Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Sau Khi Phát Hiện Bí Mật Của Kẻ Mà Ai Cũng Chê
  3. Chương 23: Tôi yêu cậu, Sao Nhỏ
Trước /29 Sau

Sau Khi Phát Hiện Bí Mật Của Kẻ Mà Ai Cũng Chê

Chương 23: Tôi yêu cậu, Sao Nhỏ

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Editor: DiênTrải nghiệm một hồi tình dục giận dỗi, Bạch Du nằm trong lòng Bùi Cảnh, nói: "Sao cậu không hỏi tôi?"

"Hỏi cái gì?"

"Hỏi tôi có đồng ý tiếp xúc với cậu ở trường không đó, lỡ tôi đổi ý thì sao?"

Cánh tay Bùi Cảnh đang ôm Bạch Du chợt siết chặt, giọng thì vẫn không đổi: "Vậy giờ cậu đã đổi ý chưa?"

Bạch Du cẩn thận quan sát sắc mặt hắn, cười cười rồi hôn một cái: "Cậu nói xem, chồng ơi?"

Các bạn trong lớp cảm nhận rõ được bầu không khí ngày càng quỷ dị trong lớp.

Đầu tiên là Bạch Du nào giờ không ai thấy rõ mặt cũng không ai thèm quan tâm chợt xoay người 180 độ biến hóa thành người đẹp ai trông thấy cũng nhịn không được phải quay đầu lại nhìn thêm một lần. Thậm chí, chưa tới ba ngày đã có không ít người không liên quan đi qua đi lại trước lớp muốn hỏi thăm thông tin.

Sau đó, có một lần sau khi tan học, lớp trưởng - đóa hoa lạnh lùng người sống chớ gần – Bùi Cảnh chợt đứng dậy rồi đi thẳng tới góc lớp, dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, hắn ngồi xuống bàn học trống bên cạnh, ngồi nhìn người nọ ngủ.

"Đệch... tao không hoa mắt chứ?"

"Bùi thần và Bạch Du... quen nhau?"

"Hình như không phải quen biết đơn thuần đâu..."

Có người đang uống sữa chua, đột nhiên nhớ tới: "Hôm qua Bùi thần còn đưa sữa chua cho Bạch Du! Tao thấy!"

"Ê ê, nhắc mới nhớ là hai người nọ cùng xin nghỉ rồi cùng quay lại luôn ấy, có phải..."

Có người thà chết không tin: "Trùng hợp mà thôi! Không thể như thế! Trước đó bọn họ có nói với nhau câu nào đâu!"

Cũng có người tiếc nuối muốn chết: "Vãi thật, tao còn chưa kịp theo đuổi luôn ấy, nếu Bùi thần có ý này kia thì tao làm sao mà đấu lại!"

"Mày ấy hả?" Lập tức có người cười nhạo, "Tỉnh lại đi, đừng có nằm mơ nữa."

Dư Oánh Oánh ngồi tại chỗ, miệng cắn bút, nhìn như đang suy nghĩ bài tập nhưng thật ra suy nghĩ đã bay tới chỗ nào rồi.

Cô nghe tụi bạn bàn tán và suy đoán, nhớ tới một bí mật chưa hề kể với ai.

Có một lần, cô về nhà được nửa đường thì sực nhớ quên mang bài tập một môn, buồn bực quay lại trường lấy. Lúc đó cũng muộn rồi, trong trường chỉ còn rải rác vài người đang chơi bóng rổ với một số ít ở lại tự học. Nhìn từ xa, lớp tắt đèn rồi, chắc là không có người.

Dư Oánh Oánh leo cầu thang một đường, thở hổn hển đi về phòng học, lúc đi qua cửa sổ liếc vào trong một cái thì bị dọa hoảng sợ không đi nổi nữa.

Trong phòng học tối tăm, có một bóng người nhìn không rõ là nam hay nữ ngồi trên bàn học, còn có một bạn nam đứng trước mặt người nọ đang chống tay xuống bàn cúi đầu hôn người đó.

Bạn nam kia mặt mày nhàn nhạt, khí chất lạnh lùng, việc đang làm khác hoàn toàn với hình tượng dĩ vãng.

Dư Oánh Oánh không thể tin vào mắt mình, bạn nam kia... là Bùi Cảnh ư?! Bùi Cảnh mà làm chuyện này hả?

