Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Tông Trạch Thịnh đuổi người bạn cùng phòng đi, nói là để cho Trần Thọ ngủ.
Trong lòng Trần Thọ hiểu rõ, nhưng làm bộ không hiểu, rửa mặt xong thì mượn đồ ngủ của Mạnh Tân Phàm để tắm rửa.
Mạnh Tân Phàm nhìn theo Trần Thọ đi một mạch đến nhà tắm, hắn quay đầu đã nhìn thấy Khương Chính Minh đang lục tung đồ của bạn cùng phòng bị đuổi ra ngoài: "Tìm cái gì?"
Khương Chính Minh cũng không ngẩng đầu lên: "Bao Cao su."
Tông Trạch Thịnh ở bên cạnh cạo râu hỏi: "Xế chiều hôm nay Trần Thọ nói như vậy với cậu hả?"
Khương Chính Minh gật đầu, lục lọi một hồi, hắn đứng lên: "Không được, tôi đi siêu thị mua một ít. Thứ đó trai tơ làm sao dùng nhanh như vậy."
Mạnh Tân Phàm cười một tiếng: "Sau này chúng ta còn dùng nhanh hơn."
Tông Trạch Thịnh chăm lo việc nhà mới suy nghĩ chắc cần phải mua bao cao su để dự trữ.
Khương Chính Minh biết mua trong siêu thị chất lượng không tốt, đi thẳng ra bên ngoài trường học mua một hộp bao cao su lớn, nhân viên cửa tiệm còn gửi hắn một ít đồ chơi trẻ em.
Hắn đem bao cao su giấu dưới gối, trong lòng cảm thấy bồn chồn, nhìn những người khác một chút, nằm trên giường mà cứ lăn qua lộn lại.
Trần Thọ tắm xong quay lại, mặc bộ đồ ngủ màu xanh, có vẻ rộng hơn một chút, nhưng rộng thùng thình mới thoải mái. Hai chân lộ ra trong chiếc quần màu xanh da trời đang bước lên cầu thang, Trần Thọ định leo lên giường.
Khương Chính Minh nhìn vào vòng cung mắt cá chân cậu, nuốt nước miếng một cái.
Ánh mắt Mạnh Tân Phàm nhìn cả người Trần Thọ từ trên xuống dưới, nhìn bộ đồ ngủ màu xanh da trời phủ lấy người cậu mà hắn từng mặc qua, hắn đề nghị: "Tới giường của tôi ngủ đi."
Trần Thọ bước lên cầu thang được một nửa, đúng lúc Mạnh Tân Phàm ở ngay bên cạnh, cậu nhìn về hướng Mạnh Tân Phàm chìa tay ra: " Được."
Khương Chính Minh cùng Tông Trạch Thịnh ghen tị với hắn dữ dội.
Mạnh Tân Phàm ôm lấy cậu, dùng sức nhấc lên.
Mạnh Tân Phàm càng phát hiện cậu rất nhẹ.
Chân cậu có chút lạnh vội vàng nhét vào trong chăn, Mạnh Tân Phàm cũng đưa tay vào, cầm lấy hai chân lạnh cóng của cậu: "Lạnh quá."
"Tạch" Tông Trạch Thịnh tắt đèn. Phòng ngủ nhanh chóng bị bóng tối bao phủ.
Giọng nói của Tông Trạch Thịnh vang lên bên mép giường: "Ngủ chung?"
Ở trong bóng tối, Mạnh Tân Phàm ôm chặt lấy Trần Thọ như muốn chiếm làm của riêng.
Tim của Trần Thọ đập thình thịch: "Không chen vào được."
Tông Trạch Thịnh thầm đưa ra gợi ý: "Ngủ chồng lên nhau."
"ực" có âm thanh nuốt nước bọt vang lên từ phía Khương Chính Minh.
Trần Thọ cảm thấy càng ngày cậu càng mạnh dạn hơn, nghe những lời đề nghị của Tông Trạch Thịnh trong đầu cậu không ngừng hiện lên giấc mơ tràn đầy dâm đãng. Cũng vì vậy, cậu có chút lung lay.
