Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Siêu Dự Bị
  3. Chương 114: Dư âm sau chiến thắng
Trước /121 Sau

Siêu Dự Bị

Chương 114: Dư âm sau chiến thắng

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Việt Nam vô địch

Việt Nam vô đich.

Trên sân lúc này không ngừng vang lên tiếng hô lớn từ bốn phương tám hướng khán đài. Không có gì diễn tả nỗi niềm vui chiến thắng.

Toàn đội U23 Việt Nam từ từ xếp thành hàng sau đó nhận cúp vô địch. Minh Hiếu cầm lấy cúp nói:

- Tèo, vào giữa đứng đi em.

- Tèo, vào giữa nè, cầm cúp giơ lên.

- Vào giữa đi Tèo.

Mọi người lách ra chừa khoảng trống cho Tèo đi vào. Không còn cách nào khác hắn đàng vào giữa. Sau đó hắn từ từ nâng cúp lên cao. Toàn bộ U23 Việt Nam đồng lòng hét lớn:

- Việt Nam vô địch...

...

Một ngày này, khắp đất Việt Nam mất ngủ.

Bóng đá là môn thể thao kỳ lạ, nó như keo hàn gắn tất cả mọi người. Nếu như bình thường thì xã hội phân biệt giai cấp rõ ràng nhưng một ngày này, bất kể là ai, giai cấp nào cũng đều hoà ra đường ăn mừng chiến thắng.

Bất kể anh có là kỹ sư hay đại gia hay công nhân hay bán vé số, tất cả đều chung một niềm vui, mọi người thoải mái bỏ qua cho nhau những lỗi lầm, mọi thứ phân biệt lúc này tạm thời được xoá bỏ.

Hàng triệu người Việt Nam đổ ra đường, tiếng la hét, kèn trống vang lên inh ỏi, cứ chốc lát lại nghe thanh âm hô vang bốn chữ "Việt Nam vô địch".  Nếu nhìn từ trên cao xuống sẽ thấy toàn bộ người dân Việt Nam lúc này đều mặc áo đỏ, dán lên người những mảnh vải đỏ, có người vẽ lên mặt, xăm lên tay để cổ vũ cho đội nhà. Cờ đỏ sao vàng bay phấp phới, không khí chiến thắng bao trùm lên toàn bộ lãnh thổ của đất nước hình chữ S này.

...

U23 Việt Nam sớm đã trở về khách sạn, cũng không có tiệc tùng gì sau đó mà mạnh ai nấy về phòng, lăn đùng ra ngủ, một ngày chiến đấu qúa mệt mỏi cả về thể xác lẫn tinh thần. Ban huấn luyện của đội tuyển đã thấm mệt, mọi công việc đều được tạm gác qua một bên, bây giờ ngủ trước tính sau.

..

Ngày này, cũng có những người bận rộn. Đó chính là các toà soạn. Đêm đã khuya mà toàn bộ toà soạn của NSport vẫn đèn đuốc sáng trưng, người ra vào tấp nập.

Trong một căn phòng tại khách sạn Băng Cốc. Trong phòng là ekip của Vân Thanh, mọi người đang cùng nhau làm việc, một sự kiện lớn như thế này thì không ai được ngủ trong đêm nay. Mệnh lệnh tối thượng của cấp trên là phải ngay lập tức có những bài báo và hình ảnh để đăng càng sớm càng tốt.

Trên kênh Youtube và Facebook cần phải có những bài chất lượng. Vân Thanh do quen với Tèo nên đã phỏng vấn độc quyền hắn sau trận đấu. Tuy chỉ có vài phút ngắn ngủi nhưng tin tức của cô là không ai có được, một khi đăng lên là đảm bảo triệu view (lượt xem) ngay lập tức.

Cô vừa chăm chú nhìn vào màn hình có hình ảnh của Tèo, khuôn mặt điển trai của hắn làm cô không khỏi bần thần, tim đập thình thịch. Nhớ đến lúc hắn vì cứu cô mà phải vào bệnh viện, cô cảm thấy tim hơi nhói đau, nếu lúc ấy hắn bị bắn chết thì không biết cô sẽ như thế nào nữa. Cô mỉm cười nhẹ nhàng, lấy tay sờ vào màn hình thì bỗng nghe tiếng ho khan:

- Khụ, chị Thanh, không cần như vậy chứ, mai lại gặp anh ta thôi mà. Hay tối này chị lẻn qua phòng ảnh đi.

