Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Sau khi tiễn Diệp Lam về, Lục Miên chạy thẳng về biệt thự, hồi hộp chờ đợi ở cửa gần nửa tiếng, King mới vinh quang trở về, vừa nhìn thấy Từ Trầm, Lục Miên liền lao tới, cả người nhảy lên ôm chầm lấy Từ Trầm, hai chân quặp chặt lấy eo anh, hai tay ôm mặt anh hôn xuống mãnh liệt: “Eric tuyệt vời quá!! Khí thế giết 4 đầu người đẹp trai điên a a a a!!!!”
“Em học những lời nói sến sẩm này ở đâu thế.” Từ Trầm ôm lấy eo cô mỉm cười đầy dung túng, tránh cho cô khỏi bị trượt xuống, các thành viên trong đội đang nhìn họ, anh cũng có chút ngượng ngùng.
“King cũng cực kỳ giỏi!” Lục Miên được Từ Trầm bế vào biệt thự, cô còn không quên giơ ngón tay cái với mấy người Đại Châu, Cảnh Đồng ở phía sau: “Ván đầu thắng quá đẹp, đội trưởng Dao Quang không hổ là tay trộm rừng thần sầu! Còn có Đại Châu, chiêu phản công dưới trụ đúng là muốn nghịch thiên mà! Mộc Thiên, hỗ trợ của cậu có thể nói là tầm nhìn đẳng cấp thần luôn! Poppy của Cảnh Đồng dâng đầu người cũng rất giỏi!”
“Ơ này, sao đến lượt em lại không có lời hay ho nào để khen vậy! Không được, chị cũng phải khen em vài câu đi chứ!” Cảnh Đồng không phục liền đuổi theo, nhưng Lục Miên đã bị Từ Trầm bế vào trong phòng.
Từ Trầm ấn cô lên ván cửa, không nói một lời đã hôn xuống, cạy miệng cô ra, hai người say đắm triền miên cắn mút, Lục Miên đưa tay xuống kéo thắt lưng của Từ Trầm, nhưng Từ Trầm đã giữ tay cô lại: “Không được.” Anh rũ mắt xuống, dịu dàng nhìn cô: “Đội trưởng bảo đi ăn khuya tiện thể chúc mừng luôn, chỉ về để thay quần áo thôi.”
“Ồ?” Lục Miên buông tay, bất đắc dĩ nói: “Được thôi.”
Hai tay Từ Trầm ôm mặt Lục Miên, sau đó nhéo nhéo, hai má của cô đỏ ửng lên, cô mở to hai mắt ngơ ngác nhìn anh.
Anh áp sát đôi môi đang bị nhéo mà chu lên của cô, ánh mắt nóng bỏng nhìn cô, khóe miệng hiện lên nụ cười nhạt, giọng nói quyến rũ nói: “Rất muốn sao?”
Người nào đó gật đầu thật mạnh.
“Vậy anh tốc chiến tốc thắng.”
“Anh…”
Cô bị anh đặt trực tiếp lên bàn máy tính, gió đêm vén lên mức rèm cửa, anh đưa tay tắt đèn, ánh trắng và giò lùa vào qua song cửa sổ.
Từ Trầm vươn tay ra vuốt tóc cô, bàn tay thô ráp nhưng đầy ấm áp vuốt ve gò má cô, cô nhìn anh không chớp mắt, trong ánh mắt tràn đầy sự sùng bái cùng tình yêu nồng nàn.
Trong lòng Từ Trầm vô cùng kích động, ánh mắt say mê nhìn cô, ngón tay cái ấn lên môi cô, cúi người xuống hôn lên trán, chóp mũi rồi đến đôi môi đỏ mọng ướt át mê người kia.
“Từ Trầm.” Cô run rẩy gọi tên anh: “Từ Trầm…”
Anh bị thanh âm của cô khiêu khích trêu chọc, xúc cảm hưng phấn xâm nhập vào từng dây thần kinh, bàn tay của anh vẫn đang đặt dưới cằm cô, sự va chạm vẫn không dừng lại, tư thế mạnh mẽ cúi xuống hôn cô.
“Anh là anh hùng của em…”
Là người mà em hết lòng bảo vệ, sẵn lòng bị anh chiếm hữu, bằng lòng dâng hiến tất cả…
–
Đêm đầu xuân, cái lạnh mùa xuân buốt giá, hai người vì vừa mới trải qua một trận vận động kịch liệt mà không còn cảm thấy lạnh lẽo, ngược lại còn thấy ấm áp hơn rất nhiều.
Một nhóm 5 người, chen chúc nhau vào một quán lẩu ở trung tâm thành phố.
