Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Siêu Cấp Đại Gia
  3. Chương 133
Trước /1000 Sau

Siêu Cấp Đại Gia

Chương 133

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chương 133

“Tôi chính là người ông đang đợi.” Thẩm Lãng mở miệng, khí định thần nhàn*.

*khí định thần nhàn: nhàn nhã, ung dung.

“Cậu đừng có hù ta, Đỗ Kim Thủy ta là người dễ bị lừa như thế sao?!”

Đỗ Kim Thủy không tin, người nhà họ Thẩm sẽ mặc quần áo bình thường, nắm tay một cô gái đi dạo phố sao.

Đừng có giỡn, nhà họ Thẩm lớn như vậy, con cháu có cuộc sống giàu sang, xa hoa vô cùng.

Tuy rằng cô bé này được xưng là hoa khôi giảng đường, nhưng nhìn đâu cũng thấy là người bình dân.

Hơn nữa, nếu thật sự là người nhà họ Thẩm, thân phận tôn quý như vậy, làm sao ra khỏi cửa mà không mang theo một người vệ sĩ nào cơ chứ?

Đỗ Kim Thủy không tin, nghĩ rằng Thẩm Lãng đang lừa hắn, nhưng Thẩm Lãng lại không hó hé gì cả.

Nơi này nhiều người, chắc chắn không thích hợp để lộ thân phận.

Thẩm Lãng liếc mắt nhìn xung quanh, phát hiện gần đây đa số đều là cửa hàng, chỉ có duy nhất một quán trà.

Mà quán trà kia, Thẩm Lãng cùng Tống Từ đã từng uống qua.

Bất quá rất thích hợp, so với những chỗ khác, quán trà im lặng càng phù hợp để bàn chuyện hơn.

“Đỗ Kim Thủy, chúng ta đến quán trà đó đi, tôi có chuyện muốn nói với ông.” Thẩm Lãng chỉ chỉ bên kia.

Đỗ Kim Thủy nhìn quán trà, ngữ khí đầy khinh thường: “Ở thành phố Bình An này, người có tư cách cùng ta uống trà, không quá năm người, cậu còn lâu mới đủ tư cách!”

Được rồi, ông già họ Đỗ này bắt đầu vênh váo, để chờ xem.

Trước đó vốn rất ổn trọng, có lẽ vì bị Thẩm Lãng cự tuyệt, cơn tức dâng lên, mới bắt đầu sĩ diện.

Lại nói, nếu không phải công tử hắn muốn trải nghiệm cuộc sống, Đỗ Kim Thủy có cái đức hạnh gì mà nói chuyện với hắn như thế!

“Không đi? Vậy cũng đừng hối hận!” Ánh mắt Thẩm Lãng thâm thúy, lạnh lùng.

Đỗ Kim Thủy đứng đối diện Thẩm Lãng, đột nhiên có cảm giác, lông tơ khắp người dựng đứng.

Bất quá Đỗ Kim Thủy còn không ý thức được điều kỳ lạ đó, chỉ hơi hoài nghi, có phải ông thật sự già rồi hay không?

Trước đây ông bị thấp khớp, hiện tại là hư thận sao?

“Ra vẻ huyền bí làm gì, cậu cho là ta đã đáp ứng cậu sao? Muốn cùng ta uống trà, phải thu phí, thành phố Bình An có bao nhiêu người tha thiết mơ cùng ta uống trà tán gẫu, cậu dựa vào cái gì?!” Đỗ Kim Thủy lạnh giọng nói.

“Tin hay không tùy ông, nhưng cơ hội chỉ có một, ông không nắm chắc, thì sau tôi sẽ hẹn lại vào nửa tiếng sau, nhưng có hình phạt đi kèm, nếu ông muộn một giây, tôi sẽ cho ông thấy rõ đầu óc của mình.” Thẩm Lãng cười lạnh.

“Đỗ Kim Thủy ta sao lại e sợ uy hiếp của cậu chứ? Một thằng nhóc cỏn con! Hù dọa được ai!”

Đỗ Kim Thủy khinh thường đáp lại.

Nhưng trong lòng ông ta đã vô cùng băn khoăn.

Cho dù Thẩm Lãng không phải người ông ta đợi, mà là người của Tống Tri Viễn, muốn ở chỗ tối xử hắn, cũng không khó.

Nghĩ đến Tống Tri Viễn của nhà họ Tống, đó là gia tộc nào, Đỗ Kim Thủy tất nhiên hiểu rõ.

“Ta cùng lão Tống không có mâu thuẫn trực diện nào, nói ra thì vẫn được xem như bạn bè, sao người của lão Tỗng lại cùng ta đối nghịch chứ? Rốt cuộc có lý do gì?”

Quảng cáo
Trước /1000 Sau
Theo Dõi Bình Luận
The Power Of Love

Copyright © 2022 - MTruyện.net