Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
“Như vậy cũng không phải là cách, chúng ta vẫn phải lấy được video gốc, nếu không dân mạng sẽ không ngừng lại, sẽ ảnh hưởng ít nhiều đến danh tiếng của em. Giờ em đang trong thời kì thăng tiến, nổi nhờ scandal thế này về sau sẽ rất phiền phức.” Trước đó Tăng Tuyết cũng nghĩ đến việc lợi dụng tin đồn để tạo độ hot, nhưng sau khi thấy những phản ứng dữ dội của cộng đồng mạng, chị mới nhận ra lựa chọn của Lâm Lam là chính xác.
“Em sẽ nghĩ cách sau.” Lâm Lam lái xe, trong lòng rất phiền muộn. Người trong bức ảnh rõ ràng không phải cô, nhưng cô lại nhận phải những công kích ác độc thế này.
Có một vài bình luận như là những cây kim tẩm độc vậy, đâm vào trên cơ thể sẽ không để lại vết tích, nhưng sẽ làm chết người. Lâm Lam không khỏi liên tưởng đến những nghệ sĩ vì áp lực mà tự sát, cho dù đã chết họ cũng không thể khiến những lời phỏng đoán ác độc lắng xuống, cũng không rửa sạch được vết nhơ trên người.
Lâm Lam lái xe thẳng về phía trước, lòng cô còn lo lắng một chuyện khác, đó là ba cô và Diêm Quân Lệnh. Cô sợ ba cô nhìn thấy những tin tức này sẽ kích động rồi bệnh nặng thêm, cũng sợ Diêm Quân Lệnh sẽ hiểu lầm cô.
Không ai nói gì nữa, trong xe rất yên tĩnh, chỉ còn lại tiếng hít thở của Lâm Lam và Tăng Tuyết.
Tăng Tuyết không chịu được, chị sờ sờ xe Lâm Lam: “Chiếc xe này em mua bao nhiêu tiền, lúc nào chị cũng mua một chiếc.”
“Rẻ lắm, chưa tới hai trăm triệu đâu.” Lâm Lam cười thơ thẩn.
“Rẻ thế à? Vậy chị phải mua một chiếc mới được.” Tăng Tuyết cũng không hiểu về xe lắm, chỉ thấy xe của Lâm Lam ngồi rất êm lại còn thoải mái.
Lâm Lam gật đầu, Tăng Tuyết biết cô còn lo lắng: “Được rồi, vui lên chút, nghĩ theo một hướng khác, sau vụ này giá trị con người em sẽ tăng lên không ít, độ nổi tiếng cũng được đề cao.”
“Cũng chỉ có thể nghĩ như vậy.” Lâm Lam đau khổ nói. Lúc này điện thoại cô lại vang lên, cô nghi hoặc nhìn số điện thoại lạ này. Lâm Lam do dự một lát rồi bắt máy, đầu bên kia là một giọng nói rất quen thuộc, cô vội hỏi: “cậu Thẩm, cậu tìm tôi à?”
Tăng Tuyết cúi đầu xem lại cuộc phỏng vấn trước khách sạn một lần nữa, phát hiện những phóng viên đó lại xuyên tạc lời nói của Lâm Lam đi, nói cô thừa nhận người trong hình là cô, còn nói Lâm Lam và Trần Lâm Kiệt chuẩn bị kết hôn, làm tình là rất bình thường, nhưng lần sau phải chú ý không được quấy rối nơi công cộng, cái quỷ gì thế này?
Tăng Tuyết định đưa cho Lâm Lam thì nghe được mấy chữ anh Thẩm, ánh mắt chị lập tức sáng lên, chẳng lẽ trước đó chị đoán không sai, Lâm Lam thực sự đã đến với cậu Thẩm rồi?
Chị mở to mắt tò mò nhìn Lâm Lam, còn Lâm Lam thì vẫn đang nhăn mày nghe Thẩm Hoằng giải thích.
“Xin lỗi chị dâu, em cũng không ngờ chuyện sẽ biến thành thế này, chị yên tâm đi, hoạ là do em gây ra, em sẽ xử lí, tuyệt đối không thêm cho chị chút phiền phức nào!” Thẩm Hoằng thề thốt nói, hoàn toàn không ý thức được rằng chuyện này đã khiến Lâm Lam bị ảnh hưởng không nhỏ rồi.
“Ý cậu là cậu kêu phóng viên chụp?” Lâm Lam kinh ngạc.
“Em cũng không ngờ lại bị Tinh Thần lấy được, còn vu hãm chị.” Thẩm Hoằng rất không vui, cảm giác như mình có lòng tốt nhưng lại làm chuyện xấu.
“Cũng không thể trách cậu được.” Lâm Lam nói nhạt, Trần Lâm Kiệt và Hàn Hinh Nhi muốn gây khó dễ cho cô, không có chuyện này cũng sẽ có chuyện khác.
“Tóm lại chị dâu cứ yên tâm, chuyện này cứ giao cho em, nhưng mà... Chị nhớ nói vài lời tốt trước mặt anh giúp em.” Vòng vo cả nửa ngày, cuối cùng Thẩm Hoằng cũng nói ra mục đích thực sự.
Lâm Lam không nhịn được cười: “Yên tâm, chị sẽ nói.”
Thẩm Hoằng nghe vậy mới yên lòng tắt máy, sau đó thay đổi sắc mặt, hét với trợ lí: “Tìm ra ngay tên phóng viên đó cho tôi, anh đây sẽ xử đẹp hắn.”
“Vâng, thưa cậu.”
