Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
- Đinh đông, hoàn thành nhiệm vụ: đồng đội khẩn cầu— Cái chết của xã hội đen.
- Điểm hoàn thành nhiệm vụ: Có lẽ nghề tay trái, chuyên gia giải phẫu của ngươi có thành tựu hơn, có thể lấy tiền tài từ người chết.
- Giải thưởng sau khi hoàn thành nhiệm vụ: một lần rút ngẫu nhiên một cuốn sách, bây giờ bắt đầu phát thưởng.
Lâm Phi nghe thấy âm thanh của Hệ Thống Chiến Thần, trong đầu lại một xuất hiện một chiếc bàn xoay tưởng tượng lần nữa. Ở giữa đĩa xoay có một chiếc kim bằng bạc đang xoay với tốc độ rất nhanh. Trên chiếc bàn xoay có hàng trăm dòng chữ nhỏ viết tên của các loại sách như “Lưu Tinh Hỏa Vũ”, “ Triệu hoán thuật”, “Hạnh vận thuật”, “Đại tiên đoán thuật”,....
Cuối cùng cây kim sau khi Lâm Phi bảo dừng lại, bắt đầu chậm dần rồi chỉ tới vị trí “ Tiểu tiên đoán thuật".
Mà Lam Bách Hợp cầm thiết bị đưa tin của mình, nghe thấy thông tin xong, bắt đầu đăng nhập vào mạng lưới sát thủ.
- Oa, cố chủ đã trả thù lao gấp ba cho tôi, đánh giá là hài lòng phi thường, nói chẳng những tôi đã giết địch thủ của hắn mà còn cắt nội tạng của bọn chúng, khiến hắn rất thoải mái. Tiền nhiều thật. Xếp hạng trên bảng sát thủ cũng được bảo vệ rồi.
Lam Bách Hợp nằm trên giường sau khi phẫu thuật mấy giờ rồi, kích động tới suýt làm rách miệng vết thương.
- Đúng rồi. Anh nói nhiệm vụ lần này là anh hoàn thành, thành viên bang phái xã hội đen cũng bị người giết, vì sao còn phải giải phẫu thi thể của bọn họ chứ? Tôi biết anh là một bác sĩ, nhưng cũng không cần phải giải phẫu thi thể chứ?
Lam Bách Hợp hơi nghi hoặc hỏi Lâm Phi.
- Tôi không giải phẫu không thôi đâu. Cô cũng biết là gần đây tôi thiếu tiền mà. Ngay lúc đó có điều kiện, cho nên tôi cầm một vài bộ phận nội tạng của bọn chúng đi bán lấy tiền.
Lâm Phi nói rất hiển nhiên. Theo trợ lý cho người giải phẫu như Lâm Phi, việc lấy đi nội tạng của một người là rất bình thường.
Theo hắn thấy thì lấy đi nội tạng của một người, đưa cho người bệnh đang cần là một chuyện hết sức cao thượng.
- Cái gì? Cả người chết mà anh cũng không bỏ qua, lại còn lấy nội tạng của bọn họ đi bán lấy tiền sao? Nội tạng có thể bán ra tiền à? Hóa ra tôi vẫn không nghĩ ra. Cho tôi biết là anh bán được bao nhiêu tiền? Sau này chúng ta thành lập một tổ hợp sát thủ. Tôi phụ trách giết người, anh phụ trách lấy nội tạng. Như vậy chúng ta có thể kiểm được hai phần tiền rồi. Tôi cũng có thể nhanh chóng dành đủ tiền mua cơ giáp vũ trụ hơn.
Thân là sát thủ, Lam Bách Hợp gần như chỉ hơi ngạc nhiên với việc lấy nội tạng mà Lâm Phi làm. Có nhiều năm làm nghề này, cô cũng không xúc động quá lớn.
- Reng... Reng.
- Mau, đưa di động cho tôi. số điện thoại của tôi chỉ có mỗi em gái tôi biết.. Là nó liên lạc với tôi đấy.
Lam Bách Hợp nằm trên giường nghe phòng bên có tiếng chuông, lập tức bảo Lâm Phi cầm di động tới, cũng bảo hắn ra ngoài, không được nghe trộm.
