Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
21
Tôi nhận ra Thẩm Tây Đình ngoài lạnh trong nóng từ lâu rồi, nhưng tất nhiên là không hiểu nhiều về ann cho lắm.
Đến mấy người anh em của Thẩm Tây Đình còn than phiền:
“Không phải chứ, đại ca, trước đây anh đâu có hay đăng gì lên vòng bạn bè đâu.”
“Sao bây giờ hầu như ngày nào cũng đăng vậy, đăng thì thôi đi, còn toàn đăng cơm tró!”
“Đại ca, anh thay đổi rồi, bọn em muốn block anh!”
Đối mặt với sự uy hiếp này, Thẩm Tây Đình không hề bị lay động, hiển nhiên là không đặt anh em tốt ngày xưa vào trong mắt.
Thẩm Tây Đình làm cực kì tốt câu “thấy sắc quên bạn”.
Tôi mua trà sữa cho Thẩm Tây Đình, anh đăng lên vòng bạn bè:
“Bạn gái mua cho tôi.”
Thẩm Tây Đình mua bữa sáng cho tôi, anh đăng lên vòng bạn bè:
“Đồ bạn gái thích ăn.”
Đến mức hẹn tôi ra ngoài chơi, cũng sẽ chụp một tấm ảnh phong cảnh theo tầm nhìn của anh:
“Đứng đợi bạn gái, vui vẻ.”
Tôi: “…”
Lả lơi quá, đúng là khiến người ta xấu hổ nhưng đúng là khiến tôi thấy rất ngọt ngào.
Có qua có lại, tôi cũng không nhịn được đăng lên vòng bạn bè:
“Xuống tầng tìm bạn trai thôi!”
Sau đó tôi lập tức nhận được tin nhắn.
… Là của bố tôi.
22
“Huỳnh Huỳnh à, có bạn trai mới sao không nói với bố vậy? Thi xong dắt về nhà ăn một bữa cơm đi.”
Tôi vui vẻ giơ điện thoại cho Thẩm Tây Đình xem.
Mặt anh ấy bỗng chốc cứng đờ, tay chân luống cuống.
Thẩm Tây Đình nhỏ giọng hỏi tôi:
“Anh, anh anh… như này có ổn không?”
Từng câu từng chữ đều lộ ra vẻ không tự tin nhưng tôi rất có lòng tin với bạn trai mình:
“Yên tâm, Cố Thụy cũng từng gặp bố em rồi.”
Loại người đó, lúc trước bố tôi còn không nói gì, trong khi đó Thẩm Tây Đình mạnh hơn hắn gấp nghìn lần!
Thẩm Tây Đình nghe thế lập tức tràn đầy ý chí chiến đấu:
“Anh gặp, chắc chắn phải gặp!”
Bọn Trương Duyệt Duyệt và ba người anh em kia của Thẩm Tây Đình sau khi nghe xong đều lắc đầu, không hẹn mà cùng nhìn về phía Thẩm Tây Đình với vẻ mặt thương hại.
“Vỏ quýt dày có móng tay nhọn nha!”
“Một Sở Huỳnh đã đủ làm trùm trường khuất phục rồi, giờ lại thêm bố của Sở Huỳnh.”
“Thẩm Tây Đình toang rồi…”