Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Lâm Lam bất động, Lâm Lam bước lại gần “Còn chưa vui?”
Lâm Lam nhìn khuôn mặt đẹp trai, cô nên vui vẻ sao?
“Ngày mai em sẽ chuyển ra.”
“Em ngày mai chuyển ra không sợ bệnh của ba tái phát sao, thận nhân tạo vẫn chưa hoàn thiện, sau khi rời đi em yên tâm để chị Nguyệt chăm sóc tiểu sư tử sao?” Diêm Quân Lệnh cũng không phiền, rất kiên nhẫn hỏi.
“Em có thể tự mình chăm sóc...”
“Vậy nguồn thu nhập của em? Đừng quên, còn một tháng rưỡi nữa em phải tham gia lại các chương trình tạp kỹ rồi.” Diêm Quân Lệnh quyết định nghe theo người phụ nữ nhỏ này, anh tự nhiên đã có kế hoạch ngay từ đầu đã có kế hoạch của mình.
Lâm Lam mở miêng, phát hiện mình bị người đàn ông da đen này ăn chết rồi.
Ly hôn thì sao? Cô vẫn phải nghe theo lời anh ta.
“Anh tại sao đồng ý ly hôn.” Lâm Lam tức giận.
“Điều bảo bối muốn, anh đều cho em.” Diêm Quân Lệnh một mặt rất chân thành, Lâm Lam gần như muốn cho anh một bạt tai, nhưng Lý Húc và luật sư còn đang ở đây, cô nhẫn nhịn.
Người đàn ông này làm cho cô cảm giác, mọi chuyện là cô cố tình gây sự, buồn nôn.
Nhìn người phụ nữ bé nhỏ đang trợn trừng mắt, Diêm Quân Lệnh mỉm cười “Đi thôi, ba đang đợi chúng ta.”
Lâm Lam ghét bỏ vung tay ra, mặt lạnh nhìn Diêm Quân Lệnh, tự mình xuống lầu.
Nhìn bóng hình phẫn nộ của cô, Diêm Quân Lệnh nhìn Lý Húc và luật sư “Hai người ở lại dùng cơm có tiện không?”
“Vừa hay có chút đói.” Lý Húc không nghe hiểu ý muốn nhanh chóng đuổi người của Diêm Quân Lệnh.
Ngược lai luật sự rất ngượng ngùng nhìn Diêm Quân Lệnh “Diêm tổng, bản thỏa thuận ly hôn này vẫn chưa có hiêu lực, ngài nhìn xem có cần...”
“Muốn cái gì? Trách nhiệm của luật sư mấy người là muốn nhìn người khác ly hôn sao?” Diêm Quân Lệnh hỏi ngược lại.
“Đây...” Rõ ràng người nói anh viết bản thỏa thuận ly hôn là vị này, bây giờ chỉnh tới một nửa là vị này, cái vị Diêm tổng là muốn lên trời sao?
Một luật sư giỏi biện luận như vậy bị Diêm Quân Lệnh làm cho á khẩu không nói được gì.
“Được rồi, mấy cái này coi như qua đi, Tiểu Lý tử giúp tôi làm một tờ giấy ly hôn giả, để em ấy bớt nháo, còn có điều tra xem gần đây có ai lại gần em ấy không?” Bản năng của Diêm Quân Lệnh nói với anh, người phụ nữ nhỏ này không vô duyên vô cớ nháo thành dạng này.
“Giấy ly hôn giả?” Lý Húc cho rằng mình nghe nhầm.
“Cậu giúp tôi chuẩn bị.” Diêm Quân Lệnh không vừa lòng nói.
Lý Húc khó hiểu, dù sao cũng làm giấy ly hôn giả, vậy còn bảo anh mời luật sư giỏi nhất trong nước đến đây làm gì, còn đắt như vậy chứ!
“Tôi đi chuẩn bị.” Lí Húc nghiến răng.
