt của Cố Sâm nhìn hắn thì như rất rõ ràng.
Trong sự lạnh lùng u ám làm người ta muốn cách xa ngàn dặm, bây giờ lại cất giấu chút mềm mại và khẩn cầu.
Trên mặt không có nụ cười, nhưng ánh mắt Cố Sâm nhìn hắn, khiến cho An Ca cảm thấy bây giờ mình được một chút dung túng, có thể cưỡi đầu cưỡi cổ Cố Sâm.
“Sao lại nói không có thứ đó?” Trong lòng hắn nghi ngờ, hạ giọng nói, “Tôi biết, ở trước mặt mọi người thì nói là không có, nhưng đây là chuyện giữa chúng ta.”
Hai người khi nói những chuyện này thì dán sát vào nhau, vai tựa vai, đầu tựa đầu, ngay cả đầu gối cũng dính sát.
Tay của An Ca đặt trên đầu gối, gần Cố Sâm vô cùng.
Ánh mắt Cố Sâm đặt lên tay An Ca, muốn nắm lấy.
Khi đưa tay tới, bàn tay dừng nửa giây trên bàn tay An Ca, cuối cùng dời lên nắm cánh tay, trầm giọng chậm rãi nói, “Hợp đồng… không còn nữa.
Những cái đã nói khi trước cũng không cần giữ lời nữa.”
Còn vô cùng lưu manh bổ sung, “Tôi hỏi cậu có cần hợp đồng không hai lần, cậu bảo không cần nên tôi ném rồi.”
“Hả?!” An Ca ngạc nhiên, “Anh đây là, là…”
Một tay khác của Cố Sâm cầm ly trà sữa đưa tới miệng An Ca, “Có khát không?”
An Ca theo bản năng há miệng hút một miếng, “Nguội rồi.”
Cố Sâm nói, “Lát nữa tôi mua ly khác.”
“Ờ… Không! Anh đừng đánh trống lãng… anh bỏ tôi ra trước đi.” An Ca rút tay ra khỏi Cố Sâm, lại hỏi, “Anh nói không có nữa, ý ném đi là…”
Hắn muốn hỏi Cố Sâm có phải không muốn ly dị với mình không, nhưng sau khi thấy vẻ mặt của đối phương thì hắn hơi ngây ra.
Cố Sâm thâm trầm nhìn hắn, dáng vẻ kinh ngạc của bản thân tạo thành cái bóng ngược trong đôi mắt đen kia, hình như còn đổ thêm một chút dịu dàng.
Má nó! jongwookislove.wordpress.com
An Ca có ngu cỡ nào, không có kinh nghiệm yêu đương cỡ nào cũng hiểu ý Cố Sâm là gì.
Cố Sâm… đúng là không muốn ly dị.
Hắn giơ tay lên sờ trán Cố Sâm, “Anh có bị sốt không, não hư rồi hả? Anh không phải bị trúng tà rồi chứ!” Rồi hỏi một câu, “Anh, anh là muốn làm thật?”
Cố Sâm nhẹ giọng hỏi, “Có thể không?”
An Ca trong lòng khiếp sợ, giống y như lúc hắn vừa tỉnh lại khi xuyên đến thế giới này, hắn thốt lên, “Đương nhiên không thể!”
Tiếng nói hơi lớn, bị khán giả ngồi trước và sau để ý, phát ra tiếng cười nho nhỏ.
An Ca xoay đầu nhìn, mấy phu nhân ngồi hàng sau nhìn bọn họ bằng ánh mắt hiền hòa, thảo luận, “Mới cưới nhau đúng là khác chúng ta, đi xem ca nhạc cũng nắm tay không chịu buông.”
“Ái chà, hai cái miệng này là đang gây gổ sao, táy máy tay chân nữa.”
“Cái gì mà gây gổ, người ta gọi là liếc mắt đưa tình bà ơi.”
“Tiểu Cố tổng trong ấn tượng của tôi tính tình trầm ổn lắm, giờ còn ngồi đút trà sữa cho tiểu thiếu gia nữa.”
An Ca: …
Trước kia nghe người ta nói hai người ân ân ái ái, An ca vui mừng vì biết mình ngụy trang tốt.
Bây giờ nghe lại, cảm thấy nổi hết da gà.
Hắn quay qua nhìn Cố Sâm, nghe mấy dì chọc cũng không xấu hổ, còn cười áy náy với các dì, “Xin lỗi đã quấy rầy tới các vị.”
Sau đó cất nụ cười đi, sâu sắc nhìn An Ca, “Chúng ta bớt bớt lại một chút.”
Bớt bớt cái đầu anh!
An Ca chà chà cánh tay nổi da gà, hắn kéo Cố Sâm, đưa đầu qua thấp giọng nói, “Chuyện này không thể là thật được.
Thời hạn một năm không còn, vậy lúc nào cũng có thể chia tay.
Hai nhà chúng ta cũng sắp đạt tới mục đích rồi, về nhà chúng ta thương lượng lại.”
