Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
CHƯƠNG 221
Bạch Linh Nhi nói: “Tôi sẽ học thuộc tất cả lời thoại bên trong.”
“Chương trình livestream khác với chương trình ghi hình lúc bình thường, càng không giống với diễn xuất, chương trình livestream chú ý nhiều hơn đến mặt chân thật của cô. Lời thoại này kia chỉ là tham khảo, cô dùng cách nói chuyện tự nhiên nhất của mình để nói chuyện với người tiêu dùng là được.”
“Được.”
“Chúng ta sáng mai sẽ diễn tập một chút.”
“Được.” Bạch Linh Nhi hoàn toàn phối hợp với mọi sự sắp xếp của An Hạnh Nhi.
“Gặp nhau tại cao ốc Quang Minh lúc mười giờ sáng, nhớ ăn mặc đẹp một chút.”
“Được.”
An Hạnh Nhi dặn dò thêm vài câu.
Bạch Linh Nhi mới rời khỏi phòng làm việc.
Sau khi rời đi.
An Hạnh Nhi gọi La Tư và Vương Thành Lỗi vào phòng làm việc của mình, sau đó lần lượt sắp xếp cho buổi livestream vào hôm khai mạc để đảm bảo không có vấn đề gì xảy ra.
Buổi sáng trôi qua.
Đã hon ba giờ chiều.
An Hạnh Nhi nhờ La Tư gọi An Mục đến phòng làm việc của mình.
An Mục vâng vâng dạ dạ đi vào, ngồi đối diện với An Hạnh Nhi.
“Nói đi, kvớahoạch mới nhất của cô.” An Hạnh Nhi nhìn cô.
An Mục sắc mặt lộ ra vẻ xấu hỗ.
Phải, hoàn toàn không nghĩ ra gì hết.
Cô ta nói: “Tôi… tôi mới gia nhập công ty, rất nhiều thứ không quen thuộc, tôi không biết gì về tiếp thị trung tâm thương mại, cho nên …”
“Cô xem giúp tôi, kế hoạch ưu đãi này được không?” An Hạnh Nhi trực tiếp lấy bản thảo kế hoạch đưa cho An Mục.
Biết rằng cô ta không thể làm được.
Cho nên, sớm đã chuẩn bị sẵn sàng.
Buổi chiều, phải mất một thời gian nữa để hoàn thiện.
An Mục giật mình.
Không biết An Hạnh Nhi lại nghĩ ra chuyện gì nữa.
Khoảnh khắc đó cô cầm lấy bản kế hoạch, nghiêm túc xem xét nó.
Càng mở.
Trong lòng càng thấy ghen tị.
Rõ ràng là một bản kế hoạch quảng bá khai trương thích hợp, được An Hạnh Nhi viết đến mức hoàn hảo.
Cô ta kìm lại cảm xúc bên trong, nói: “Tốt lắm, còn chu đáo hơn tôi nghĩ. Tôi sau nay nhất định sẽ học hỏi từ cô nhiều hơn.”
“Học thì không cần đâu.” An Hạnh Nhi thẳng thắn nói: “Nếu cô thầy không có vấn đề gì, liền theo kế hoạch này sắp xếp thực hiện.”.
“Giao cho tôi?” An Mục hiển nhiên kinh ngạc.
Đây không phải là, đưa không công trạng cho cô sao? !
An Hạnh Nhi trước kia thì không nói đến.
An Hạnh Nhi bây giờ tuyệt đối không bao giờ làm chuyện tử tế đến thế.
“Tôi nói rồi, chúng ta cùng hội cùng thuyền, không đưa cô, thì đưa ai chứ?”, An Hạnh Nhi thẳng thắn nói.
An Mục hiển nhiên có chút do dự.
“Không muốn thì thôi bỏ đi.” An Hạnh Nhi cũng không ép buộc.
“Không phải.” An Mục nhanh chóng phủ nhận: “Tôi chỉ là đang suy nghĩ, tôi làm sao mới có thể làm tốt như cô.”
Điều mà An Mục có khả năng nhát, chính là cho dù có đối mặt với ai, đều có thể làm trái lòng mà nịnh nót.
“Để tâm là được.” An Hạnh Nhi không nhìn ra cảm xúc của An Mục.
An Mục nhanh chóng đồng ý, sau đó liền rời khỏi phòng làm việc của An Hạnh Nhi.
La Tư ở bên cạnh nhìn thấy, cảm thầy khó hiểu.
Cô không biết An tổng muốn thu phục An Mục hay là… làm chết An Mục.