Lục Miên cho tỏi băm cùng các gia vị khác vào bát nước chấm của Từ Trầm, vẫn giống hệt trước đây.
Khi đang ăn, Mạnh Dao Quang bỗng tuyên bố một chuyện khiến mọi người phải kinh ngạc—
“Sau khi kết thúc mùa LPL này, nếu như có cơ hội được vào giải Chung kết thế giới thì dù có đi xa đến đâu, anh cũng đều không còn gì hối tiếc nữa.”
“Năm nay có Eric, King chúng ta nhất định sẽ lọt vào giải Chung kết thế giới.” Đại Châu vừa vớt lên một miếng thịt bò, đầy tự tin nói: “Chúng ta cứ chờ cầm cúp quán quân về nhà đi.”
Mộc Thiên khều khều Đại Châu, ra hiệu cho anh ấy không được chen vào, đội trưởng dường như…. còn có gì muốn nói.
“Sau mùa giải này, anh có dự định sẽ giải nghệ.” Mạnh Dao Quang vẫn trước nhau như một, đầy khiêm tốn lại dè dặt.
“Hả!!”
Tất cả mọi người đều sửng sốt, ngay cả Lục Miên cũng không khỏi buông đũa trong tay xuông, kinh ngạc nhìn sang Mạnh Dao Quang.
“Vì sao chứ!”
“Sao lại đột ngột như thế, không cho bọn em có tâm chỉ chuẩn bị gì cả!”
Từ Trầm giơ tay lên, ra hiệu cho mọi người nghe đội trưởng nói tiếp.
Mạnh Dao Quang cười: “Chơi game nhiều năm như vậy, cũng đã đến lúc anh phải lùi lại rồi, chuyện sau này vẫn nên là giao cho thế hệ trẻ các cậu thôi.”
Mạnh Dao Quang năm nay 29 tuổi, độ tuổi này trong chiến đội cũng không tính là nhỏ nữa, anh ấy là người lớn tuổi nhất ở King, dường như chứng kiến King đi từ vô danh tiểu tốt, từng bước từng bước trưởng thành lên, trở thành chiến đội mạnh nhất LOL trong nước. Anh ấy cũng đã nhận rất nhiều người mới vào đội, cũng dẫn dắt họ thi đấu, chứng kiến từng người họ trưởng thành cùng thành thục, đương nhiên, anh ấy cũng chia tay không ít những người tiền bối, những sự chua xót sau vinh quang ấy, không có ai hiểu rõ hơn anh.
Bây giờ anh ấy giải nghệ, coi như là cho mình một đường lui, nếu có tiếc nuối thật sự, vậy thì chính là anh ấy không thể dẫn dắt King nâng cao chiếc cup vô địch trên sân khấu Giải chung kết thế giới.
“Sau khi giải nghệ, anh cũng dự định làm kinh doanh, mở quán cafe net hoặc một khu trò chơi…” Mạnh Dao Quang lắc đầu, cười khổ: “Chơi game nhiều năm rồi, nhiều khi anh cũng rất muốn, chỉ chơi game một cách đơn thuần, thư giãn tâm hồn là được.”
“Đội trưởng…” Vành mắt Cảnh Đồng đỏ ửng: “Đừng… đừng đi mà, anh rời đi thì chúng em biết phải làm sao?”
Đối với họ, Mạnh Dao Quang đã không chỉ là đội trưởng, trong chiến đội King, anh ấy là người trưởng thành và vững vàng nhất, tính cách khiêm tốn, anh lớn tuổi hơn bọn họ, đặc biệt là Cảnh Đồng, cậu bé vừa mới đủ 20 tuổi, anh ấy như một người anh cả, anh cả như cha.
Mạnh Dao Quang nhìn sang Từ Trầm, cuối cùng nói: “Ứng cử viên cho vị trí đội trưởng mới, anh đã quyết định rồi, anh tin Eric sẽ dẫn dắt King đi đến một vị trí chưa từng chạm tới trước đây.”
Cậu ấy sẽ dẫn dắt King đi đến đỉnh cao của vinh quang.
Mọi người đều im lặng, Eric làm đội trưởng, bọn họ không có gì để nói, ngoài việc anh vào đội khi còn trẻ, thì các phương diện khác, anh hoàn toàn có đủ tư cách để đảm nhận vị trí này.