“Có lẽ vẫn giữ thời hạn một năm.” Cố Sâm đặt bàn tay lên cánh tay An Ca, chậm rãi nói, “Một năm sau, anh có cách khiến em không muốn ly dị với anh.”
An Ca đánh rớt tay Cố Sâm: Anh lấy đâu ra tự tin đó?
Show ca nhạc vẫn tiếp tục, An Ca không muốn thảo luận vấn đề này với Cố Sâm nữa.
Hắn cau mày phân tích: Khoảng thời gian này mình đã xảy ra chuyện gì với Cố Sâm? Là nguyên nhân gì làm Cố Sâm không muốn ly dị?
Chẳng lẽ là ba mẹ?
Lúc tới Cố gia, dì Đới Nhã rất nhiệt tình chu đáo, cuộc sống cũng được chăm sóc mọi mặt.
Cố Sâm ở An gia mấy ngày, ba mẹ cũng đối xử với hắn như con ruột.
Là những điều này khiến Cố Sâm mang gánh nặng, không muốn để ba mẹ thất vọng sao?
Bỗng nhiên hội trường vang lên tiếng hoan hô, nhất là các vị phu nhân ngồi phía sau lớn tiếng hú hét.
An Ca tò mò nhìn lên sân khấu… Triệu Mặc xuất hiện.
Triệu Mặc xuất thân là người mẫu, thân cao gần 1m9, vóc dáng thì không cần bàn tới.
Gương mặt sáng lạn đẹp trai, cộng thêm quần áo và ánh đèn sân khấu, cả người giống như được ánh nắng mặt trời chiếu rọi tỏa sáng.
Một chàng trai đang ở đỉnh cao sự nghiệp, vừa lên sân khấu lập tức nhận được tiếng thét chói tai.
Cố Sâm lập tức nhìn về phía An Ca.
An Ca vừa định nói: Yên tâm, tôi không theo đuổi hắn.
Miệng mới hé ra, An Ca đột nhiên biết lý do Cố Sâm không muốn ly dị.
Là do hắn quá nghe lời! jongwookislove.wordpress.com
Từ lúc đến thế giới này, vì để bảo vệ tính mạng của cả nhà, hắn vẫn luôn theo sát nội dung hợp đồng, không đắc tội nam chính của thế giới này.
Cố Sâm không cho hắn làm fan của Triệu Mặc, hắn liền năm lần bảy lượt đảm bảo mình không theo đuổi người ta.
Cố Sâm cho hắn giờ giới nghiêm, hắn liền đúng giờ mỗi ngày về nhà.
Kết hôn thì dễ, ly dị thì khó.
Nhất là An gia và Cố gia đều đang trong sự chú ý của mọi người, một khi ly dị sẽ dẫn tới rất nhiều dư luận, thậm chí cũng ảnh hưởng đến công ty nữa.
Mà Cố Sâm, một nam chính luôn chú trọng sự nghiệp, muốn tiếp tục cuộc hôn nhân với một người nghe lời, đối với Cố gia rất có lợi.
Làm quá như nguyên chủ sẽ bị hại chết, bây giờ hắn đã né được một nửa tình tiết câu chuyện, ngược lại còn khiến Cố Sâm đề nghị thay đổi hợp đồng.
An Ca nhìn thẳng vào mắt Cố Sâm, nói, “Tôi bây giờ muốn làm fan của hắn rồi, tôi muốn xin chữ ký của Triệu Mặc.”
Cố Sâm mím môi, “Hắn tâm thuật bất chính, động cơ không trong sáng.
Em có thể… đổi sang thần tượng người khác.”
An Ca làm thái độ tại sao tôi phải nghe lời anh, nói, “Tôi muốn thần tượng hắn, quan tâm hắn dụ dỗ ai làm gì.”
Cố Sâm không phản bác, đáy mắt mang một chút dung túng bất đắc dĩ.
An Ca đang đợi Cố Sâm nổi giận: …
Triệu Mặc hôm nay làm MC của một trò ảo thuật.
Hắn đứng trên sân khấu giảng giải quá trình ảo thuật gia biểu diễn, đồng thời cũng làm vẻ ngạc nhiên khuấy động không khí.
Cách nói chuyện hài hước, mặt thì đẹp, khiến cho trò ảo thuật dễ gây nhàm chán trở nên vô cùng xuất sắc, người xem vỗ tay liên tục.
Không thể không nói, Triệu Mặc quả thật có khí chất và mị lực của một ngôi sao.
An Ca bưng mặt nghĩ: Một người duyên dáng như vậy, sao lại đi làm vịt nhỉ?
Vừa lúc tiết mục ảo thuật cần một khán giả lên phối hợp, Triệu Mặc đi gần tới rìa sân khấu, vui vẻ hỏi, “Vị khán giả kia có đồng ý lên trợ diễn cùng chúng tôi không ạ?”
Nói xong tầm mắt hướng về phía An Ca, mang vẻ mặt không cần nói cũng hiểu.
An Ca: Hả? Lên sân khấu trợ diễn? Không được không được!
Hắn vội vàng cúi đầu nhìn điện thoại, bày tỏ không muốn tham gia.
