Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Người đàn ông bị Đương Phong bày ra phản ứng “không thể tin” chọc cười, ngửa đầu ha ha phá lên cười.
“Đường Phong, cậu thật là Đường Phong sao? Tôi xem cậu không giống như là mất trí nhớ, ngược lại là thay đổi thành một người khác.” Người đàn ông kéo dài đường nhìn, ánh mắt sáng quắc mang theo ý tứ hàm xúc dò xét người ngồi đối diện hắn Đường Phong. “Mới một tháng không gặp, cậu cho tôi cảm giác hoàn toàn bất đồng.”
“Tôi mất trí nhớ, cho nên tôi cũng không nhớ rõ Đường Phong trước đây là dạng người gì.” Không hề gì nhún nhún vai, lời nói và cử chỉ của Đường Phong thoạt nhìn cực kì tự nhiên, “Huống chi người từ một chuyến dạo quỷ môn quan đi ra giống như là cởi bỏ một tầng da như nhau, ít nhiều đều phải có một ít thay đổi.”
Cầm qua vô số giải thưởng lớn ảnh đế Đường Phong đã thành thói quen ở bất luận tình huống nào đều phải bảo trì trấn định, nhất là thời gian vẫn mang bệnh tim, ngươi phải bảo trì tim bình ổn để tránh nó đột nhiên đập quá nhanh trở nên thoát ly khống chế cuối cùng không bao giờ nữa…nhảy.
Nghĩ bẫy cậu? Việc này nhưng có chút khó khăn.
“Một tháng trước lúc anh gặp tôi có cảm giác gì?”
Vốc lên nước nóng chà xát khuôn mặt, Đường Phong tiện tay đem tóc vuốt ra phía sau, giọt nước tụ cùng một chỗ thành dòng nước gián đoạn từ trên gương mặt cậu, nhỏ vào trong bồn tắm lớn, ngũ quan xinh đẹp phơi bày khiến người mê muội.
“Bình hoa xinh đẹp, đầu óc bã đậu, phế vật không có chỗ dùng.” Khóe miệng hướng về phía trước giương lên, Charles chống khuỷu tay ở thành bồn tắm, đường nhìn rơi vào khuôn mặt Đường Phong được ánh sáng ấm ấp chiếu vào trở nên cực kì nhu hòa, “Mặc kệ cậu trước đây là dạng gì, hiện tại xem ra cái giao dịch này tôi kiếm lớn.”
“Thế nhưng tôi cảm thấy cái giao dịch kia quá ngu ngốc rồi, chúng ta có thể hủy bỏ giao dịch không?” Sống lại tuy rằng rất tốt đẹp, thế nhưng đầu tiên phải đối mặt sinh hoạt trở thành bạn giường của người khác cũng quá khảo nghiệm sức chịu đựng của cậu rồi.
“Tôi rất thích cậu, cho nên tôi không có dự định hủy bỏ giao dịch.” Đối phương một ngụm cự tuyệt yêu cầu của Đường Phong, “Chỉ có điều—”
Charles đổi ý: “Lúc trước cậu đồng ý cái giao dịch này cũng khiến cho tôi cảm thấy rất buồn cười, nhưng bởi vì hiện tại tôi rất thích cậu, tôi nghĩ giao dịch này có thể sửa đổi một chút, chỉ cần nằm trong phạm vi tôi có thể tiếp thu.”
Xem ra gặp phải một thương nhân khôn khéo lại cường hãn, Đương Phong nhìn người đàn ông trần như nhộng ngồi đối diện, ngũ quan đoan chính, cực phẩm hỗn huyết, vóc người đẹp như nam người mẫu đỉnh cấp Âu Mĩ, loại bỏ từ “Giao dịch” bên ngoài khiến hắn có chút ác cảm, Charles rất hợp khẩu vị của hắn về cả phong độ cùng lời nói, quả thực là một bạn giường khó tìm được.
“Phim mới của đạo diễn Lý Nguy, anh là người đầu tư?”
Đường Phong cũng không xa lạ gì đạo diễn Lý Nguy, cũng giống như Đường Phong, đạo diễn Lý Nguy phần lớn thời gian cũng là lăn lộn ở Âu Mỹ, quay những bộ phim thương mại kiếm được doanh thu lớn ở các phòng bán vé, cũng từng quay phim nghệ thuật và có được danh tiếng cực tốt, là một đạo diễn người Hoa đấu tranh gấp đôi về các bộ phim thương mại và phim nghệ thuật, mặc kệ là ở Á Châu hay Âu Mỹ đều có lực ảnh hưởng nhất định.
Đường Phong đại khái đoán được phim mới của đạo diễn Lý Nguy chuẩn bị quay là bộ nào, ngay trước lúc bệnh tim của cậu tái phát, đạo diễn Lý Nguy đã từng tự mình mời hắn tham gia, chỉ có điều khi đó thân thể của cậu đã có chút vấn đề nên không thể làm gì khác hơn là chối từ.
“Không sai.”
“Anh đã hướng đạo diễn đề cử Ca Trần?”
Charles thiêu thiêu mi: “Đúng vậy, ngay ngày cậu được đưa tới, nhưng nếu như cậu cũng muốn thử tôi cũng có thể hướng đạo diễn đề cử cậu.”
Về phần đạo diễn có muốn hay không lại là một chuyện khác.