"Không được." Mạnh Tân Phàm đột nhiên ngăn cản, giống như hắn đang che chở cho Trần Thọ, ôm vào trong ngực: "A Thọ của tôi không được lấy, tôi nói rồi." Mặc dù nói như vậy nhưng lại có chút xấu hổ.
Mạnh Tân Phàm rất để ý lần đầu tiên của hắn với Trần Thọ, hơi tệ. Nếu như có thể, hắn hy vọng sau này mỗi một lần đều có thể nói những lời tốt đẹp cho Trần Thọ, để cậu có thể vui vẻ.
Vốn dĩ, hắn chỉ muốn đơn giản ôm Trần Thọ ngủ thôi, chỉ có chút sát nhau mà thôi.
Trần Thọ bỗng nhiên nói: "Tôi muốn."
Mạnh Tân Phàm không thấy rõ vẻ mặt của cậu, nhưng Trần Thọ ngước đầu hôn lên cằm Mạnh Tân Phàm một cái, cảm giác vô cùng mềm mại, một cảm xúc thân mật không giống bình thường, trong lòng Mạnh Tân Phàm nhất thời có suy nghĩ:
Tối nay cho dù có khóc lóc van xin hắn cũng sẽ không buông tha.
Không có ai đi bật đèn.
Tông Trạch Thịnh nhảy lên phía sau giường, Khương Chính Minh lập tức lấy đạo cụ chen lấn đi lên, Trần Thọ chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi trong ngực Mạnh Tân Phàm.
Quần áo rất rộng, dễ như trở bàn tay bọn họ đã có thể luồn vào bên trong vuốt ve, cậu mới tắm xong da thịt vô cùng trơn bóng.
Cơ thể Trần Thọ giống như thiếu niên, mỗi lần run rẩy cũng vô cùng đáng yêu, tiếng rên rỉ trong miệng có chút khác thường.
Quá tối, cậu cũng không biết là ai đang sờ cậu, ba bàn tay đều tùy tiện sờ cậu, tấn công vào một số nơi nhạy cảm khiến cậu phải hét lên.
Mạnh Tân Phàm kéo quần áo Trần Thọ xuống một chút, bờ mông mềm mại bị dây thun kẹp ở giữa kéo căng ra, Mạnh Tân Phàm nhét dịch bôi trơn vào, dùng ngón tay bắt đầu nhét vào hậu huyệt, chờ nó mềm ra một chút, thăm dò duỗi một tay.
Sự khuấy động thân quen nhưng lại yếu ớt khiến đầu óc cậu trống rỗng, khát vọng được đâm vào ngày càng lớn.
Cậu mở miệng đề nghị: "Hôn tôi."
Không biết là ai tới gần hôn lên môi cậu, cuồng nhiệt và gấp gáp, cậu lập tức đưa đầu lưỡi vào miệng anh không ngừng liếm. Trần Thọ mở miệng tạo điều kiện, nói trong mơ hồ: "Tiểu Minh?"
Người này hôn rất gấp gáp, giống như nghĩ mấy giây sau cậu sẽ biến mất vậy, tranh thủ phát ra một tiếng ngắn ngủi trong mũi: "Ừ".
"A a!" dương v*t bị nắm lấy, hậu huyệt cũng có nhiều ngón tay nhét vào, Trần Thọ nhận ra ngón tay nhét vào có chút không đúng.
Cậu đưa tay sờ xuống dưới, mò tới hai ngón tay hoàn toàn khác nhau, một ngón là của Mạnh Tân Phàm, một ngón là của Tông Trạch Thịnh.
Tông Trạch Thịnh xấu xa đánh vào hai bờ mông, để cho Trần Thọ không nhịn được nâng mông lên muốn trốn.
Sự phối hợp nhịp nhàng của hai người bên dưới, từ hai nơi dễ dàng mở rộng hậu huyệt, sau đó một ngón tiến vào khoang sinh sản, một ngón tiến vào trực tràng.
