Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
“Duyệt Duyệt, bây giờ rất muộn rồi, nhẫn nại 1 chút, rất nhanh sẽ không còn đau nữa”. Bắc Thần Hàn kiên trì hôn lên khắp mặt của nàng.
Một lúc sau, Bắc Thần Hàn lùi 1 chút, từ từ xâm nhập, muốn thẻ xem nàng có còn đau hay không.
“A! Ngươi đừng động a! Rất đau.” Tô Duyệt Duyệt thảm thiết kêu lên để cho hắn dừng lại động tác, chỉ sợ sẽ làm hại đến thân thể của nàng.
Bắc Thần Hàn nhẫn dục nghiến răng hỏi: “Duyệt Duyệt, bây giờ còn đau sao?”
“Vâng, rất đau rất đau, ngươi đừng động. “ Tô Duyệt Duyệt nghĩ cũng không nghĩ trực tiếp nói.
Mồ hôi ở trán Bắc Thần Hàn càng ngày càng nhiều,dục vọng nóng bỏng lưu lại trên cơ thể nàng cũng càng ngày càng nóng bỏng, nữ nhân này không biết lúc này đây hắn đã tốn biết bao nhiêu nhẫn nại để dừng lại, chính thức mà nói, phải là không đau mấy mới đúng.
Hắn ung dung lên xuống mấy lần, bên tai lại vang lên tiếng kêu thảm thiết: “A! Bảo ngươi đừng động a! Đau lắm ….”
“Duyệt Duyệt, ngươi rốt cuộc là đau thật hay là đau giả a!” Hắn nghiến răng, lấy một chút lí trí cuối cùng của mình hỏi.
“Đau a, đau a! Ưm….” Nàng vẫn lớn tiếng, những âm thanh cuối cùng lại bị Bắc Thần Hàn nuốt gọn.
Bắc Thần Hàn không thể kìm chế được, bắt đầu nhanh hơn, cơ thể của Tô Duyệt Duyệt làm cho hắn chở nên phát cuồng, sự ngọt ngào của nàng làm cho dục vọng của hắn không tiêu được, nhất thời giống như con ngưạ hoang đứt cương, vừa thả ra liền không thể thu hồi lại đượng, tốc độ tấn công cũng càng ngày càng nhanh.
“Duyệt Duyệt, Ngươi như nào lại nói nhỏ vây, thoải mái thì lớn tiếng hơn 1 chút…” Bắc Thần hàn vừa tấn công vừa nghi hoặc hỏi.
Bốn vị tiểu thiếp ở trong phủ hắn, mỗi lần động phòng toàn kêu kinh thiên động địa, nhưng Tô Duyệt Duyệt như nào lại kêu nhỏ tiếng như vậy, lẽ nào mình không đáp ứng nổi nàng, cho nên muốn nàng phải giống các nữ nhân khác, lớn tiếng rên rỉ.
Đương nhiên, hắn tuyệt đối không cho rằng là vẫn đề của mình.
“Gọi mẹ ngươi a! Ta lại không phải cái phách, lớn tiếng như vậy làm gì?” Tô Duyệt Duyệt lườm hắn,
Làm tình chính thức như nào có thể giống con đào vậy, kêu lớn tiếng, nữ nhân sẽ kêu lớn tiếng, trừ khi chỉ là muốn đáo ứng lòng tự tôn của nam nhân mà thôi.
Một giờ qua đi, Tô Duyệt Duyệt đau đớn, không nói nổi câu nào, Bắc Thần Hàn đột nhiên lật cơ thể của nàng lại, để cho nàng cõng hắn nàng trên giường.
“Ngươi làm gì?” Tô Duyệt Duyệt mệt mỏi hỏi
Bắc Thần Hàn cười 1 chút, từ phía sau 1 lần nữa xâm nhập nàng, và bên tai nàng nói: “Ái phi không phải cùng với Lãnh Phức Hương quận chúa bàn về tư thế động phòng của bổn vương sao? Ngươi không phải nói bổn vương thích nhất là ông cụ già đẩy xe sao? Vừa đúng lúc, chúng ta thử xem…”
Tô Duyệt Duyệt thật muốn phản bác, hắn lại bắt đầu lên xuống, tiếng khánh nghị của nàng chính thức chuyển thành những tiếng rên rỉ.
Nàng nghi hoặc, Tên Bắc Thần Hàn này như nào biết viêc mà mình cùng Lãnh Phức Hương quận chúa bàn bạc?
Đương nhiên, Bắc Thần Hàn không để cho nàng tốn nhiều thể lực để đi suy nghĩ vẫn đề này, 1 trận cuồng phong cuốn 2 người lại với nhau suốt 1 đêm dòng…
Sáng sớm, Tô Duyệt Duyệt toàn thân đỏ ửng, đau khổ bước xuống giường, 2 chân đau không ngừng run rẩy.
“Con ngựa đáng chết như ngươi, làm đến tận bây giờ, cái gì mà lão già đẩy xe, cái gì mà thử rồng bay, ngày khác.. a!!” Nàng còn chưa mắng xong lại lần nữa bị kéo xuống giường.
“Ái phi đừng đổi ngày, hay là bây giờ chúng ta lại thêm lần nữa” bắc Thần Hàn mỉm cười, lại bắt đầu phương thức mới tấn công nàng.
Cứ như vậy không ngừng mây mưa ở trong phòng 1 ngày 1 đêm…….
_Lâm HiHi_
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại mTruyen.net và Ngontinh.vn