Một giọng nói trẻ trung mang theo vài phần trêu chọc vang lên, Vân Thanh giật mình một cái rồi phì cười:

- Con nhóc Yến này, em lại giúp chị edit phần clip này đi. Phải đăng lên nhanh đó. Bớt nhiều chuyện đi.

Yến nhanh nhảu chạy đến:

- Dạ, chị để em, hì, anh ấy đẹp trai thật, hèn gì làm cho trái tim hoa khôi của chúng ta đập rộn rã.

- Còn dám nói - Vân Thanh hơi lớn giọng.

Yến lè lưỡi, xong không nói gì mà quay qua làm việc.

...

...

...

Thời gian đã qua hai ngày kể từ khi cả đội U23 Việt Nam về nước nhưng không khí chiến thắng vẫn còn, trên các mặt báo, mạng xã hội vẫn tiếp tục đăng tin về hành trình chiến thắng của ông Park, và thiên tài 16 tuổi, Nguyễn Văn Tèo.

Thế là toàn bộ tiểu sử hồ sơ lý lịch của Tèo được đào bới lên đủ thứ, có những tờ báo không biết viết gì nên chuyển sang chủ đề viết về sở thích của Tèo, ăn uống ra sao, thích làm những gì.

Tèo phì cười, cầm lấy tờ báo lá cải vo lại rồi vứt đi, nói:

- Má ơi, tụi này không biết gì về tao mà cứ chém như đúng rồi ấy.

Tí bật cười:

- Ha ha, tao nghĩ vậy là tụi nó còn dở, phải là tao thì tao ghi vô là một ngày thằng Tèo đi ị mấy lần, ra được mấy cục, thế nó mới nóng, view mới nhiều.

Thái đang ăn sáng thì xém phun ra, làu bàu chửi:

- Mẹ mày, tao đang ăn nha,  bớt nói mấy cái tởm lợm đi.

Jack ngồi ăn ngấu nghiến bên cạnh, nói nhỏ với Tèo:

- Tao chả hiểu tụi mày nói gì nữa. Mà mày đúng là thay đổi quá lớn luôn đó Tony, mày đá bóng hay thế từ bao giờ.

Tèo vừa nhai vừa giải thích:

- Năng khiếu thôi, lúc ở Mỹ có được đá đâu mà biết được. Cũng như mày, về Việt Nam đá bóng đấy thôi.

Jack cười ha ha:

- Mày nói phải, tao có bao giờ nghĩ hai đứa mình lại đi đá bóng. Mà bây giờ mày nổi tiếng rồi, tao cũng được thơm lây. Trang cá nhân của tao bị fan Việt Nam nhắn tin hỏi đủ thứ. Tao chả hiểu gì hết.

Tèo phì cười:

- Chúng nó nhắn tiếng Việt sao mày đọc được. Mà kệ đi. Người Việt Nam yêu bóng đá mà, tụi tao lại vừa thắng giải châu Á, không nổi tiếng làm sao được.

Đang nói chuyện thì huấn luyện viên Dominik cùng các trợ lý tiến vào phòng ăn, yêu cầu các cầu thủ ăn nhanh rồi trở lại học văn hoá theo thời khoá biểu.

Tuy chỉ còn mấy ngày nữa là đến tết nhưng câu lạc bộ vẫn phải trở lại hoạt động rồi mới tính đến chuyện nghỉ ngơi. Nhóm của Tèo lại mới trở về từ cúp châu Á, cả ba đều mang thương tích trong mình nên đành làm khán giả lượt trận tiếp theo trước khi nghỉ tết.

Sau những tiết văn hoá thì cuối cùng toàn bộ đội một của APFC đã tập trung tại sân bóng. Tèo ngạc nhiên nhìn xung quanh nói với đám bạn:

- Tụi mày nhìn kìa, má ơi phóng viên đông quá vậy. Bình thường có thấy bóng ma nào đâu. Hôm nay đá giao hữu với đội nào hả.

Thái vốn là con của đại gia, trường hợp thế này thì quá hiểu, giải thích:

- Mày ngu đột xuất vậy Tèo, tụi mình vừa mới thắng giải châu Á đây, bây giờ nổi như cồn rồi ba. Đừng nói là phóng viên bu quanh sân tập, nói hơi quá, mày ngáp một cái cũng có thể lên trang nhất.