Dịch bôi trơn làm cho ngón tay dễ dàng tiến sâu vào trực tràng, Trần Thọ hậu tri hậu giác, hóa ra cần dịch bôi trơn là vì để chuẩn bị cho trực tràng.
Trần Thọ đem dứt miệng ra khỏi Khương Chính Minh đang hôn kiểu chó gặm trong mê ly, có chút kinh ngạc hỏi: "Các cậu đã sớm dự mưu sẵn rồi?"
Mạnh Tân Phàm trả lời cậu: "Khoang sinh sản không đủ, chúng tôi có ba người."
Tông Trạch Thịnh nói tiếp: "A Thọ, muốn làm trai đểu đầu tiên trên giường phải biết dỗ dành người yêu."
Cậu chưa nói trên người mỗi một chỗ bọn họ đều có thể cắm!
Tông Trạch Thịnh lại nói: "Có lúc trực tràng sẽ thoải mái hơn."
Trần Thọ có chút sợ hãi.
Khương Chính Minh vén quần áo lên, hứng thú bừng bừng nói: "Có thể chơi chồng với nhau sao?"
Trần Thọ không biết hắn học từ trong phim nào tư thế chơi chéo như vậy, cậu có chút sợ hãi: "Tôi không dám..."
Tông Trạch Thịnh rút ngón tay anh ra, Trần Thọ cho rằng anh sẽ buông tha cho mình, nhưng rất nhanh anh nhét một vật tròn trịa vật đi vào.
"Cái gì?" Trần Thọ bị hoảng, thanh âm cũng đổi.
Cái vật kia đi sâu vào trực tràng, nhanh chóng rung lên phát ra tiếng rè rè yếu ớt, nhưng cảm giác thứ vật kỳ lạ đã bớt rung đi nhiều, đường ruột lập tức tê dại. Khương Chính Minh liền nói: "Đạo cụ nhỏ."
Rung động khiến cho khoang sinh sản cũng thay đổi khác thường, Trần Thọ thở hổn hển, muốn được cả trước lẫn sau.
Mạnh Tân Phàm: "Trạch Thịnh, cậu nhét vào trước đi."
Sau đó Trần Thọ bị Mạnh Tân Phàm nâng mông lên, tách hai chân ra.
Thứ tự chuyện này rất giống như trong giấc mơ, chẳng qua là đổi ngược lại.
Tông Trạch Thịnh không chút khách khí, tìm được nơi mềm mại nhanh chóng nhét vào.
"A! Đau, a!"
Cắm gậy th*t vào bên trong, khoang sinh sản phát sinh biến hóa, trực tràng ăn thứ đồ chơi đó hoạt động một ít.
Nghe Trần Thọ kêu đau, Khương Chính Minh lập tức rút ngón tay ra, trong bóng tối tiến tới nắm lấy bờ ngực trắng nõn của cậu, nhắm ngay hai núm vú mà không ngừng mút và liếm láp.
Khương Chính Minh cắn lên đầu v*, cứ trêu chọc, dùng sức như muốn hút cạn sữa vậy, hắn không nhịn được đưa tay nắm lấy bộ ngực hơi nhô ra như phụ nữ của cậu, day và bóp, nhào nặn quả cầu nhỏ hắn đang giữ trong tay.
Một cảm giác kỳ lạ khiến Trần Thọ phải đẩy đầu Khương Chính Minh ra: "Ưm, a! Tiểu Minh, đừng hút... a a!"
Tông Trạch Thịnh nhét hết cả dương v*t vào hậu huyệt, ra vào không ngừng.
Thịt quấn chặt dương v*t anh, tiết ra chất dịch nhờn, để cho dương v*t cắm ra rút vào dễ dàng hơn.
Cái tư thế này khiến Tông Trạch Thịnh dùng hết sức lực mà đâm ra thúc vào, gây ra cảm giác mạnh mẽ làm bụng Trần Thọ cũng tê dại theo, khép chặt hai chân.