...
Tắt điện thoại của Thẩm Hoằng, Lâm Lam mới thở ra một hơi, lông mày cũng dãn ra. Cô vui không chỉ là vì tìm ra được video gốc và rửa được tiếng xấu, mà còn có một nguyên nhân quan trọng khác, câu nói cuối cùng của Thẩm Hoằng cho thấy Diêm Quân Lệnh đã biết là cô bị oan.
Hòn đá ép trong lòng như rơi xuống.
“Hơ hơ, là cậu Thẩm đúng không? Em còn định giấu chị bao lâu nữa?” Tăng Tuyết nhìn biểu cảm của Lâm Lam, chị đoán mọi chuyện đã được giải quyết rồi.
“Là cậu Thẩm, nhưng không phải như chị nghĩ.” Ý cười trên mặt Lâm Lam không còn gượng ép như trước nữa.
“Vậy thì là thế nào? Cô Lâm của tôi.” Tăng Tuyết cố tình kéo dài giọng.
Lâm Lam mím môi: “Thật sự không phải như chị nghĩ, em với thiếu gia Thẩm không phải quan hệ đó.”
“Vậy sao? “ Tăng Tuyết vẫn không tin lắm.
Lâm Lam rất chắc chắn gật đầu khẳng định.
Tăng Tuyết xì một tiếng, nói tiếp: “Tốt nhất là không phải, tuy rằng gia thế của cậu Thẩm rất hiển hách, nhưng cậu ấy có một đống bạn gái cũ, không đáng tin cho lắm. Nếu em có gì đó với cậu ta thì đừng thật lòng là được.”
“Em còn tưởng chị Tuyết chỉ là người đại diện, sau đó mới phát hiện chị làm trợ lí rất tuyệt, bây giờ lại phát hiện chuyên gia tình cảm cũng khá thích hợp chị.” Lâm Lam trêu chọc nói.
Tăng Tuyết kiêu ngạo khẽ hừ: “Chị biết nhiều lắm, huống chi đa số người đại diện đều bắt đầu từ trợ lí.” Tằng Tuyết cảm thán xong lại lướt điện thoại, “nhưng hôm nay ngoại trừ thiếu gia Thẩm, em còn phải cảm ơn một người nữa.”
“Hứ?” Lâm Lam nhếch mày, cô phải cảm ơn ai?
“Tô Mộ Bạch! Em không biết à? Sao lớn quốc tế, dùng thân phận người mẫu vào nghề, đi khắp các sàn diễn quốc tế trong hai năm ngắn ngủi, được vinh danh gương mặt hoàn mỹ nhất châu Á, sau đó lấn sân sang làm diễn viên, lại giật được tất cả các giải ông hoàng màn ảnh. Tuy rằng hai năm nay rất ít lộ diện, nhưng những truyền kì liên quan đến anh ấy lại chưa từng lắng xuống, thân phận càng đánh quý hơn nữa, trong giới giải trí này, anh ấy là người chưa từng có scandal, chỉ thừa nhận có một cô bạn gái công khai, nhưng vẫn cứ có hàng đống thiếu phụ thiếu nữ nhào vào...”
Tăng Tuyết nói say mê, Lâm Lam không nhịn được cười: “Em thấy chị cũng là một trong hàng đống thiếu nữ đó.”
“Đương nhiên, nếu được ngủ trong lòng Tô Mộ Bạch, cho dù là chết tại chỗ chị cũng cam tâm tình nguyện.” Tăng Tuyết đã nhập vai hoàn toàn rồi.
Lâm Lam không chút khách sáo vỗ vào đầu Tăng Tuyết: “Chị cả, chị tỉnh lại đi, đến nhà rồi.”
“Gọi ai là chị cả đấy? Chị chỉ hơn em có bốn tuổi thôi.” Tăng Tuyết ghét gỏng nói, sau đó còn bổ sung, “em có biết sao hôm nay đám phóng viên đó lại tha cho chúng ta không?”
“Tại sao?” Lâm Lam phối hợp hỏi.
“Chính là nhờ Tô Mộ Bạch!” Tăng Tuyết nói rồi ôm ngực ra vẻ say mê: “Tuy không biết tại sao nam thần lại xuất hiện ở Tấn Thị, nhưng nhờ vậy mà phóng viên mới chạy đi hết. Điều này đủ để cho thấy nam thần có duyên với chị.”
“Khụ khụ... Lát về đến nhà nhớ bảo bác gái cho chị uống thuốc.” Lâm Lam ho nhẹ, sau đó cô mở cửa xe kêu Tăng Tuyết xuống xe, cô sắp buồn nôn chết rồi.
“Ê, nha đầu chết tiệt này em nói gì đấy? Đúng rồi, bảo cậu Thẩm nhà em tung cả đoạn video phỏng vấn ngày hôm nay ra nữa, ai bảo đám khốn đó nói xấu em!” Mê trai xong rồi, may mà Tăng Tuyết còn không quên chức trách công việc của mình.
Lâm Lam hết cách: “Em với cậu Thẩm thật sự không phải như chị nghĩ.”
“Chị hiểu rồi, yên tâm, chị sẽ giữ bí mật giúp em.” Bộ dạng của Tăng Tuyết như là người từng trải, chị vỗ vai Lâm Lam rồi mở cửa xuống xe.
“Ay...!” Lâm Lam bất đắc dĩ lắc đầu, lại khởi động xe lần nữa.
Ting...
Điện thoại báo có tin nhắn đến, Lâm Lam liếc nhìn, thần kinh lại kéo căng lên.