Tí vốn ưa chuộng hư danh, ưỡn ngực bước đi với dáng vẻ oai vệ, phình mũi ra nói:

- Chúng mày thấy tao tạo dáng thế này được chưa, tí nữa HLV phân công cho tao trả lời phỏng vấn, may mà tối qua tao ủi đồ đang hoàng rồi.

Tèo thì không thích náo nhiệt, tính hắn vốn ngại máy quay vì còn ám ảnh kiếp trước. Kiếp trước làm giang hồ, vào tù ra khám như cơm bữa, hiển nhiên là không thiếu phải lên sóng phỏng vấn về những điều mình làm. Từ đó hắn cũng đâm ra sợ, vốn định sống bình dị sau khi được sống lại nhưng cuộc đời không để hắn yên ổn. Tèo không nói gì mà chỉ ôm bóng đi vào sân tập, cố ý đi nhanh để né máy quay.

Tụi chung phòng với Tèo vốn đã biết tính thằng bạn mình nên cũng khéo léo đi xung quanh giúp cho Tèo che bớt phóng viên. Tuy là tụi nó không hiểu sao thằng bạn mình lại sợ phóng viên nhưng thôi thì ai cũng có bí mật, mà thằng Tèo này lại là thằng có một đống bí mật trong người, không hỏi thì tốt hơn.

Vũ Vân Thanh bên ngoài sân bóng điều chỉnh cho máy quay hướng về phía Tèo. Xong xuôi màn chuẩn bị, cô gái bắt đầu bằng giọng nói dễ thương của mình trên luồng live stream của kênh NSport:

- Chào các bạn, mình là phóng viên Vũ Vân Thanh, hôm nay chúng ta sẽ cùng xem các cầu thủ APFC tập luyện, đặc biệt là bộ tứ siêu đẳng Tèo, Tí, Tín và Thái.

Danh hiệu bộ tứ siêu đẳng này đã được các fan hâm mộ đặt ra cho nhóm Tèo. Có tờ báo còn khoa trương đem so sánh với bộ tứ R của Brazil khi xưa. Brazil thì có Ronaldo, Rivaldo, Roberto Carlos và Ronaldinho còn Việt Nam lại có Tèo, Tí, Tín và Thái.

Trên sóng live stream của cô, lần đầu tiên cô đạt được hơn 10 ngàn người cùng xem chỉ trong 10 phút đầu lên sóng, một con số mà trước giờ cô chưa bao giờ nghĩ đến. Con số người xem ngày càng tăng lên làm cho các phóng viên khác nhìn mà thèm nhỏ dãi, máu chóng chuẩn bị dụng cụ chen một chân vào.

Dòng comment trên sóng liên tục nhảy không ngừng:

- Chị ơi quay cái anh cao cao mang áo số 9 ấy.

- Anh Tèo đâu chị ơi. Quay anh ấy thôi chị

- Anh Tèo đẹp trai quá, em yêu anh ấy mất rồi.

- Thôi đi, Tèo là của tớ nhé bồ.

Vân Thanh vui vẻ nói vào máy quay:

- Các bạn yên tâm, để mình lấy cận cảnh của Tèo. Các cầu thủ vừa mới chạy khởi động xong. Hiện giờ nhóm của Tèo đang tập nhẹ

Một người trên sóng hỏi:

- Thế chiều nay nhóm này có đá không chị.

Vân Thanh đã biết trước thông tin nên trả lời:

- Không em nhé, chắc chỉ có Thái vào chụp, còn lại ba người kia đều bị chấn thương nên hôm nay không đá, chỉ tập nhẹ thôi.

Người khác lại hỏi:

- Anh Tí chấn thương sao chị ơi?

- Chấn thương anh Tèo sao chị

- Còn anh Tín nữa?

Vân Thanh bình tĩnh an ủi:

- Không sao nhé các bạn, chỉ là mệt mỏi sau loạt trận đấu liên tục, thêm vào phải di chuyển đường xa nên các cầu thủ bị mệt thôi. Mình nghe nói là Tí chỉ bị bong gân còn Tín thì căng cơ một chút. Tèo thì hơi trật cổ chân nhưng đều là chấn thương nhẹ thôi nhé, các bạn yên tâm.

Quảng cáo
Trước /121 Sau
Theo Dõi Bình Luận
[Dịch] Đại Thời Đại 1958 - 1958

Copyright © 2022 - MTruyện.net