Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
CHƯƠNG 209 ĐỔNG VĂN KHIẾT KHÔNG CHẤP NHẬN
Cô ta nói, “Diệp Thương Ngôn không trúng thuốc sao?”
“Trúng rồi.” Diệp Thương Hải nói.
“Anh ấy thà rằng tự chịu đựng cũng không muốn để tôi giúp anh ấy phát tiết phải không?”
“Đúng vậy.”
Trái tim của Đồng Vận Khiết như đã đau đến chết lặng.
“Muốn biết vì sao trước đây cậu ấy chịu đựng được không?” Diệp Thương Hải hỏi cô ta.
Hình như là định nói hết tất cả mọi chuyện cho cô ta biết.
Bởi vì đến mức này cũng đã không cần che giấu nữa.
Đồng Vận Khiết cứ nhìn Diệp Thương Hải như vậy.
Nghe được anh ta nói: “Là nhờ ảnh chụp của An Hạnh Nhi.”
*Tôi không tin.” Đồng Vận Khiết không chấp nhận được, cô ta liên tục phủ nhận điều đó.
Cô ta sẽ không tin Diệp Thương Ngôn yêu An Hạnh Nhi như vậy.
Sẽ không tin Diệp Thương Ngôn thật sự yêu An Hạnh Nhi như vậy.
Cô ta vẫn không không chịu chấp nhận sự thật rằng từ mấy năm trước, thậm chí là rất nhiều năm trước Diệp Thương Ngôn đã yêu An Hạnh Nhi rồi.
Đồng Vận Khiết hung hăng phản bác nói: “Đến giờ Diệp Thương Ngôn vẫn chưa lên giường với An Hạnh Nhị, tình cảm của anh ấy với An Hạnh Nhi cũng chỉ đến vậy mà thôi! Cũng chỉ có như thế mà thôi!”
Đúng vậy.
Tuy rằng không có chứng cứ xác thật cuối cùng.
Nhưng cô ta tin lời An Hạnh Nhi nói chính là sự thật.
Mà nếu một người đàn ông thật sự yêu một cô gái thì sao có thể không lên giường với cô ấy?!
Diệp Thương Hải nhìn dáng vẻ vẫn không muốn chấp nhận sự thật của Đồng Vận Khiết, nói thẳng: “Một người đàn ông có ngủ với phụ nữ hay không cũng chỉ có hai lý do, một là thật sự không yêu, hai là là yêu tận xương tủy.”
Đồng Vận Khiết nhìn Diệp Thương Hải.
Cô ta nhìn anh ta lạnh nhạt nói ra sự thật.
“Diệp Thương Ngôn rốt cuộc là loại người thế nào, cậu ấy đang ở trong hoàn cảnh gì chắc em cũng biết rõ. Cậu ấy không lên giường với An Hạnh Nhi chỉ là bởi vì sợ sẽ kéo An Hạnh Nhi vào thế giới tàn nhẫn của mình, chính là vì quá yêu nên mới liều mạng kìm nén, liều mạng bảo vệ.” Diệp Thương Hải lạnh nhạt nói, không có bắt kì cảm xúc nào, chỉ là đang trình bày một sự thật.
Bằng cách thức như vậy cũng đã khiến Đồng Vận Khiết thật sự hiểu rõ Diệp Thương Ngôn yêu An Hạnh Nhi.
Rất yêu rất yêu.
Mà cô ta chỉ là đang không ngừng khiêu chiến cực hạn của Diệp Thương Ngôn mà thôi.
“Đồng Vận Khiết, lý do trước giờ Diệp Thương Ngôn không giết em, hơn nữa còn luôn bỏ qua cho em, hôm nay còn tha cho em lại chỉ là vì anh đã cầu xin. Để cho em được sống nên dùng cách làm nhục em, cho em giữ mạng. Yên tâm đi, anh không yêu em nữa, cũng sẽ không yêu lại người phụ nữ tàn nhẫn ác độc, điên cuồng đến mức tận cùng như em. Chỉ là anh không muốn vì em bỏ đi đứa bé của anh mà áy náy cả đời. Anh cứu em một mạng, coi như chúng ta đã hết nợ.”
Nói xong, Diệp Thương Hải rời đi để lại một mình Đồng Vận Khiết.
Lần này thật sự đi rồi.
Cũng thật sự không còn tình cảm với cô ta nữa rồi.
Anh ta lạnh nhạt rời khỏi kho hàng cũ nát.
Anh ta có thể tưởng tượng được, Đồng Vận Khiết sẽ bị đả kích lớn cỡ nào sau khi trải qua tổn thương đêm nay, sau khi biết toàn bộ sự thật!
Trong tư tưởng của Đồng Vận Khiết, lần đầu tiên của cô ta chính là dành cho Diệp Thương Ngôn.
Đứa bé trong bụng cô ta cũng là của Diệp Thương Ngôn.
Cô ta vẫn luôn cho rằng cô ta chính là một sự tồn tại đặc biệt đối với Diệp Thương Ngôn.
Trên thực tế.
Buổi tối hôm đó, người quần quýt suốt đêm cùng Đồng Vận Khiét là Diệp Thương Hải.
Là anh ta, vì giúp Diệp Thương Ngôn che giấu tai mắt người khác.
Bởi vì suýt chút nữa đã lộ ra, cho nên mới cố ý mắc mưu, sau đó xóa bỏ sự nghỉ ngờ của đối phương.
Nhưng mà…
Diệp Thương Ngôn sẽ không cho bắt cứ người phụ nữ nào tới gần mình.