Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Siêu Cấp Đại Gia
  3. Chương 46
Trước /1000 Sau

Siêu Cấp Đại Gia

Chương 46

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chương 46

Ví dụ như tên mập vừa nãy, cậy có Chu Chí Bang là dượng mà hung hăng ở khách sạn, làm ảnh hưởng lớn đến uy tín của khách sạn.

Thẩm Lãng thay đồ xong đi ra khỏi khu suối nước nóng tới đại sảnh khách sạn ngồi.

Vừa ngồi xuống không lâu đã thấy cách đó không xa, Chu Tử Hào và Trần Kiệt giận dữ xông đến.

“Thẩm Lãng, tên giao hàng khốn kiếp, dám đánh em họ của tao, ai cho mày cái gan đấy vậy!”

Khi Chu Tử Hào biết em họ của mình bị đánh thì lập tức tới phòng camera của khu suối nước nóng và anh ta đã rất ngạc nhiên khi thấy Thẩm Lãng, nhưng anh ta đã không đi kiểm tra thông tin khách hàng của Thẩm Lãng trong khách sạn.

Thẩm Lãng, người từng nhút nhát như một con cún trong trường, gần đây rất bất thường.

Vài ngày trước đã đánh anh ta tại quán Karaoke Quân Duyệt, hôm nay lại đánh em họ anh ta trên địa bàn của anh, con người này như thể đã thay đổi hoàn toàn vậy.

Trần Kiệt không nhận ra sự bất thường của Thẩm Lãng, anh ta đã bị lợi ích trước mắt làm cho mờ mắt.

Lần trước ở quán lẩu rất may cho Trần Kiệt. Trương Siêu uống quá chén, bị thủng ruột, sau đó chỉ có thể ăn thức ăn lỏng qua ngày.

Sau khi hồi phục Trần Kiệt trông ổn hơn, anh ta đi theo Chu Tử Hào như một con chó.

Lúc ấy nhìn thấy Thẩm Lãng, Trần Kiệt mới tìm thấy một cảm giác hừng hực khí thế.

Trước mặt Chu Tử Hào chỉ là một tên sai vặt, nhưng giờ anh ta là quản lý đại sảnh của khách sạn Long Thịnh và anh ta nghĩ rằng mình còn hơn cái thân phận hèn kém của Thẩm Lãng.

“Làm giao hàng mà cũng biết tắm suối nước nóng cơ à? Anh có biết tắm một lần bao nhiêu tiền không?” Giọng Trần Kiệt đầy khinh bỉ, gọi thẳng Thẩm Lãng là người giao hàng.

“Cho đến giờ anh vẫn nghĩ tôi là người giao hàng ư?” Tẩm Lãng hỏi lại.

“Ngoài giao hàng thì anh còn có thể làm gì? Người anh em, tôi hiện là quản lý đại sảnh của khách sạn năm sao này. Tôi muốn hạ anh thì dễ như ăn cháo thôi!” Trần Kiệt đắc chí cố tình nhấn mạnh chức “quản lý” của mình.

“Thật trẻ con!” Vinh quang trong mắt người khác, đối với Thẩm Lãng không là gì cả.

Chưa kể đến việc cái chức quản lý chả có gì đáng khoe.

“Ghen tị à? Đố kị đúng không? Thế thì đúng rồi. Đi theo cậu Chu tương lai rộng mở, sự lựa chọn của tôi mới khôn ngoan làm sao!” Trần Kiệt ra sức thể hiện và cố ý nịnh nọt Chu Tử Hào.

Về vấn đề này, Thẩm Lãng chỉ thấy Trần Kiệt thật lố bịch.

Thật ra sự lựa chọn của Trần Kiệt vô cùng ngu ngốc. Nếu anh ta không phản bội Thẩm Lãng, tất cả các doanh nghiệp của gia đình họ Thẩm ở thành phố Bình An có thể được giao lại cho Trần Kiệt trong tương lai và ngay cả những người không may mắn nhất cũng có thể là CEO của khách sạn Long Thịnh.

Thẩm Lãng không đời nào đối xử tệ với người anh em tốt của mình. Chỉ cần sắp xếp một việc vặt, Trần Kiệt cũng có thể sống sung túc cả đời này.

Bây giờ có vẻ như Trần Kiệt quá là ngu ngốc.

Mà Chu Tử Hào thì cũng giống như Trần Kiệt, ném cho miếng xương là quỳ xuống và liếm.

“Trần Kiệt, con chó tội nghiệp này giao cho anh!”

Điều mà Chu Tử Hào muốn thấy nhất là Thẩm Lãng bị sỉ nhục bởi những người anh em tốt trước đây của anh, điều này sẽ khiến anh ta thấy thật thoải mái.

Hơn nữa, Thẩm Lãng đánh em họ của anh ta, anh ta sẽ không tha cho Thẩm Lãng lần này.

Quảng cáo
Trước /1000 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Chậm Rãi Động Lòng

Copyright © 2022 - MTruyện.net