Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Edit + beta: Iris
"Mấy cậu làm PR như thế nào vậy hả!" Dương Hâm tức đến dậm chân, "Tôi con mẹ nó kêu mấy cậu gỡ bỏ hot search, áp nhiệt độ, mấy cậu lại cho nó lên hạng 6, mấy cậu muốn tôi tức chết hả?!"
Người đối diện giải thích: "Fans Lâm Ý quản lý sơ sài, không ai nghe chúng em chỉ huy, một hai phun tào khắp nơi dưới Weibo của Hạ Minh Viễn.
"
"Hiện giờ bọn họ đang bị fans của sáu nhà kia vây công, chỉ có thể bắt lấy chuyện này không buông! "
Dương Hâm cả giận nói: "Vậy cứ đem trọng điểm là Từ Kiêu công kích Lâm Ý đưa lên đi!"
"! ! Được.
"
Được PR thao tác cộng với đám fans phẫn nộ, Weibo của Mễ Phỉ Thố Thố càng lên càng cao trong đám hot search, rất nhanh cũng có không ít nhân sĩ tung tin nóng, quả thực là ở đoàn phim có thấy màn giằng co giữa Từ Kiêu và Lâm Ý.
Người Ý Trung nghe được tin càng thế tới rào rạt, không chỉ mắng chửi ở siêu thoại kiêu hùng của Từ Kiêu, mà còn chạy đến dưới Weibo của Hạ Minh Viễn và năm người khác không ngừng làm mới đội hình.
"Gần mực thì đen!"
"Từ Kiêu là người như vậy mà mấy người cũng có thể chơi cùng, mấy người cũng không phải thứ tốt lành gì!"
"Không có Lâm Ý tham diễn thì mấy người hồng nổi sao! Qua cầu rút ván! Không biết cảm ơn!"
"Hạ Minh Viễn, mày đoạt người tài nguyên, ép máu người khác để mua vui sao?"
"A, Trang Dục cũng chỉ là người hám danh lợi, trước khi Lâm Ý hủy hợp đồng thì là ca ca tốt, bây giờ Lâm Ý hủy hợp đồng rồi thì đi nhặt đồ nhái, cũng chỉ có chút tiền đồ này.
"
Bởi vì Lâm Ý xuất đạo từ bộ phim vườn trường, nên tuổi của đám fans Ý Trung khá nhỏ, mấy bé trai bé gái phun tào phun đến hung mãnh, chắc là do xuôi chèo mát mái quá, hoặc là do mấy lần gần đây liên tục thất lợi, nên mới chiếm được chút chỗ cao liền đắc ý vênh váo.
Các cô còn quá non nớt, quá ấu trĩ, đồng thời cũng quá kiêu ngạo, quá mức tức cả thế giới.
Tóm lại, các cô đã quên hiền nhân trong giới có dạy bảo.
Điều thứ nhất: Đừng bức hoa hướng dương xuất chinh, một khi xuất chinh là một ngọn cỏ cũng không còn.
Điều thứ hai: Cái miệng của Hạ Minh Viễn không ngán đầu trâu mặt ngựa.
Điều thứ hai đã ứng nghiệm đầu tiên.
Hạ Minh Viễn tức giận liên tiếp đăng Weibo.
@Hạ Minh Viễn: "Lão tử thích chơi với ai thì chơi, cần mấy người lo à?"
@Hạ Minh Viễn: "Lúc hắn tới ratings chỉ có 1.
2, Hạ Minh Viễn tôi tới ratings 1.
98, không biết làm toán hả? 1.
98 - 1.
2 có tính ra không? Ai đỏ hơn ai mù hết rồi hả??"
@Hạ Minh Viễn: "Chẳng lẽ buổi biểu diễn của tôi không kiếm được tiền chắc? Một hai đi đoạt tài nguyên của một mạng lưới nhỏ xíu, ăn vạ mắc cười ghê ha?"
@Hạ Minh Viễn: "Trước kia tôi lười nói, giờ nói nè, tôi đến là vì em gái tôi nói hắn hủy hợp đồng trước, nếu ban đầu tôi muốn tham gia thì còn chỗ cho hắn chắc?"
! !