Nhưng Lâm Phi đứng bên ngoài, không biết tại Lam Bách Hợp nói chuyện quá lớn hay là vì thính lực của mình quá tốt mà lại nghe thấy cô nói chuyện với em gái:
- Em à, em muốn giới thiệu cho chị một đối tượng, để chị cưới người ta sao? Đối tượng của em là học sinh khóa trên, là cường giả điều khiển cơ giáp, thiếu niên rất ưu tú sao?
- Nếu ưu tú thế sao em không để hắn theo đuổi, lại giới thiệu cho chị làm gi? Hả? Hắn mặc dù ưu tú nhưng không xứng với em, cho nên em mới giới thiệu cho chị à? Chị kém em nhiều lắm... Này cái con bé này, nói cho em biết, chị đã có bạn trai rồi, là dong binh vũ trụ, thực lực rất mạnh. Hắn còn là một bác sĩ, một bác sĩ lớn y thuật rất cao. Lừa em à? Không có khả năng. Được, tối mai em khao đi, chị mang hắn tới, cho em làm quen một chút.
Đầu tiên Lâm Phi nghe hai chị em nói chuyện phiếm bình thường, sau đó bắt đầu cười ầm ĩ. Cuối cùng Lam Bách Hợp cúp điện thoại, lại nghe tiếng cô vứt điện thoạiđi.
Thấy cuộc điện thoại đã kết thúc, Lâm Phi lại đi vào phòng ngủ.
- Anh giúp tôi một lần. Tối mai anh giả làm bạn trai tôi đi. Tức chết tôi mất. Cái đứa em cao ngạo này.
Mặt Lam Bách Hợp hơi hồng, nói với Lâm Phi.
Thấy sát thủ Lam Bách Hợp khó có được vẻ mặt của phụ nữ, Lâm Phi gật gật đầu đồng ý.
- Lâm Phi, anh là bác sĩ của y viện nào thế? Vì sao lại bị khai trừ? Có tiện nói ra không?
Lâm Phi hỏi Lâm Phi. bản thân cô đã được chứng kiến khả năng phẫu thuật của Lâm Phi, cho nên rất tự tin đối với năng lực của hắn.
- Ha ha, tôi chi khoác loác thôi, thật ra tôi là nhà giải phẫu.
- Nhà giải phẫu!
Nghe Lâm Phi trả lời, Lâm Phi đầu tiên ngẩn ra. - Đúng, nhà giải phẫu.
- Tôi nhớ kỹ là lúc trước khi phẫu thuật cho tôi, anh còn nói xác xuất thành công của anh là một trăm phần trăm.
- Tôi giải phẫu lấy nội tạng người chết, có thể nói là thất bại không? Đã chết rồi thì còn có thể phẫu thuật cho chết được nữa à?
- Thế thì tức là tôi là người sống đầu tiên anh điều trị à?
Tới cuối cùng Lam Bách Hợp đã biết rồi. Trước khi phẫu thuật cho mình, mình hỏi Lâm Phi là tại sao hắn lại bị thu chứng chỉ hành nghề, hắn không muốn trả lời, hóa ra thiếu niên trước mắt này căn bản không có chứng chỉ hành nghề.
- Cô là người thứ hai. Phẫu thuật cho người thứ nhất càng nguy hiểm hơn nữa. Có thể nói tôi có thiên phú làm bác sĩ đó.
- Người bệnh đầu tiên anh phẫu thuật gì thế?
- Đổi trái tim. Bên trong mộng cảnh đó.
Lâm Phi đáp rất hiển nhiên.
Nghe Lâm Phi trả lời, Lam Bách Hợp cảm thấy hiện tại mình còn sống là may mắn tới cỡ nào rồi.
- Ôi, ngày mai phải làm sao đây? Ngày mai em gái tôi nhất định sẽ hỏi anh những tri thức chuyên môn, thế thì không phải sẽ lộ hết rồi sao?
Lam Bách Hợp lo lắng nói.
- Tôi vẫn biết ít tri thức chuyên môn. Cô là do tôi cứu sống, tôi dù không làm nghề y nhưng năng lực phẫu thuật thì cô thấy tận mắt rồi đấy. Cô yên tâm đi. Dù sao thì cô ấy là em gái cô, cũng không phải em gái tôi.
Lâm Phi mỉm cười, nhún vai trả lời.