Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
CHƯƠNG 188: LIVE STREAM
“Live stream?” La Tư nghĩ mãi không hiểu.
“Đúng, live stream chào hàng.”
Trò gì vậy?!
An Hạnh Nhi không giải thích, nói thẳng: “Chuyện vừa giao cho cô, có một điểm cô cần chú ý. Tôi đã nói để các doanh nghiệp khác lấy ra chính sách ưu đãi kết hợp với chính sách của khu thương mại chúng ta hợp thành khuyến mãi khai trương, chính sách ưu đãi của chúng ta cũng phải làm một phương án.
Phương án giao cho…An Mục làm.”
“An Mục?” La Tư nhìn An Hạnh Nhi.
Lại không hiểu.
Không phải kẻ địch sống còn sao?!
Bây giờ giao chuyện này cho An Mục, An Hạnh Nhi nghĩ thế nào vậy?!
Cô không sợ, cô ta sẽ làm nát sao?!
An Hạnh Nhi lạnh lùng cười.
Làm nát mới tốt.
Cô mới có cơ hội đuổi cô ta đi.
Cứ ngây ra bên cạnh, ít nhiều vẫn khiến người ta chán ghét!
Cuối cùng.
La Tư tiến hành sắp xếp công việc theo chỉ thị của An Hạnh Nhi.
Cứ như vậy.
Hạng mục kêu gọi kinh doanh vào tòa nhà Quang Minh của tập đoàn An thị tiến hành như vũ bão.
Mà khu thương mại Tinh Diệu của tập đoàn Tinh Diệu sau khi gặp phải công kích cực lớn hôm tiến hành buổi tuyên bố tin tức, Đồng Vận Khiết cũng vì đánh người tại chỗ mà chịu khiến trách thậm tệ, chỉ trong vòng ba ngày, tập đoàn Tinh Diệu tuyên bố tạm dừng phát triển khu thương mại Tinh Diệu vô thời hạn, tập đoàn Tinh Diệu tạm thời vẫn lựa chọn làm tốt ngành nghề truyền thống chuỗi siêu thị của mình, trong lĩnh vực chuyên nghiệp của mình, làm càng thêm hoàn mỹ để hồi báo tất cả người tiêu dùng, đồng thời, vì việc Đồng Vận Khiết đánh người, tiến hành xin lỗi công khai, lập tức miễn trừ chức vị của cô ta ở tập đoàn, hứa vĩnh viễn cũng không để cô ta gia nhập.
Đồng Vận Khiết xem như hoàn toàn kết thúc rồi.
Ngày tháng sau này tuyệt đối không tốt lành.
An Hạnh Nhi nhìn thấy tin tức, không có cảm xúc bao lớn.
Cô từng quan sát Diệp Thương Ngôn, phát hiện tên này hình như cũng không có cảm xúc gì.
Thậm chí ngay cả hỏi cũng không hỏi một câu.
Ngày thứ tư sau khi tập đoàn Tinh Diệu xảy ra sự cố.
Hạng mục chiêu thương của tòa nhà Quang Minh đã có nền móng, tăng gắp đôi, cũng chính là tương đương hoàn thành năm mươi phần trăm kêu gọi các cửa hàng kinh doanh. Theo tiến độ hiện tại, vào thời gian khai trương, tỷ suất gia nhập đạt tới tám mươi phần trăm là không thành vấn đề.
An Hạnh Nhi sắp xếp tài liệu trên tay, lúc chuẩn bị xác định lần nữa các khâu tiến hành hạng mục tái khai trương của tòa nhà Quang Minh vào thứ sáu, điện thoại bỗng vang lên.
An Hạnh Nhi nhìn cuộc gọi tới.
Dù là số lạ.
Cũng biết là ai.
Có lúc bản lĩnh nhìn một lần là nhớ cũng không phải chuyện tốt.
Cô nhận máy: “Đồng Vận Khiết?”
“Đúng, là tôi.”
“Có việc?”
“Cô bây giờ rất đắc ý?”
“Cũng được đi.” An Hạnh Nhi cười nhạt một chút: “Dù sao cũng là kết quả đã sớm đoán được, không có gì kinh hỉ đáng nói.”
“Sớm đã đoán được?” Cảm xúc giả tạo của Đồng Vận Khiết thoáng chốc sụp đổ: “An Hạnh Nhị, tất cả đều do cô thiết kế có phải không?!”
“Cô Đồng sao lại nói vậy?”
“Quyền gia nhập của Selena, cô sớm đã có thể lầy được, lại không lập tức đi đàm phán, có ý để tôi cho rằng mình có cơ hội, sau đó lúc tôi cảm thầy mình có thể phong quang vô hạn, cô lại có lòng khiến tôi thê thảm! Cô biết tính cách tôi, cho nên cố ý dùng cách này để kích thích tôi, khiến tôi phải mạo hiểm, thật sự đi phát triển hạng mục khu thương mại của tập đoàn Tinh Diệu, mà một khi tôi phát triển không thành công, thì sẽ bị gia tộc xua đuổi, cô thậm chí rất rõ ràng phong cách làm việc của nhà họ Đồng chúng tôi!”
An Hạnh Nhi không phủ nhận.
Đồng Vận Khiết tiếp tục nói: “Chuyện của Ôn San cũng là cô cố ý phải không? Cô có ý khiến tôi dùng giá cao ký với cô ta, cô rất rõ ràng cô ta có tin tức xấu, một khi cô bạo lộ tin xấu của cô ta, tôi sẽ hoàn toàn xong đời, cô sớm đã nghĩ xong tất cả, khiến tôi nhảy vào hố phải không?! Khiến tôi hoàn toàn, chết trên tay cô!”
“Đúng.” An Hạnh Nhi thừa nhận.
Dù sao cũng không có gì để giấu diềm.
Lúc này thừa nhận, rõ ràng càng kích thích Đồng Vận Khiết.
Cô ta tình nguyện tất cả chỉ là trùng hợp, cũng không tiếp nhận nỗi An Hạnh Nhi thông minh hơn mình gấp trăm lần.
Cũng không tiếp nhận nỗi, An Hạnh Nhi dễ dàng như vậy đã có thể khiến cô ta không chút sức lực trở mình.
“Còn có gì muốn hỏi sao?” An Hạnh Nhi thản nhiên.
Dù biết Đồng Vận Khiết có lẽ sắp tức đền nổ tung rồi, vẫn không có quá nhiều cảm xúc.
Đúng như cô nói, chuyện lường trước được thì chẳng máy kinh hỉ.
“Hôm nay tôi phải rời khỏi Thanh Thành rồi.” Đồng Vận Khiết bỗng mở miệng.
Dường như khiến bản thân bình tĩnh lại.
An Hạnh Nhi cũng đoán được.
Ở Thanh Thành xảy ra nhiều chuyện như vậy, Đồng Vận Khiết nhất định sẽ bị đưa đi.
Căn cơ nhà họ Đồng vốn là ở kinh thành, mấy năm nay cũng vì mở rộng kinh tế Thanh Thành mới chuyển phần lớn tới đây, bây giờ Đồng Vận Khiết gây ra nhiều phiền phức như vậy, nhất định phải bị mang về, nói không chừng chính là cắm túc.
An Hạnh Nhi thậm chí có thể tưởng tượng, ngày tháng tiếp sau đây của cô ta rốt cuộc thê thảm cỡ nào.
Đương nhiên.
Cô không mềm lòng.