Diêm Quân Lệnh gật gật đầu, không có quyền lực trong nước, bánh bao nhỏ làm sao tin? Diễn cũng phải diễn toàn vai một chút.
“Ừm, giúp tôi liên lạc với Tô Mộ Bạch.” Diêm Quân Lệnh vẫn không quên bóc lột Lý Húc, nhưng cũng không phải hoàn toàn mất nhân tính, rồi lại nói thêm một câu “Phí thông báo cậu xem muốn bao nhiêu, muốn bao nhiêu đều đưa cho cậu.”
Lý Húc cảm thán, quá tốt rồi.
Chưa từng nghĩ sẽ có người bóc lột hơn cả ông chủ, nhưng là chuyện của sau này.
Tiễn Lý Húc và luật sư về, Diêm Quân Lệnh trở lại phòng ăn.
Lâm Lam miệng lớn ăn, dường như muốn trút bỏ mọi hận thù lên đồ ăn, ba Lâm giơ mắt nhìn, lo lắng hỏi “Lâm Lam làm sao vậy?”
“Con đói.” Lâm Lam phẫn nộ trả lời.
Diêm Quân Lệnh nhún vai nhìn ba Lâm, anh cũng bất lực.
Chú Trương và thím Vương cũng không hiểu gì, chỉ nghĩ Diêm Quân Lệnh và Lâm Lam cãi nhau.
Ăn xong cơm, Lâm Lam đi thẳng lên lầu chăm sóc tiểu sư tử.
Lâm Phúc Sinh vỗ vai Diêm Quân Lệnh “Nha đầu ngốc sinh xong đứa trẻ, tính cách cũng dữ hơn, con đừng để ý.”
“Ba nghiêm trọng rồi, Lâm Lam là vợ con, mà con là người làm sai trước.” Diêm Quân Lệnh không cảm thấy bánh bao nhỏ này tính cách hung dữ, mà lại cảm thấy bộ dáng tức giận của cô càng đáng yêu.
“Con cũng là bất đắc dĩ.” Lâm Phúc Sinh nghe xong cũng yên tâm hơn.
Ăn cơm xong, Diêm Quân Lệnh chưa vội lên lầu, mà lại đi ra sân sau thăm hai chú hổ nhỏ.
Thời tiết ở Bắc Kinh không giống như ở Saya, hai vật nhỏ này chắc chắn thích nghi vẫn chưa kịp.
Để bảo vệ sức khỏe của chúng, Diêm Quân Lệnh đem theo chú Trương lựa chọn đồ ăn, đích thân dạy chú Trương làm sao để cho hai vật nhỏ này ăn, làm sao để giáo huấn hai vật nhỏ này, muốn bọn chúng ở lại biệt thự này phải dạy chúng làm sao tuân thủ các quy tắc sinh tồn ở đây.
Diêm Quân Lệnh hy vọng, sau này hai vậy nhỏ không chỉ giúp anh bảo vệ con trai mình, mà con cùng tiểu sư tử chơi đùa.
Còn về Diêm Vượng Tài.
Diêm Quân Lệnh nhìn bộ dạng của Diêm Vượng Tài, anh quyết định không lưu cái cái thứ nhát gan như này ở đây được.
Nhưng đáng tiếc, mặc dù là họ Diêm nhưng Vượng Tài không đến lượt anh quản.
Một tháng rưỡi tới, Diêm Quân Lệnh đã bí mật ký hợp đồng với Tô Mộ Bạch, xử lý công việc khác. Thời gian còn lại đều dành để chăm sóc hai con hổ nhỏ.
Còn Lâm Lam, toàn tâm toàn ý chăm sóc tiểu sư tử.
Mọi thứ cũng tương đối.
Sau khi hai con hổ nhỏ bắt đầu hoàn toàn thích nghi với thời tiết, ngoài ra không có mệnh lệnh không rời khỏi phía sân sau. Tiểu sư tử ba tháng tuổi cũng đã học được cách lật mình.
