Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương 21
Nhưng, Thẩm Lãng đột nhiên quan sát thấy có gì đó không đúng.
Vừa nãy trong lúc vô tình chạm phải bàn tay người chết, vẫn cảm thấy có mạch đang đập.
“Chưa chết! Người này vẫn còn sống!”
Thẩm Lãng lập tức nói.
“Sao có thể, chủ nhiệm Lưu khoa ngoại tim mạch đích thân nói với tôi người này chết rồi, khử rung tim làm rồi nhưng cũng không cứu được, đã thông báo cái chết rồi.” Đồng nghiệp vội vàng lắc đầu.
“Ông lão này ẫn còn mạch, vừa nãy tôi cảm nhận thấy còn đập.” Thẩm Lãng vẻ mặt nghiêm túc.
“Wow! Cậu đừng có dọa tôi, tôi làm việc ở phòng Thái Bình ba năm rồi, trước giờ chưa từng gặp chuyện kỳ quái như thế này!”
Đồng nghiệp nói không tin sau đó sờ tay ông lão, lập tức trợn mắt lên với Thẩm Lãng.
“Cậu thôi đi, căn bản không còn mạch nữa, đã lạnh ngắt rồi!”
Sau khi đẩy ông lão này vào phòng Thái Bình, đồng nghiệp này liền viện cớ chuồn mất.
Các công việc bẩn thỉu mệt nhọc, dĩ nhiên phải giao cho người mới tới, đây là quy tắc ngầm không thể tranh cãi trong tất các ngành nghề.
Thẩm Lãng lặng lẽ ngồi trong phòng thái bình, sắc mặt nghiêm túc.
Đồng nghiệp cảm thấy không có mạch, anh cũng không thấy lạ.
Nhưng thầy anh là nữ thần y số một Hoa Hạ, Triệu Linh Khu, đã quá quen với “thuật bắt mạch thần chỉ”, có thể cảm nhận được loại mạch rất ít ỏi.
Cho dù là nhẹ như lông vũ, yếu như tơ nhện, cũng có thể cảm nhận được.
“Còn cứu được.” Thẩm Lãng rất chắc chắn.
Được kế thừa nữ thần y số một Hoa Hạ, tuy không thể nói quá cải tử hoàn sinh nhưng chỉ cần đối phương có một tia hi vọng, cũng vẫn còn cứu vớt được.
Không do dự thêm nữa, Thẩm Lãng dùng cách điểm huyệt, điểm vào mười hai huyệt thiên tinh khác nhau.
Sau một hồi, các vị trí huyệt ải đã được đả thông.
Cũng chỉ trong chớp mắt, ông lão đã đột nhiên bừng tỉnh trở lại, là bị tức khí bật dậy.
Ông lão trong lúc hỗn độn, còn chưa hiểu đã xảy ra chuyện gì, hai mắt mở ra nhìn thấy bảng tên gắn trên ngực Thẩm Lãng.
“Tôi…tôi…”
“Ông vẫn còn sống, tôi đã đả thông mười hai huyệt thiên tinh cho ông, có điều bây giờ tôi phải tan làm rồi.”
Thẩm Lãng nói xong, sau đó gọi điện cho bệnh viện: “Trong phòng Thái Bình có một ông lão sống lại, các người xem thế nào.”
Sau đó, cởi bỏ áo blue, Thẩm Lãng phóng khoáng rời đi.
Về tới trường, dừng siêu xe ở góc khuất, quay người đi về cửa hàng đồ uống lạnh bên đường uống một cốc nước.
Khi đi ra nhìn thấy bên xe tập trung một đám bạn học, đang chụp ảnh với con xe Hennessey Venom của anh.
Thậm chí còn có người quay tik tok.
“Lúc nào chúng ta mới có thể lái được xe này đây!”
“Nằm mơ, cả nước mới chỉ có ba chiếc, cậu đừng gây chuyện nữa!”