Triệu Mặc hết lần này tới lần khác đưa tay về phía An Ca, nói, “Xin hỏi vị này…”
Một giây đó, Cố Sâm lạnh lùng nhìn về phía Triệu Mặc, nhíu mày, vẻ mặt căng thẳng, môi mím lại, vì gương mặt vốn lạnh lùng nên trông như muốn công kích.
Giống như muốn nói: Cậu dám gọi tên cậu ấy, tôi lập tức giết chết cậu tại đây.
Gương mặt vui vẻ của Triệu Mặc cứng lại, lời nói gãy ngang.
Bàn tay hơi chếch sang một bên, hỏi, “Xin hỏi chị gái này, có đồng ý lên hỗ trợ chúng tôi hoàn thành tiết mục không ạ?”
Dì Trương ngồi sau lưng An Ca ngượng ngùng, “Trời ơi, kêu tôi lên sân khấu hả? Ngại quá.
Mấy chị em ngồi xung quanh hâm mộ xúi giục, “Chị Trương may mắn ghê.
Mau lên đi, chúng tôi sẽ lén chụp mấy tấm chị đứng cùng Tiểu Mặc Mặc.”
Dì Trương hơi ngại ngùng đứng lên, được Triệu Mặc cực kì thân sĩ dẫn lên sân khấu.
An Ca thở phào nhẹ nhõm: May là Triệu Mặc không gọi mình.
Nhưng hoàn toàn không biết là Triệu Mặc bị cái vị ngồi kế bên hắn dọa sợ.
Mà tiết mục ảo thuật vừa kết thúc, chương trình vì muốn thay đổi bầu không khí, lại muốn mời khán giả lên sân khấu chơi trò chơi.
Triệu Mặc cũng xem như là MC, tay cầm micro cười nói, “Hôm nay những cặp tình nhân hay vợ chồng đến xem show đều có thể lên tham gia.
Coi như cám ơn mọi người đã tham dự, chương trình sẽ tặng mỗi người một phần quà trị giá 1314 tệ.
Cặp đôi chiến thắng sẽ nhận được hai vé đi du lịch ở suối nước nóng trị giá 5200 tệ.”
“Khán giả nào muốn tham gia, xin giơ tay lên, nhân viên sẽ dẫn quý vị lên sân khấu.”
Bầu không khí dưới hàng ghế khán giả liền xôn xao, trong số hơn mười ngàn khán giả có không ít cặp tình nhân và vợ chồng đến xem, quà hấp dẫn là một, cùng người yêu trải qua thời gian lãng mạn như vậy mới là quý báu nhất.
Vì thế dưới sân khấu có không ít người giơ tay.
Cố Sâm: 1314 tệ? 5200 tệ?
Không đủ để mua cho An Ca một cái hộp đựng nhẫn nữa.
An Ca: Chán phèo.
Hắn cúi đầu xem tin tức mới.
Mấy dì ngồi phía sau bọn họ thì rất hưng phấn, vẫy tay về phía MC kêu, “Ở đây, ở đây, ở đây có một cặp mới cưới!”
“Mau gọi họ lên sân khấu!”
An Ca: …
Cố Sâm: … jongwookislove.wordpress.com
Triệu Mặc cầm micro cười hớn hở: Lần này đừng trách tôi.
Mấy dì kêu gọi khiến cho nhiều khán giả chú ý hơn về phía này.
Trong thành phố S gần như không có ai không biết hai người, sau khi biết tiểu thiếu gia nhà giàu cũng có mặt ở đây, thấy lạ, tò mò, rồi nghiên cứu, cũng bắt đầu khuyến khích hò reo.
Ánh mắt nóng rực từ mọi phía khiến An Ca và Cố Sâm không tiện từ chối.
An Ca không biết làm sao, để máy tính bảng xuống nhìn Cố Sâm, nhỏ giọng hỏi, “Làm sao giờ?”
Cố Sâm nắm tay An Ca, “Vậy thì lên chơi thôi, tốt nhất có thể lấy được phần quà đi suối nước nóng.”
Sau đó mang nụ cười trên mặt, đứng lên, kéo An Ca lên sân khấu.
An Ca: …
Hắn nghi ngờ Cố Sâm là cố ý, mấy cặp khác lên sân khấu cũng có ai nắm tay dắt đi đâu.
Dưới ánh mắt của mọi người, hắn không thể rút tay ra được.
Mà sau khi lên sân khấu, hắn mới phát hiện trò chơi tiếp sức tình yêu này là, hai bên cùng ngậm ly giấy, một bên có sữa, một bên không, người ngậm ly giấy có sữa phải đổ vào ly rỗng của đối phương.
Sau khi đổ xong, người kia sẽ ngậm ly giấy tới chỗ bình thủy tinh của nhân viên đổ vào.
Trong thời gian quy định, ai đem về nhiều sữa nhất sẽ là đội chiến thắng.
An Ca cầm ly giấy trong tay, nghi ngờ nhân sinh: Đây chính là hào quang của nam chính sao?
Buồn ngủ thì có người đưa gối, muốn yêu đương thì lập tức được sắp xếp cho chơi trò thế này!