Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Tăng Tuyết nhìn thấy chữ này suýt nữa ngã xuống “Chờ? Chờ cái gì cái gì?”
Lâm Lam nghĩ một chút rồi gõ bàn phím điện thoại “Chờ tới khi quảng cáo được phát hành.”
“Nhưng là chị sợ tới lúc đó Trần Lâm Kiệt sẽ nghĩ ra cách khác để đối phó em.” Tăng Tuyết đã mất niềm tin triệt để vào con người tên Trần Lâm Kiệt này.
“Em có thể tìm số tiếp thị gần đây để đặt một số hình ảnh mà em đã từng quảng cáo trước đây, giữ độ hot trước khi bộ phim ra mắt. Không cần dồn hết tâm ý làm gì, thường thường là được. Còn có những hoạt động trong thành phố này em có thể giúp chị theo dõi, Trần Lâm Kiệt có thể từ chối những lời mời khác, nhưng hoạt động của cục du lịch thành phố không thể từ chối, tới lúc đó em chụp nhiều ảnh chút, cùng với mấy tấm trước gửi cho phóng viên.” Lâm Lam cẩn thận gõ chữ, công ty và Trần Lâm Kiệt đối xử với cô như vậy, cô chỉ có thể tự mình nghĩ cách.
“Chị hiểu, em yên tâm. Chị sẽ giúp xem kiếm thật nhiều fans hâm mộ, tập hợp người hâm mộ của em lại, như vậy phía sau cũng sẽ dễ hoạt động hơn.” Tằng Tuyết nhanh chóng trả lời.
“Vâng, cảm ơn chị Tuyết.” Lâm Lam gõ xong còn gõ thêm nụ cười lớn thêm vào.
Tăng Tuyết bũi môi “Đừng khách khí với chị, chị ngày kia đến hạn hợp đồng rồi. Có lẽ sẽ gọi điện nói chuyện với Trần Lâm Kiệt, chờ chị hoàn toàn rời khỏi Tinh Thần rồi, em nhớ đúng hạn phát lương cho chị nha, hehe.”
“Không, em khất nợ nha.” Lâm Lam dí dỏm trả lời.
Kết quả, Tăng Tuyết không những không cảm giác không thoải mái, còn vui vẻ không gì sánh được hỏi Lâm Lam, không phát lương có sổ dùng Diêm tổng thế chỗ không? Lâm Lam không nói nên lời.
Lúc hai người đang nói chuyện rất sung, điện thoại Tăng Tuyết reo lên, đúng là Trần Lâm Kiệt tìm cô.
Tăng Tuyết xóa lịch sự trò chuyện của cô và Lâm Lam, mới đứng lên đi vào văn phòng làm việc của Trần Lâm Kiệt.
“Trần tổng, anh tìm tôi.” Không một bộ mê trai như trước mặt Diêm Quân Lệnh, Tăng Tuyết vô cùng chuyên nghiệp, nói năng cũng rất chuẩn mực.
“Biết tôi tìm cô để nói về cái gì chưa?” Trần Lâm Kiệt ngồi trên ghế, mái tóc đen bóng loáng được chải chuốc cẩn thận, tạo cảm giác rất chau chuốt.
Tăng Tuyết gật đầu “Rồi ạ.”
“Vậy cô có dự định gì?” Lúc đó Tăng Tuyết nhàn rỗi, mà Lâm Lam lại vừa hay thiếu một quản lý, nên tiện tay đưa Tăng Tuyết cho cô, nhưng Trần Lâm Kiệt không nghĩ tới Tăng Tuyết sẽ trở thành cánh tay phải đắc lực của Lâm Lam.
“Đây là đơn từ chức của tôi.” Tăng Tuyết bước lên, đặt đơn từ chức trước bàn Trần Lâm Kiệt, mang theo một nụ cười tươi.
Trần Lâm Kiệt nhìn đơn từ chức “Cô quyết định? Với thành tích của cô bây giờ đến công ty khác cũng khó mà tìm được công việc tốt hơn?”
“Trần tổng ý của anh là gì?” Tăng Tuyết rất phối hợp hỏi.
“Tiếp tục ở lại công ty, tôi sẽ để cô toàn quyền phụ trách Lâm Lam.” Trần Lâm Kiệt ngả người ra sau, nhìn cô trong chiến thắng.
“Ý của Trần tổng là?” Tăng Tuyết không phải kẻ ngốc, Trần Lâm Kiệt nói như vậy, mục đích thực sự là gì sẽ không đơn giản như vậy.
“Ý của tôi là? Hiệu suất của công ty hai năm nay không tốt, đã rất lâu rồi không tăng lương, tôi là một ông chủ không tốt. Lần này chỉ cần cô làm tốt, lương tăng gấp đôi,tiền thưởng cũng không là vấn đề.” Trần Lâm Kiệt ngưng một lúc “Nhưng tôi hy vọng cô có thể bất cứ lúc nào cũng báo cáo tình hình của, dù sao công ty cũng phải hiểu suy nghĩ của mỗi nghệ sĩ.
Tăng Tuyến mỉm cười lạnh lùng, cô cũng đoán ra Trần Lâm Kiệt giữ cô lại cũng chả phải chuyện tốt lành gì. Nhưng trên mặt vẫn nói “Chuyện này sợ không tốt? Mặc dù Lâm Lam là nghệ sỹ của Tinh Thần, nhưng cô ấy cũng có quyền riêng tư của mình.”