–
Vốn dĩ là một buổi liên hoan đầy sôi động, nhưng vì Mạnh Dao Quang tuyên bố sắp giải nghệ nên mọi người đều cảm thấy cực kỳ áp lực. Sau khi ăn xong, các thành viên trở về câu lạc bộ, Từ Trầm không quay về mà đi cùng Lục Miên, hai người đi dạo trên con phố đầy nhộn nhịp theo phong cách cổ điển, ngõ hẻm hai bên đều có ánh đèn ấm áp, ở giữa có một dòng sông trong vắt chậm rãi chảy qua, yên tĩnh mà bình yên, dường như mang theo thời gian, cứ vậy mà quay ngược lại 100 năm trước.
Người qua đường ở đây phần lớn là du khách tới đây du lịch, Từ Trầm nắm tay Lục Miên đi trong ánh đèn mờ ảo, lòng bàn tay anh khô ráo lại ấm áp, nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn mềm mại của cô gái, cô cũng mạnh mẽ nắm chặt lại anh, hai người cứ như vậy nắm chặt lấy tay nhau, dường như không thể tách rời. (Thấy là có điềm liền:))))
“Lục Miên, trận này, anh không muốn chỉ dừng lại ở LPL.” Giọng nói trầm thấp kèm theo làn gió nhẹ của Từ Trầm lọt vào tai cô: “Mặc dù nói điều này có thể không quá thực tế, nhưng dù sao ở Đại lục chưa từng có chiến đội nào từng vô địch thế giới cấp S, nhưng lần này có lẽ có thể đạt được.”
Lục Miên ngước mắt lên, góc mặt lạnh lùng cùng lãnh đạm, nhưng ánh mắt lại sáng chói hàng trăm ngàn vạn ngọn đèn.
“Đội trưởng nói, bất kể chúng ta đi đến đâu, anh ấy cũng đều không có gì tiếc nuối.” Ánh mắt Từ Trầm nhìn về phía xa xa cuối con đường, lẩm bẩm nói: “Làm sao lại không hối tiếc cơ chứ, tuổi thanh xuân quý giá nhất đời người đều dành cho thể thao điện tử, nếu như chỉ dừng lại ở LPL, chưa được chứng kiến đấu trường thế giới, chưa được chiến đấu một trận sinh tử với các đội tuyển mạnh trên thế giới, vậy chắc chắn sẽ không cam lòng, vậy nên lần này, King nhất định phải vào giải Chung kết thế giới, giành được chức quán quân thế giới!”
Lời nói của anh cùng cơn gió nhẹ nhàng thổi qua tai cô, trong mắt anh tràn đầy sự kiên trì chấp nhất, anh nói bốn chữ “quán quân thế giới” này với cô bằng một lòng thành kính và nghiêm túc chưa từng có.
Lục Miên không nói gì, chỉ nắm chặt lấy tay anh, 3 năm trước, cô tin tưởng anh, hiện tại, cô vẫn luôn kiên trì với niềm tin của anh, giấc mộng của Eric nhất định sẽ tỏa sáng chói lóa.
Xung quanh có nhiều cô gái đã chú ý đến Từ Trầm, không ngừng quay đầu lại nhìn anh với ánh mắt tò mò, cúi đầu thì thầm với nhau, dường như vẫn còn chút do dự, cũng chưa chắc chắn lắm.
Tim Lục Miên đập thình thịch, đừng bảo là bị nhận ra rồi đấy nhé!
Đi ngang qua một tiệm thuốc, Lục Miên bảo Từ Trầm đợi cô, cô vào mua một chiếc khẩu trang, chuẩn bị cho Từ Trầm đeo vào, nếu như anh thật sự bị nhận ra, vậy chẳng phải mối quan hệ của bọn họ sẽ bị bại lộ sao? Lục Miên vừa bước ra khỏi tiệm thuốc với chiếc khẩu trang trên tay, đã nhìn thấy phía trước Từ Trầm đã có mười mấy cô gái đang hưng phấn vây quanh.
“Là Eric!”
“Thật sự là Eric!”
“Trời ơi! Những thao tác vừa rồi của anh trong trận đấu cực kỳ tuyệt vời, không ai sánh bằng! Đẹp điên luôn!”
“Eric, ký tên cho em đi!”
Từ Trầm kiên nhẫn ký tên cho bọn họ, nhìn thấy Lục Miên đang chuẩn bị lẻn trốn đi, anh liền đặt bút xuống, vội vàng chen qua đám người hâm mộ mà đuổi theo cô: “Cứ vậy mà muốn bỏ anh lại chạy mất, lương tâm em có bị cắn rứt không?”
“Không chạy, chẳng lẽ đợi những cô vợ của anh chém em ra thành từng mảnh à!” Lục Miên liền trùm mũ lên đầu, che kín mặt mình lại, rồi không ngừng vẫy tay với anh: “Anh đừng có đi cùng em! Chúng ta cứ coi như là không quen biết đi.”