Mạnh Tân Phàm cũng đặt dương v*t gần ngay hậu huyệt, ở bên trong kẽ mông cùng hoạt động. Ánh mắt Trần Thọ mờ mịt, nhìn thấy Khương Chính Minh đang quay cuồng, vuốt khuôn mặt Khương Chính Minh đang muốn hôn cậu, Khương Chính Minh cười một tiếng, hôn xong hỏi:"Có muốn nếm vị sữa không?"
Trần Thọ bị Khương Chính Minh làm cho đỏ mặt.
" Sờ cho tôi một cái." Khương Chính Minh bắt lấy tay cậu đặt trên dương v*t của hắn, Trần Thọ nhéo một cái, lập tức nghe được Khương Chính Minh hừ một chút, cậu thỏa mãn di chuyển.
Dường như Tông Trạch Thịnh không hài lòng khi thấy cậu muốn chạy, hung hãn nâng hai chân lên, tư thế này khiến cho Trần Thọ thiếu chút nữa ở giữa hai người gập thành chữ U, cậu kêu rên: "Eo! Eo!"
Rất nhanh khoang sinh sản cũng bị dương v*t nhét vào, đạt đến cực khoái, không còn suy nghĩ gì được nữa, gác chéo chân rên rỉ, ngay cả những ngón chân cũng co quắp lại.
"A! A, hu hu... a a!"
Trần Thọ rất nhanh bắn, hét lên rất to để mọi người ý thức được, Mạnh Tân Phàm ngừng lại đem dương v*t đến gần Trần Thọ, đưa tay ra sau lấy đồ chơi trong hậu huyệt, nói với Tông Trạch Thịnh: "Đem A Thọ chịch bắn đi."
Tông Trạch Thịnh gật đầu một cái, anh quỳ gối ngồi xuống, lực eo mạnh mẽ không ngừng chuyển động, thúc một cái đến nơi sâu nhất của khoang sinh sản, khiến cho thịt mềm không cách nào chịu được tốc độ này mà đạt cực khoái, khoái cảm ùn ùn kéo đến.
Cơ thể Trần Thọ cứng ngắc, mỗi một tấc cơ bắp đều đang chống lại khoái cảm, hậu huyệt co thắt, cậu có thể cảm nhận được khoang sinh sản co rút lại, kẹp chặt dương v*t đang ra vào.
Khi khoái cảm lên đến đỉnh điểm, Mạnh Tân Phàm từ từ tiến vào trực tràng của cậu, quy đầu đi vào có một chút khó khăn mặc dù còn chút dịch cũ.
Cơ vòng đang cố chống lại, nhưng thành ruột lại cố quấn lấy.
Một chút đau đớn này, Trần Thọ đều bị cao trào của khoang sinh sản và gậy th*t áp đảo.
Khoang sinh sản bị Tông Trạch Thịnh đâm thúc không ngừng lấp kín, nước lại chảy ra, rốt cuộc biến thành một dòng nước chảy xiết phun ra.
Cậu chảy nước miếng, dường như bị khoái cảm làm cho bắn tinh không dừng lại được.
Khoang sinh sản co rút dữ dội, trực tràng cũng run rẩy, Mạnh Tân Phàm thấp giọng thở hổn hển, thở dài: "A Thọ, nơi này cũng thật thoải mái."
Ánh trăng chiếu vào, Khương Chính Minh ngạc nhiên nhìn cảnh này.
Trần Thọ bị kẹp ở giữa hai người, cơ thể dẻo dai cong lên, phía sau hậu huyệt bị hai gậy th*t to dài nhét vào, nếp nhăn căng cứng, miệng huyệt khẽ run. Cặp mông trắng nõn mềm mại tương phản với thịt đỏ tạo ra khung cảnh tuyệt đẹp, khoang sinh sản tiết ra đầy chất d*m thủy rơi xuống giường, lẫn vào dịch của cậu.