Những Weibo này quả thực là giáng một đòn nặng nề, lượng thông tin quá lớn khiến fans của Lâm Y choáng váng, thậm chí không biết phải phản hắc từ đâu.
Càng tồi tệ hơn là, đám nói Trang Dục hám danh lợi, nói chuyện tiêu cực về các tác phẩm của Trang Dục Từ Kiêu ở quá khứ, hoàn toàn đã làm nhóm hoa hướng dương nổi giận.
Khác với đám fans ô hợp của Ý Trung, các bạn nữ Apollo hoa hướng dương đã được huấn luyện bài bản, công tư phân minh, đồng thời tập hợp rất nhiều tinh hoa.
Đầu tiên tổng hợp các bài đăng hot của nhóm vịt trên hot search của Lâm Ý, đồng thời nhanh chóng sửa lại các phân tích vì sao Lâm Ý rời khỏi lets go.
Các cô lan truyền trên diễn đàn và hỏi: "Bạn nghĩ gì về hành vi bỏ lets go vì sự chuyên nghiệp của Lâm Ý, đồng thời còn đi nhận vai diễn Thiên Khải lục?"
Cùng lúc đó, để đối phó với đám người Ý Trung nói Trang Dục hám danh lợi, bọn họ nhanh chóng bỏ vốn đầu tư hot search #Lâm Ý bồi tiền#, tập hợp phân loại các khoản đầu tư khác nhau mà phòng làm việc Trang Dục đã cho Lâm Ý, và tỷ lệ hoàn vốn của phòng làm việc, tính toán cho biết đầu tư cho Lâm Ý còn không bằng Trang Dục tự đầu tư trực tiếp cho bản thân để kiếm được nhiều hơn.
Trí mạng nhất chính là, hoa hướng dương nhờ quan hệ, tập hợp sửa sang một hồi thì biết được mọi chuyện, cuối cùng còn nghe ra đoạn đối thoại của Lâm Ý và Từ Kiêu, hai bên đều có tranh chấp — — nhưng quan trọng nhất là, các cô tra ra, buổi thử vai có cả An Lễ, hơn nữa hắn còn mời Từ Kiêu tham diễn phim mới của hắn!
Tóm lại, bị hoa hướng dương xuất kích từ nhiều phương diện, mỗi câu của Ý Trung hoàn toàn biến thành trò cười.
Nghịch chuyển qua lại, thợ săn và con mồi, cũng chỉ trong hai giờ tối ngắn ngủi.
Từ Kiêu tất nhiên là không biết.
Anh nhìn khuôn mặt đen kịt của Trang Dục như Tu La, không khỏi nuốt nước bọt.
"Quan hệ gì cũng không có?" Trang Dục nặng nề, trừng mắt tức giận nhìn anh, "Thế sao hắn muốn anh đến nhà hắn?!"
Từ Kiêu bị Trang Dục trừng đến chột dạ, bây giờ tâm trạng anh cũng không tốt lắm, chỉ là cứng họng, hết đường chối cãi — — anh như người lạc vào trong mộng, coi như đã tận mắt trải nghiệm sự sâu sắc của câu thành ngữ này.
Từ Kiêu miệng hơi giật giật, yếu ớt ngẩng đầu: "Tôi không — —"
"Đừng nói với tôi là anh không biết!" Trang Dục trừng anh, nổi giận đùng đùng, "Anh không biết, vậy sao hắn có số điện thoại của anh?"
Từ Kiêu nuốt ba chữ tôi không biết lại.
Không cho anh nói chữ biết, vậy còn kêu anh nói gì nữa?
Nói thật, anh làm sao biết cái dãy số kia là Nghiêm Thành Du a — — nếu anh biết số điện thoại mở đầu 138 là của hắn, mỗi lần anh thấy số 138 sẽ đi đường vòng, như thế nào còn đi nhận a!
Từ Kiêu quả thực oan uổng 1100, nghẹn hồi lâu mới nói: "Chuyện này, tôi thật sự không biết, tôi, tôi thật sự vô tội! "
Trời xanh a, này nima đều là nồi của nguyên chủ!
"Được, tôi xem anh vô tội.
" Trang Dục bỗng ngắt lời anh.
