Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Siêu Mẫu Hàng Đầu
  3. Chương 578
Trước /612 Sau

Siêu Mẫu Hàng Đầu

Chương 578

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Lý Húc tức giận không nhẹ, ép Coco lên tường, động tác cũng dùng lực mạnh hơn.

Coco thở hổn hển, nhấc giày cao gót đá loạn xạ vào Lý Húc.

Lý Húc bị đạp trúng, buông Coco ra “Tôi làm sao có thể thích được một người phụ nữ bướng bỉnh không thể thuyết phục được như em chứ!”

“Đúng, tôi bướng bỉnh, tôi không đạo lý, anh muốn thế nào?” Khuôn mặt xinh đẹp ngạo mạn Coco dưới ánh sáng lại càng lộ ra vẻ ngang ngược thô bạo.

“Tôi...” Lý Húc bị lẽ thái độ hùng hồn như cây ngay không sợ chết đứng của Coco làm cho á khẩu, nói được một chữ tôi, rồi cái gì cũng không nói được nữa, trực tiếp vác người đi về phía xe, nói không lại cái người phụ nữ này được nữa rồi.

Coco bị Lý Húc vác lên lưng không ngừng giãy giụa đập đánh anh “Họ Lý kia, anh buông tôi ra, tóc của lão nương bị rối lên hết rồi!”

“Đừng có mở miệng lão nương, em là phụ nữ sao?” Lý Húc gầm lên hỏi.

“Tôi là phải phụ nữ không anh không biết sao?” Coco phát hỏa gầm lên.

“Tôi... thật sự không biết.” Lý Húc nói xong đẩy cô vào xe, thắt dây an toàn cho cô rồi đi đến căn hộ của mình.

Coco tức đến xanh mặt, nhưng một câu cũng không muốn nói, không biết mình là đàn ông, còn yêu đương cái quái quỷ gì?

Lý Húc là một tên tri thức cặn bã.

Tới căn hộ, Coco xuống xe muốn bỏ trốn, nhưng không thể nào đấu lại thân thủ của Lý Húc, không được mấy bước lại bị khiêng lại trên vai, bước tới cửa phòng.

Coco càng nghĩ càng sôi lửa “Họ Lý, anh đang khiêng xác chết sao?”

“Tôi còn đang chuẩn bị cùng xác chết làm chuyện đó.” Lý Húc cảm thấy mọi giáo dục hai mươi năm đầu đời của anh đều đã bị hủy hoại bởi người phụ nữ này, anh ngày đó bị ma xui quỷ khiến thích cô, tới bây giờ thì không thể buông tay được nữa rồi.

“Đồ biến thái.” Coco vừa tức giận vừa cảm thấy buồn cười.

“Biến thái cũng là do em ép tôi, em nói cho tôi biết hôm nay em là cái ý gì? Muốn tặng tôi cho cái tên họ Tô kia? Cái loại chuyện này em đã làm bao nhiêu lần rồi?” Vừa nghĩ tới vẻ mặt Coco trên bàn ăn, Lý Húc liền muốn phát hỏa.

Không nhắc tới còn được, vừa nhắc đến cái này làm Coco nhất thời cảm thấy lương tâm tội lỗi, nhưng trước giờ cô vẫn luôn mạnh mẽ, lại không bao giờ nhận sai, ngược lại bất mãn với câu cuối cùng của Lý Húc “Cái gì gọi là cái loại chuyện này tôi đã làm bao nhiêu lần?”

“Chuyện gì? Lẽ nào em không phải là người không trừ bất kỳ thủ đoạn nào sao?” Lý Húc một chút cũng không khách khí.

Đầu Coco phát nóng “Anh nói ai hả, anh nói ai? Không phải là anh đi cùng tôi sao? Tôi chỉ là giới thiệu để anh và họ Tô kia làm quen với nhau, làm sao lại là đồ không bất chấp thủ đoạn rồi? Con mắt nào của anh nhìn thấy hả?”