Mắt Khương Chính Minh đỏ hoe: "Tôi cũng muốn đi vào."
Tông Trạch Thịnh rút ra, kiềm nén thở hổn hển, liếc nhìn Khương Chính Minh, có chút khoe khoang: "Tôi chịch bắn ra rồi."
Trần Thọ lấy lại tinh thần nghe được những lời này, cậu nghẹn ngào: "Các cậu thật quá đáng."
Khương Chính Minh đẩy Tông Trạch Thịnh đang thỏa mãn ra, sẵn sàng, hắn nhìn phía sau của Trần Thọ đã hơi đỏ lên.
Nơi đó nước đầm đìa, bởi vì mang theo bao cao su nên không có dính tinh dịch, rất sạch sẽ, nhưng miệng huyệt bởi vì quán tính còn chưa hoàn toàn rút hết, nâng cao mông Trần Thọ lên, còn có thể nhìn thấy Mạnh Tân Phàm tiến vào như thế nào, làm trực tràng, khoang sinh sản ngọ nguậy co rút lại.
Khương Chính Minh rên một tiếng, mất lý trí mà dùng sức đi vào.
Khoang sinh sản nhạy cảm của Trần Thọ lại lần nữa co quắp, không chịu nổi khoái cảm tràn đầy, nước mắt, nước miếng, d*m thủy ở hậu huyệt đều chảy ra.
Cậu há miệng hoàn toàn nói không ra lời, ánh mắt tan rã.
Hai dương v*t đâm vào bộ phận sinh dục không ngừng di chuyển, ngăn cách bởi lớp tường thịt, hai bên đều bị làm cho nóng hừng hực, khoái cảm cùng nhiệt độ cùng nhau tăng lên.
Tông Trạch Thịnh nhìn dáng vẻ Trần Thọ vừa dâm lại vừa đáng thương, anh hôn xương quai xanh của cậu một cách trìu mến, xoa nắn đầu v* đỏ ửng của cậu, lại mang đến cho anh khoái cảm không muốn có.
Đầu Trần Thọ lệch qua bả vai Mạnh Tân Phàm, ánh mắt vô hồn.
Cậu ngơ ngác, giọng khàn khàn nói: "Quá nhiều, quá sảng khoái, không muốn..."
Giống như xâm phạm đến nơi sâu nhất, ngay cả bộ phận bí ẩn cũng bị xao động, hơi thở và tinh dịch dường như tràn vào tâm trí cậu.
Cậu sắp bị khoái cảm làm hỏng rồi.
Các tuyến thể cuối cùng đã bị phá vỡ xiềng xích trói buộc, không cần sự dụ dỗ của ai, phóng thích ra các tin tức tố, tuyến thể cũng theo đó nảy lên.
Mạnh Tân Phàm rên lên một tiếng, hắn không nhịn được tin tức tố của mình, đem dục vọng của bản thân hóa thành hành động, hung hãn cắm vào cơ thể của Trần Thọ, hắn rút cả cây ra, rồi lần nữa dùng sức đi vào.
Chỉ cần chạm vào chỗ nào của Trần Thọ, trực tràng sẽ co quắp lại, trong miệng phát ra âm thanh rất dễ nghe.
"A a a!" Trần Thọ lại bắn lần nữa, tay chân cậu tê dại, hậu huyệt nóng rực, bởi vì khoái cảm mà có chút ngã quỵ.
Cậu làm bộ tội nghiệp rơi nước mắt: "Ngừng đi, tôi không chịu nổi, a, hu hu! Sắp hỏng rồi, bắn không ra."
Tông Trạch Thịnh hôn mặt cậu một cái, đưa tay chặn miệng lại: "Như vậy là được rồi."
Eo Trần Thọ tê dại, tay chân mềm nhũn, bởi vì trước sau đều cứ cắm ra rút vào không ngừng:
"Không muốn,..."
Mạnh Tân Phàm rút ra đâm nhanh tầm chục lần, sắp lên đỉnh, trục tràng kết thành một nút thắt, phồng lên phun ra một chất lỏng dính dính, bắn tung tóe vào thành ruột, rất sâu.
