Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trans + Beta: LarissSun, Duo.
Cá nhân/Web muốn re-up bản dịch vui lòng xin phép và ghi rõ nguồn. Đọc truyện ở truyenwikiz.com LarDuo để ủng hộ nhóm dịch.
-------------------------
Càng đi, khách du lịch trên đường càng thưa dần.
Momo: "Mọi người đâu cả rồi?"
Nikki: "Em có chắc là chúng ta đang đi đúng đường không vậy?"
Susan: "Đừng lo lắng, cứ đi theo em!"
Nikki: "Có lẽ sẽ ổn thôi. Đây chỉ là một thị trấn du lịch và chắc không có cái gì nguy hiểm đâu nhỉ?"
Susan: "Nguy hiểm ư? Susan sẽ bảo vệ chị khỏi nguy hiểm!"
Momo: "Không, em..."
Susan: "Á! Cái gì vậy trời?"
Susan hét toáng lên rồi núp sau lưng Momo. Momo nhìn theo hướng chỉ tay của Susan.
Momo: "Chỉ là người phụ nữ với cái giỏ đựng đồ thôi mà... Từ từ. Nikki, nhìn kìa!"
Người phụ nữ tiến đến gần Nikki, đầu gục xuống và đôi mắt chằm chằm vô hồn. Từng khớp xương của cô ta giật giật như thể bị gắn vào những sợi dây vậy.
Nikki: "Lạ thật đấy... và tớ nghĩ chuyện này cũng xảy ra với anh Rodel."
Momo: "Trời, càng lúc càng nhiều những người như vậy xuất hiện sau người phụ nữ đó kìa!"
Nikki: "Chuyện gì đang xảy ra vậy? Tớ không biết là nó lại lây lan nhanh như thế! Họ đang tiến đến chỗ chúng ta! Chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi đây thôi..."
Momo: "Đằng sau cũng có nữa! Chúng ta bị bao vây rồi."
Susan: "Không! Không! Mẹ ơi! Cứu con!"
Nikki: "Tớ không biết chuyện gì đang diễn ra nữa, nhưng hãy cứ mặc đồ bảo hộ vào đi. Susan, em cũng mặc vào đi này, nhỡ nó là dịch bệnh thật thì cũng không bị lây."
Momo: "Tớ cũng cần một bộ nữa!"
-------------------------
Momo: "Nhìn đám người bị nhiễm bệnh này đến gần đúng là kinh khủng, kể cả có mặc đồ bả..."
Nikki: "Cẩn thận!"
Một trong những cư dân thị trấn lôi ra cái chảo định quăng vào người Nikki.
Nikki: "Chúng ta đang bị tấn công!"
Loen: "Lùi lại!"
Loen bỗng dưng xuất hiện và đẩy lùi kẻ tấn công.
Loen: "Tôi tưởng đã bảo em đợi yên đó rồi cơ mà! Đáng ra tôi nên tính phí gấp đôi mới phải."