Vòng giải trí rất nhiều cám dỗ, cũng không ít người quản lý của minh tinh thân hình vô cùng quyến rũ, phía sau nó cạm bẫy và dơ bẩn thế này Coco đều rất rõ ràng, càng có không ít minh tinh hay quản lý để tiến bước được vào con đường đó, đã làm không ít chuyện dơ bẩn phía sau, thậm chí có cả người mẫu, ca sỹ, diễn viên đều vướng vào chuyện này.

Danh tiếng mấy năm của Coco rất lớn, mặc dù cũng có nhiều tin đồn không tốt, nhưng cô vẫn cho rằng mình vô tội, nhưng giờ lại bị Lý Húc nói như vậy.

Hôm nay đúng là cô đang có một ý nghĩ xấu xa, nhưng biết rõ Tô Chí Vân mặc dù thích đàn ông, nhưng anh ta là người có nhân phẩm cao, sẽ không có chuyện không từ thủ đoạn, lại thêm Lý Húc không phải là diễn viên, vậy nên trên cơ bản sẽ không phát sinh chuyện gì.

Nhưng cô không nghĩ tới, những suy nghĩ này của bản thân mình, vào trong suy nghĩ của Lý Húc lại trở thành những ý nghĩ xấu xa đe hèn đến vậy.

“Lẽ nào em không phải đang biến anh thành người thủ đoạn?” Giọng nói của Lý Húc vô cùng lạnh lùng.

Coco giận dữ, một khuôn mặt xinh đẹp nhăn nhúm lại vì bị Lý Húc giày vò tra hỏi “Được, được, rất được, tôi là cái loại người đấy đấy, vậy thì sao? Hay là tôi để anh hạnh phúc rời đi nhé.”

Nói xong Coco quay người chuẩn bị rời đi, nói chuyện với cái người đàn ông không lý lẽ này đầu cô sẽ nổ tung mất.

“Để tôi vui vẻ rồi đi? Tôi đây không phải là vì em sao!” Lý Húc lúc này cũng không lựa lời nữa, trực tiếp bùng nổ.

Coco cười lạnh “Vì tôi sao? Vậy vất vả cho trợ lý Lý rồi, về sau ngài ngàn vạn lần đừng vì tôi mà tủi thân chính mình nữa, tạm biệt ngài!”

Vứt lại câu này Coco đang tính rời đi, lại nói chuyện cùng Lý Húc, cô sợ mình sẽ phát điên.

Nhưng Lý Húc đã vội túm lấy tay Coco, không để cô rời đi “Em một chút cũng không sai sao? Anh là người đàn ông của em!”

“Tôi cũng không thiếu anh.” Coco cứng miệng.

Lý Húc giữ chặt vai cô, nhìn chằm chằm vào người phụ nữ bướng bỉnh trước mặt “Tôi biết em chỉ có tôi, chỉ có một người đàn ông duy nhất là tôi, đừng nói những lời vô ích chà đạp chính mình như vậy, muốn chọc tức tôi, vô dụng thôi.”

“Lại thế nào? Chúng ta chỉ là người yêu, lại chẳng bị ràng buộc bởi luật pháp, tôi muốn thế nào thì thế đó.” Coco vẫn cứng miệng, nhưng trong lòng lại vô cùng tủi hờn.

Đúng, là vô cùng tủi thân.

“Em là đang oán giận anh không cầu hôn em sao?” Lý Húc thở dài một hơi.

Coco hơi sững người, rồi hất tay Lý Húc ra “Anh nói cái gì, ai muốn kết hôn với anh?”

“Em nha.” Lý Húc đột nhiên nói.

“Tôi chưa từng có ý định kết hôn.” Coco lúng túng.

Lý Húc ngược lại không nản lòng, trêu chọc Coco “Không lấy hôn nhân làm mục đích kết hôn, đều là chơi bơi qua đường, cô gái em xác định muốn qua đường với anh?”

“Anh không phải không biết tôi là đàn ông hay phụ nữ sao?” Coco xét hỏi Lý Húc như nhà báo.