Còn Lâm Lam và Diêm Quân Lệnh, số lần hai người gặp nhau rất cố định, nhưng lại không nhiều. Lâm Lam từ khi bắt đầu tức giận không để người đàn ông ôm mình, nhưng sau khi bị uy hiếp mấy lần, cũng chỉ đành ngoan ngoãn vâng lời.
Còn tích tụ lớn nhất là, bọn họ từ trên giường hợp giác thành trên giường bất hợp pháp.
Lâm Lam vừa nghĩ tới liền tức giận, vừa nghĩ tới chữ ký trên tờ giấy ly hôn liền hăng hái hơn.
May mà trong một tháng hơn này, Lâm Lam trừ việc lấy lại vóc dáng, chăm sóc tiểu sư tử theo dõi từng biến nhỏ của đứa bé, thì cũng không có gì đáng kể.
Ngày kí hợp đồng nhanh đến mức lúc Tộ Mộ Bạch thông báo cho Lâm Lam bắt đầu quay phim, Lâm Lam vẫn sững người ra.
Còn về việc cô tham gia gia show tình yêu đích thực, các phương tiện truyền thông suy đoán tại sao cô lại tham gia chương trình tạp kỹ này, có phải là để quên đi Diêm Quân Lệnh và tìm tình yêu mới.
Nhưng theo giới truyền thông biết, Lâm Lam mới sinh em bé hơn ba tháng, mối tình cuồng si ngày trước là nào chỉ diễn sao?
Còn có một số phương tiện truyền thông khác còn chụp được ảnh nghi ngờ là Diêm Quân Lệnh, đồng thời cũng rất nhiều người bác bỏ tin đồn, nói Diêm Quân Lệnh không hề xảy ra tai nạn gì hết.
Mọi thứ trở nên khó hiểu.
Lại thêm Tô Mộ Bạch và Vân Bích, từ lúc Lâm Lam mang thai Trần Văn cũng ít tham gia hoạt động, nhân cơ hội này để quảng cáo, còn có Đỗ Tịch như mặt trời ban trưa cực kỳ hot cũng tham gia, làm cho chương trình này càng nhận được nhiều chú ý hơn.
Càng thú vị hơn là, sau khi tấm áp phích xuất hiện, có hai khách mời bí ẩn.
Tô Mộ Bạch tự mình tham gia, còn cần khách mời bí ẩn, rốt cục là tồn tại điều gì? Tất cả khán giả đều ngồi ổn định trên ghế nhỏ, chờ đợi chương trình quay hình.
Càng đến gần ngày quay hình, mọi người tranh luận về Lâm Lam cũng càng ngày càng nhiều.
Lâm Lam nhìn hợp đồng, lại nhìn tiểu sư tử trong lòng “Ba, con thực sự không yên tâm.”
“Ba cũng biết, biết con công nỡ, nhưng công việc là công việc.” Lâm Phúc Sinh thương cháu trai, cũng thương con gái. Nhưng hợp đồng đã ký, áp phích đã in ra, ông cũng không còn cách nào cả.
“Chương trình đầu tiên sẽ được ghi hình ở Bắc Kinh, buổi tối vẫn có thể về nhà. Em hôm nay đem tiểu sư tử đến nhà cũ, có mẹ và bà nội chăm sóc, sẽ không sao đâu.” Diêm Quân Lệnh cũng khuyên bảo Lâm Lam.
Dù sao trong một tháng rưỡi này, đứa trẻ này cũng đã chiếm hết Lâm Lam của anh, trong lòng Diêm Quân Lệnh cũng không vui lắm.
Thương con trai là thật, những muốn gần gũi vợ mình cũng là thật.
Lâm Lam nhìn Diêm Quân Lệnh, anh lẽ nào không biết tính chất của show tạp kỹ này này, hay anh thật sự muốn cô tìm tình yêu mới.