“Từ khi bước vào thế giới người mẫu, ký hợp đồng với Tinh Thần, Lâm Lam không chỉ là riêng cô ấy. Cô là người quản lý, nên cũng hiểu rõ về mối quan hệ giữa nghệ sỹ và công ty đúng không, vì vậy tôi hy vọng cô suy nghĩ cẩn thận.” Giọng điệu của Trần Lâm Kiệt đột nhiên rất mạnh mẽ.
“Anh nâng cao gia để tôi giám sát cô ấy.” Lời của Tăng Tuyết không hàm súc như Trần Lâm Kiệt, trực tiếp nói thẳng.
“A.” Lâm Lam thở dài, cũng may mà đã hiểu rõ Trần Lâm Kiệt.
“Người đàn ông cũng quá bỉ ổi rồi, vừa muốn giữ chị, vừa muốn tìm người giám sát nhất cử nhất động của em, em tốt nhất nên cẩn thận, nói không chừng anh ta đang phái người giám sát em.” Tăng Tuyết dặn dò.
Lâm Lam vâng một tiếng “Vậy chị định làm thế nào? Chị Tuyết, cho dù chị lựa chọn thế nào, em cũng sẽ không tức giận.”
“Cái rắm, nói cái gì vậy. Trần Lâm Kiệt có cho chị một núi vàng chị cũng không cần, còn làm thế nào. Chị nghĩ tạm thời không từ chối anh ta, để xem anh ta muốn làm cái gì. Anh ta đạt không được mục đích sẽ tìm người khác ngay thôi.” Tăng Tuyết cũng muốn nhìn xem Trần Lâm Kiệt muốn làm cái gì?
“Vâng.” Trái tim ấm áp của Lâm Lam, biết Tăng Tuyết là muốn tốt cho cô “Cụ thể thế nào, chúng ta gặp mặt rồi nói nha.”
“Được, nhưng nha đầu này em đang sống ở đâu? Chị nghe nói em chuyển khỏi căn hộ công ty cấp cho rồi? Nha, em không phải đang ở cùng Diêm tổng? Trời ơi, các em ở nhau? Không đúng, các em bây giờ vợ chồng hợp pháp rồi, ở cùng nhau cũng là bình thường.”
Tăng Tuyết trước vẫn vẻ mặt ảm đảm, nhắc đến Diêm Quân Lệnh, như đang bật chế auto dưa thừa não.
Lâm Lam bất lực lắc đầu, nhìn lên thấy người đàn ông đang ngồi trên xích đu đọc sách, áo len mỏng màu be, quần âu màu xanh nhạt, khuôn mặt đẹp trai dưới ánh sáng mờ nhạt, khiến người khác phải đắm chìm.
“Thật là tai họa mà!” Lâm Lam tự đáy lòng cảm thán.
“Em nói ai là tai họa?” Nghe tới Lâm Lam cảm thán câu này, Tăng Tuyết không lầm bầm không hiểu.
Lâm Lam nhún nhún vai “Dù sao cũng phải là chị.”
“Vậy là người đàn ông kia rồi, chị nói phải không.”
“Chị rất tò mò nha, em và Diêm tổng rốt cục đang ngồi ở đâu? Chị lái xe qua tìm em, nhưng chị còn muốn hỏi, tại sao polo chị mua khó đi như vậy, một chút cũng không thoải mái như nào, em có chắc của em là polo không?” Tăng Tuyết nhìn polo màu xanh của mình, rất bối rối hỏi, nhìn hình dạng thì là cùng một chiếc xe a.
Lâm Lam không nghĩ nhiều “Có thể là chị chưa lái quen thôi.”
Nói xong Lâm Lam lại báo vị trí của Đỉnh Thịnh Quốc Tế, mà Tăng Tuyết đã hóa đá rồi. Nhưng lập tức nghĩ ngay tới danh tính của Diêm Quân Lệnh, vậy không ngạc nhiên gì khi Lâm Lam sống ảo Đỉnh Thịnh Quốc Tế.
Tăng Tuyết cảm thán nghĩ, nếu Trần Lâm Kiệt và Hàn Hinh Nhi biết Lâm Lam đang sống ở vị trí mà họ mơ ước nhưng không thể với tới, liệu có ghen tỵ đến phát điên không?
“Diêm tổng đẹp trai quá, em nhất định phải chăm sóc tốt Diêm tổng của chúng ta.” Tăng Tuyết sau khi kích động xong, mới nịnh nọt chân chó nói.
Lâm Lam không nói nên lời “Lại gì nữa ạ?”
“Chị muốn hỏi một câu cuối cùng, đảm bảo là câu cuối cùng.”
“Chị hỏi đi.”
“Diêm tổng sống tốt không?” Tăng Tuyết lắm chuyện đến nỗi sự chuyên nghiệp của cô cũng bị lu mờ luôn rồi.
“Tăng Tuyết!” Lâm Lam quả nhiên phát khùng rồi, cái người phụ nữ xấu xa lắm chuyện này.
“Aiya, chị là thuận miệng hỏi thôi, cúp đây.”
Tăng Tuyết bị giọng nói sư tử gào ầm lên của Làm phát sợ, nhanh chóng cúp máy và tới Đỉnh Thịnh Quốc Tế.