“Đúng, vậy nên phải thử một chút mới biết.” Nói xong Lý Húc tiến đến gần Coco.

Coco bị tốc độ đổi mặt nhanh như gió thổi của người đàn ông làm sững sờ “Không phải anh chê tôi là đồ thủ đoạn sao?”

Một câu này làm sắc mặt của Lý Húc có hơi trầm xuống, ôm chặt Coco, trừng phạt đè cô lên sô pha “Em có biết tôi phải mất bao lâu mới thoát khỏi anh ta không? Em đây là muốn tôi chơi anh ta, em thật sự không sợ tôi sẽ anh ta bẻ cong sao?”

“Nói như vậy anh và đạo diễn thật sự có chuyện gì ẩn khúc sao?” Coco một mặt kinh ngạc, cô thực sự không nghĩ tới, mặc dù cảm thấy không khí lúc đó có chút kỳ quái, nhưng không hề nghĩ tới phương diện này, còn cho rằng Lý Húc sớm đã nghe tin tức về Tô Chí Vân nên có hơi có chút cư tuyệt, không nghĩ tới Tô Chí Vân đối với anh là nhất kiến chung tình.

Không nghĩ tới, hai người thật sự có một quãng câu chuyện không thể nói ra.

Coco bất giác cảm thấy hứng thú.

“Có ẩn khúc cái rắm, chỉ là một người đàn ông thẳng tắp bị một trai cong làm phiền thôi.” Lý Húc nghĩ tới tình hình lúc đó, vẫn cảm thấy không dễ chịu chút nào.

Coco vui vẻ “Trợ lý Lý, xin ngài hãy giữ gìn phẩm chất của mình.”

“Trước mặt em còn có thể giữ gìn được phẩm chất, cũng chính là xỉ nhục em.” Nói xong Lý Húc cúi thấp đầu ngậm đầu ngực của Coco.

Coco run rẩy, vươn tay đẩy Lý Húc ra, kết quả đối phương dùng lực hơn, Lý Húc chăm chú nghiên cứu bờ ngực trắng mịn non mềm này, cổ họng đưa lên đẩy xuống, có thể chết dưới thân người phụ nữ này, cũng đáng!

Cái gì gọi là lý trí, phẩm chất quý ông, Lý Húc đều không cần nữa, chôn đầu vào ngực người phụ nữ chỉ hận không thể một ngụm ăn sống người phụ nữ này.

Thở dài một hơi, thôi đi, bị bán cũng mặc kệ.

“Ưm... Lý Húc nhẹ chút, anh là chó à?” Coco bị cắn đau, thấp giọng mắng một tiếng, nhưng giọng nói khàn khàn đục đục vô cùng hấp dẫn.

Lý Húc tiến lên, dùng bàn tay nóng rực bóp chặt phần thit trắng nõn mềm mại của cô, thở ra khí nóng lên cổ cô “Vậy em nhất định thuộc cung bò sữa.”

“Anh... còn không biết xấu hổ.” Coco nghe thấy những lời nói khiêu dâm này, một mặt đỏ bừng, không khách khí cắn vào cổ Lý Húc, phẫn nộ day đi day lại phần thịt ở cổ anh như ma cà rông hút máu.

Lý Húc a một tiếng vì đau, nhưng lại không hề có ý buông người phụ nữ này ra, ôm chặt Coco lên cởi bỏ chiếc váy ngắn của cô, lại đè cô lên ghế sô pha, giờ phút này anh thật sự nhịn không nổi nữa rồi.

Đêm sắc còn dài, từ từ hưởng thụ.

Chỉ là Lý Húc không nghĩ tới, lúc anh hận không thể đặt người phụ nữ này dưới thân dạy dỗ cô một trận, thì tin đính hôn giữa và Phó Thanh Thanh đột ngột biến mất.

Mẹ Lý không còn lời nào để nói với con trai mình, chỉ đành đổi một cách khác.

Quảng cáo
Trước /612 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Bánh Quy Nhỏ Nhân Đường

Copyright © 2022 - MTruyện.net