Cô vẫn không biết người bị Bùi Cảnh đè lại hôn kia là ai, thậm chí đã thầm so sánh với một số người có kiểu tóc tương tự nhưng không ai giống cả. Cô chưa hề nghĩ đến cái người ngồi một mình trong góc kia, hóa ra...

Cô cắn môi, cẩn thận quay đầu nhìn thoáng qua phía sau.

Thôi, chuyện không liên quan đến cô, để nó tiêu biến trong bụng đi.

Bạch Du quyết định ghi nguyện vọng một trường đại học gần đại học A. Cậu đã tìm hiểu rồi, môi trường học và căn tin ở đó không tệ lắm, cậu cũng rất hứng thú với một chuyên ngành ở khoa Văn học, quan trọng hơn cả là nơi này rất gần đại học A, đi bộ không đến hai mươi phút.

Chỉ là, thành tích của cậu bây giờ còn chưa thể bảo đảm chắc chắn thi đậu, lúc trước rơi rớt kiến thức nhiều quá.

Cũng may còn có Bùi Cảnh, Bùi Cảnh như một gia sư bổ trợ toàn năng tự động. Hắn tự thiết kế một kế hoạch học tập riêng cho Bạch Du, trừ lúc đi học ra thì dành hầu hết thời gian còn lại để kèm bài cho cậu.

Lý Phong sau khi được thả ra có tìm tới một lần, bắt gặp Bạch Du và Bùi Cảnh ở cùng nhau. Lúc đầu gã còn không tin đại gia của Bạch Du lại là một thằng nhãi đang học cấp 3, nhưng nhìn đến đồng hồ của Bùi Cảnh thì lại bạo gan gào lên mắng chửi Bùi Cảnh đòi tiền để mua bồ nhí.

Bùi Cảnh đẩy Bạch Du vào trong nhà khóa cửa lại, không biết đã nói gì với Lý Phong nhưng tóm lại là chưa tới mười phút thì Lý Phong đã bị dọa tè ra quần bỏ chạy, sau đó cũng không dám bén mảng tới nữa.

Thật ra Bùi Cảnh có thể đưa Bạch Du đến một nơi khác có hoàn cảnh tốt hơn, độ an toàn cũng cao hơn nhưng hắn không làm. Hắn thích nơi này hơn, tuy rằng đơn sơ nhưng từng thứ đều là hắn và Bạch Du bày biện sắp xếp, cất giữ từng kí ức kỉ niệm, như một xã hội không tưởng chỉ thuộc về bọn họ.

Cuối tuần, Bạch Du mua một quả dưa hấu về bổ đôi ra, cho vào tủ lạnh cho mát một lúc rồi lấy muỗng xúc ăn.

Cậu vừa ăn vừa làm bài tập Bùi Cảnh giao cho, gặp phải câu không biết thì gọi: "Thầy Bùi ơi, câu này làm như nào?"

Giọng nói như thấm nước ép dưa hấu, ngọt ơi là ngọt.

Bùi Cảnh ngồi xuống bên cạnh cậu, cầm lấy bút viết một mạch lời giải hoàn chỉnh, vừa viết vừa giảng. Bạch Du tiêu hóa xong, nuốt miếng dưa trong miệng xuống: "Thầy Bùi đỉnh quá."

"Em còn một bài khác, thầy Bùi giải giúp em được không?"

Cậu cười như một bé hồ ly, cầm lấy tay phải của Bùi Cảnh rồi kéo xuống giữa hai chân mình, dùng sức kẹp lấy, nhẹ giọng hỏi: "Chỗ này của em lạ quá, thầy Bùi có biết vì sao không?"

Trời nóng nực, cậu chỉ mặc một cái quần đùi chất vải mềm mại, hơi dùng sức một tí là có thể lộ ra khe thịt múp míp.

Cậu cố ý gọi thầy: "Giúp em được không, thầy Bùi ơi, a..."

Như thể không muốn nghe thêm câu từ kích thích nào từ đôi môi đỏ mọng kia nữa, Bùi Cảnh cúi đầu hôn Bạch Du. Tình dục đối với hai người mà nói đã trở nên vô cùng tự nhiên, bình thường như ăn cơm đi ngủ, thậm chí ngẫu nhiên tần suất còn cao hơn cả ăn cơm đi ngủ.

Bùi Cảnh đè người xuống dưới, ăn một miếng dưa hấu rồi vừa hôn sâu vừa cọ xát ngoài quần, cọ đến khi quần bị thấm ướt mới cởi ra cắm vào.