Từ Kiêu mới vừa thả lỏng một hơi, Trang Dục lại chế trụ cổ tay anh, lực mạnh đến mức Từ Kiêu thấy đau.
Mặt phượng của y nặng nề nhìn sang, "Vậy anh nói xem, vết sẹo trên tay anh rốt cuộc có phải vì Nghiêm Thành Du không.
" Con ngươi hổ phách nhìn chằm chằm anh, "Nói, có phải không?"
Lại quay về vấn đề ban đầu.
Chẳng lẽ nói Nghiêm Thành Du là "bạn trai cũ" của anh, vết sẹo là do tuẫn tình??
Chờ một chút, Trang Dục bây giờ nổi bão rồi, bị y biết thì làm sao!
Hay lại tùy tiện tìm lý do khác??
Nhưng mà mẹ nó phải tìm lý do như nào để qua ải a?
Từ Kiêu bị kẹt vào tình thế khó xử — — rốt cuộc là thành thật chết người hay nói dối để sống.
Anh kẹt không được bao lâu, chỉ có thể lặp lại câu hỏi để kéo dài thời gian: "Vết sẹo này, vết sẹo này là vì — —"
Thấy Từ Kiêu ấp a ấp úng, Trang Dục mím môi thành một đường thẳng tắp.
Y bỗng nhiên không muốn hỏi nữa.
Trang Dục buông lỏng tay.
"Xuống xe.
"
Trang Dục bỗng nhiên bình tĩnh lại, ngữ khí y bình đạm, nhưng trong lòng Từ Kiêu lại lộp bộp, bộ dạng như giếng cổ ngàn năm không gợn sóng này còn đáng sợ hơn bộ dạng hung thần ác sát nhiều.
Thằng nhóc này thật sự tức giận, Từ Kiêu lắp bắp: "Cậu, cậu nghe tôi giải thích — —"
"Xuống xe," Trang Dục lạnh lùng nói, "Đừng để tôi nói lần thứ hai.
"
Người đối diện không ngờ tới sẽ như vậy, hơi sửng sốt.
Trang Dục thấy Từ Kiêu sửng sốt, cổ tức giận trong lòng cũng không bớt được bao nhiều.
Nói đến cùng, y vẫn không muốn thấy Từ Kiêu lộ ra vẻ mặt này.
Mà người đối diện chỉ là ngây người trong giây lát.
"Tôi không xuống, tôi còn chưa nói xong — —" Trang Dục nghe anh chơi xấu, đã vậy còn trách y, "Không phải — — sao cậu bỗng nhiên nổi bão lớn như vậy a — —"
Đúng, vì cái gì mà nổi bão lớn như vậy.
Y vốn không cần phải dò hỏi tới cùng như vậy, Từ Kiêu thất hồn lạc phách thì có quan hệ gì với y, cho dù vết sẹo trên tay Từ Kiêu thật sự như y suy đoán, là vì Nghiêm Thành Du, thì mọi chuyện cũng không liên quan gì đến y.
Chỉ vì y cho rằng, người được Từ Kiêu đặc biệt chú ý, hẳn là y.
Đồ háo sắc nhìn thấy y liền phát ngốc, thỉnh thoảng còn đỏ tai, ngại ngùng xoa lỗ tai, cợt nhả kéo y cùng anh ăn mì gói, vuốt ve dọc theo mắt y nói tôi thích — — ngay cả thuốc nhỏ mắt, cũng đều là của riêng y mới đúng.
— — Nhưng hôm nay, y thấy một vẻ mặt của Từ Kiêu không phải thuộc về y.
Ban đầu vốn không muốn hỏi, cuối cùng vẫn không nhịn được mà buột miệng thốt ra.
Trang Dục nhìn Từ Kiêu ấp a ấp úng, không hề có chút tự giác, trầm mặc chốc lát.
"Được, anh không xuống đúng không," Trang Dục lạnh như băng dưới hầm, "Tôi xuống.
"
°°°°°°°°°°
Tác giả có lời muốn nói: Tâm có ngàn chữ muốn viết, nhưng viết tay chỉ được có trăm chữ.
Nói tới đây, nếu biết trước ngủ trễ như vậy còn không bằng thức sớm làm việc.