Ngay lúc này, Lục Miên liền cảm nhận được một sức lực mạnh mẽ cởi chiếc mũ trên đầu cô ra, tay của Từ Trầm siết chặt lấy bàn tay cô, mười ngón tay đan vào nhau, khăng khít mà chặt chẽ. Lục Miên nghe thấy những tiếng hít khí lạnh của các fangirl từ đằng sau, cô không nhịn được rùng mình một cái.
Sau đó Từ Trầm lấy điện thoại ra, chĩa camera vào mặt cô với anh, “tách” một tiếng, chụp vài bức ảnh selfie, khuôn mặt Lục Miên sợ hãi, vươn tay ra muốn giật lấy điện thoại trên tay Từ Trầm, nhưng Từ Trầm giơ cao tay lên, không để cô với tới.
“Anh đăng weibo rồi.” Từ Trầm nhẹ nhàng nhếch lên một nụ cười ranh mãnh.
“A!! Không được!!” Cô kiễng chân lên để giật lấy điện thoại di động của anh, Từ Trầm cao 1m85, dù cô có nhảy cao thế nào thì nhiều nhất cũng chỉ chạm tới khuỷu tay anh, không thể với tới điện thoại.
Từ Trầm chỉ trêu chọc cô mà thôi, vậy nên bức ảnh chỉ được lưu trong album của anh, không hề được công khai.
Tuy nhiên, việc bi fans nhận ra tối nay cũng nhanh chóng được lan truyền, chỉ một đêm đã đạt hơn 1 triệu lượt share, hình ảnh kèm theo là bóng lưng Eric nắm tay một cô gái, gây xôn xao khắp dư luận.
Có người buồn bã, nhưng đương nhiên cũng có càng nhiều lời chúc phúc hơn, còn có fangirl tài giỏi đến mức đã có thể đào ra tài khoản weibo của Lục Miên, bài đăng mới nhất của cô, viết là: “Sợ bóng sợ gió một trận, ăn một bát mì để xoa dịu cơn hoảng sợ.” Bức ảnh đăng kèm là một bát mì tương đen.
Ngay sau đó, bài đăng này vốn chỉ có Diệp Lam và Đường Tô bình luận, ngay lập tức xuất hiện thêm hàng ngàn bình luận và chia sẻ lại.
“Đêm muộn như vậy rồi mà vẫn còn ăn đêm, số cân của bạn gái Eric nhất định phải 3 chữ số!” (100 cân TQ= 50kg VN)
“Nói thật cho tui biết với, đây có phải là do Eric làm không?”
“A a a a a tui không chấp nhận, không chấp nhận, không chấp nhận!!”
……
Nhìn bình luận, Lục Miên chợt có chút hốt hoảng, cũng may là cô chưa từng đăng ảnh selfie lên weibo, nếu không thì chắc chắn là toang rồi.
Rất nhanh, tài khoản weibo đã lâu không cập nhật của Eric, cuối cùng cũng có chút động tĩnh, anh share lại bài đăng bát mì của Lục Miên, cùng với dòng chữ: “Cô ấy nhát gan, mọi người đừng bắt nạt cô ấy.”
“A a a a a a!”
“Em không tin, em không tin!!”
“Vậy nên, đây là thừa nhận rồi sao ”
“Eric như này ấm áp quá, mê mê!!”
……
Bài đăng weibo này của Eric trong nháy mắt đã nhảy lên hot search, đồng thời số lượng fan theo dõi của Lục Miên của bắt đầu tăng vọt với tốc độ đáng sợ, chỉ một đêm đã đạt tới hơn 1 triệu.
Weibo của Lục Miên không hề có chút hoạt động nào, cô không hề giống như những gì mọi người đang chờ đợi, đưa ra lời đáp lại. Còn về Eric, cô càng muốn giống như các fangirl, đừng ở nơi xa xa ngước lên nhìn anh, mà Từ Trầm mới là bạn trai của cô!
Sóng to gió lớn trên mạng hoàn toàn không ảnh hưởng đến cuộc sống đời thực của Lục Miên, ngoại trừ việc Diệp Lam suốt ngày gào thét muốn cùng cô cắt đứt tình bạn này, nhưng vẫn không biết liêm sỉ mà hỏi thăm cô về thông tin của Eric.
———————————-
Tác giả có lời muốn nói:
Mọi người chuẩn bị tâm lý dần nhé, phần ngược mà mọi người vừa mong đợi vừa sợ hãi…
Sắp tới rồi đây!!!!
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");