Trần Thọ nâng eo lên thật cao, bên dưới lung lay, dương v*t bị Tông Trạch Thịnh nắm lấy, không an phận nảy lên, nhưng cậu không có bắn tinh, mà đạt đến cao trào.
Mạnh Tân Phàm rút dương v*t ra, chất lỏng màu trắng theo ra ngoài, miệng huyệt khẽ run, bởi vì lực hút tinh dịch cũng chảy ra.
Khương Chính Minh còn chưa bắn.
Khoang sinh sản đã mềm nhũn và ướt át, như một đám cây bông vải mềm mại, Khương Chính Minh có thể tưởng tượng ra được sự quyến rũ bên trong, hắn ưỡn thẳng eo không chịu được mà tìm nơi sâu nhất, không ngừng hoạt động, thăm dò chỗ đó.
Trần Thọ nảy người lên, cậu mơ hồ xin tha thứ: "... Tiểu Minh, không, như vậy, không nên như vậy, ưm a. "
Giọng nói la to, rên rỉ nhẹ nhàng, Khương Chính Minh ôm lấy cậu từ trong ngực Mạnh Tân Phàm, hắn nắm hai cục thịt mềm mại, giống như ôm trẻ em vậy ôm rất chặt, rồi bắt đầu đẩy lên.
Trần Thọ bị lên xuống không ngừng, miệng huyệt bị va chạm có hơi đau, khoang sinh sản được thỏa mãn cũng tiết d*m thủy, nhỏ giọt theo nhịp của hai người.
dương v*t đã không còn bị kẹp chặt nữa, cọ xát vào cơ bắp của Khương Chính Minh, mềm mại giống như socola vậy, đem hết tinh dịch bắn vào bụng dưới Khương Chính Minh. Trần Thọ đã hết sức, nhưng vẫn dùng chút sức lực co rút lại khoang sinh sản, khoang sinh sản nhanh chóng kẹp lấy dương v*t.
Trần Thọ không còn sức lực lẫn tinh thần nói: "Mau bắn đi, Tiểu Minh."
Khương Chính Minh yêu cầu: "Vậy cậu hôn tôi đi."
Trần Thọ không có chút sức lực ngẩng đầu hôn, hai tay cậu ôm cổ Khương Chính Minh, hơi dùng sức ý muốn hắn cúi đầu, chủ động mở miệng lộ ra lưỡi đỏ và răng trắng, duỗi đầu lưỡi mềm mại ra, chờ Khương Chính Minh quấn lấy
Khương Chính Minh bao lấy đầu lưỡi Trần Thọ, câu đến đầu lưỡi của hắn rồi hôn, liếm rồi mút.
Trần Thọ rên rỉ, liếm răng của Khương Chính Minh, các tuyến thể lập tức trở nên nóng bỏng.
Rất nhanh, Khương Chính Minh cũng thành kết, bắn t*ng trùng ra trong bao cao su.
Trần Thọ nheo đôi mắt mê ly, vì khóc khoé mắt cũng đỏ lên.
Ba người dọn dẹp phía sau lưng cậu, những dịch ướt át cùng chất lỏng dính trên đùi.
Mạnh Tân Phàm có lẽ là không muốn chảy ra ga trải giường.
Bắp chân Trần Thọ bị chuột rút, khóc không ra nước mắt.
Cậu sai rồi, cậu không thể nào chống lại nổi ba người này.
Quả nhiên, sau khi trở thành O, cậu đã không còn vốn liếng của kẻ cặn bã.
Nhưng mà...
..... Ngày mai phải về trường đi học, một đám A ngu ngốc.
Khóe miệng Trần Thọ chợt mỉm cười, cậu bị bao quanh giữa ba người A nên có ý định chìm vào giấc ngủ.
Nhưng mà, trở thành O, có thể làm cho cậu ngủ thoái mái cùng với các anh em A
Ngủ ngon.