"Ưm... thầy Bùi, sao thầy lại cắm vào thế? A... Đây là gì? Là làm tình ư? Ha..."

"Thầy giáo với học sinh làm thế này có ổn không thầy? A a... lớn quá, mạnh quá, thầy ơi... nhẹ chút..."

Bạch Du nhập vai nhanh chóng, miệng toàn là dirty talk. Bùi Cảnh mặt ửng hồng, vừa hôn cậu vừa nói: "Đừng nói nữa."

Bạch Du đương nhiên sẽ không ngoan ngoãn nghe lời, tiếp tục hỏi hắn hoa huy*t học sinh cắm có sướng không, chơi trần thế này lỡ mang thai thì sao, học trò chưa muốn làm mẹ trẻ đâu các thứ, còn ép Bùi Cảnh phải trả lời cậu, nếu không trả lời sẽ không cho hôn.

"Cắm sướng lắm, a... Kết hôn với tôi, sinh ra, tôi sẽ nuôi cả hai..."

Bùi Cảnh biết Bạch Du sẽ không mang thai nhưng trong lòng vẫn luôn giữ một chút xíu mong đợi. Có lẽ hắn thực ti tiện, muốn dùng một đứa con để trói chặt Bạch Du vĩnh viễn.

gậy th*t đục thành một lỗ tròn ở hoa huy*t, hai người quần quật ở cạnh bàn, động tác kịch liệt khiến bàn cũng lung lay theo, nửa quả dưa hấu lảo đảo lắc lư, bút thì đã lăn xuống dưới thảm từ lâu. Bạch Du bị làm tới nói không thành câu nhưng vẫn muốn trêu ghẹo: "A... a... Thầy, thầy có muốn chịch em trên bục giảng không... Ôm em, đối diện với cả lớp... rồi cắm vào từ phía sau..."

Hai mắt Bùi Cảnh đỏ bừng, bị cảnh tượng tự động xuất hiện trong đầu kích thích đến máu sôi trào, dương v*t cương cứng mãnh liệt cắm rút, ngậm lấy đầu lưỡi hé ra của Bạch Du: "Bảo Bảo..."

"Cậu có muốn kết hôn với tôi không? Kết hôn với tôi nhé, được không?"

Tóc Bạch Du xõa ra trên thảm trắng, áo ngắn tay đã bị xốc lên ngang ngực: "Ưm... Muốn, tôi đồng ý..."

Nhận được lời đáp, Bùi Cảnh như hăng máu gà, động tác càng lúc càng nhanh, bị huyệt dâm vặn xoắt hút đến thở dốc, gậy th*t đưa đẩy vang lên tiếng bạch bạch, tận tình triền miên.

"Tôi yêu cậu, Sao Nhỏ, tôi yêu cậu..."

"A..." Huyệt nhỏ được thỏa mãn ăn tinh dịch, Bạch Du như con tôm luộc, cả người ửng hồng, eo ưỡn cong lên. Cậu kẹp lấy dương v*t còn chưa mềm xuống, ôm mặt Bùi Cảnh hôn hắn: "Tôi cũng yêu cậu, Bùi Cảnh."

Chó con của cậu.

Bùi Cảnh của cậu.

Tương lai của bọn cậu sẽ có nhau.

Tác giả có lời muốn nói:

Chính văn kết thúc rồi, ngoại truyện sẽ viết plot Sao Nhỏ và Tiểu Bùi có thân phận ngược lại, học sinh nghèo vượt khó x đại tiểu thư xinh đẹp ~

Diên có lời muốn nói:

Cảm ơn mọi ngừi đã theo chân mình tới tận đây ~ Mình biết mình edit H chưa được hay lắm, cũng tại thương hai đứa nhỏ quá nên quyết định đặt tay lên bàn phím chứ nào giờ thấy H là né như né tà TvT Hai bạn nhỏ đã đi tới bến bờ hạnh phúc, mình cũng hoàn thành trọn vẹn bộ cao H đầu tiên, cảm ơn mọi người đã đọc truyện, bình chọn thả sao và bình luận nhé, yêu mọi người ~~~

PN sẽ được up vào ngày mai nhen, hẹn gặp lại ở một thế giới truyện khác.

Quảng cáo
Trước /29 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Xà Vương Hôn Tân Nương

Copyright © 2022 - MTruyện.net