Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Siêu Sao Hiểu Lòng Ta
  3. Chương 5-2: Hạ
Trước /20 Sau

Siêu Sao Hiểu Lòng Ta

Chương 5-2: Hạ

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Translator: Maru chan

Beta – reader: Maru chan

Đinh Tông Nho mỗi ngày đều đến bệnh viện chăm sóc Đinh Nhất Phong, tình trạng của Đinh Nhất Phong không có khả quan hơn, y trấn an Đinh Nhất Phong nói Đinh La Hối rất nhanh sẽ trở về, nó bây giờ đang làm thủ tục.

Một ngày lại một tháng trôi qua, Đinh La Hối cũng chưa về nước, Đinh Tông Nho có chút lo lắng hỏi Hạ Cực chính xác lúc nào La Hối mới có thể trở về.

Hạ Cực vẫn lạnh lùng như bình thường, thản nhiên nói

– Tôi đã nói cho nó biết rồi.

Đinh Tông Nho không dám hỏi lại nữ, Hạ Cực bình thường cũng không có nói nhiều. Hai, ba tháng nữa lại trôi qua, Hạ Cực hợp tác đóng phim với một đạo diễn lớn, diễn xuất của hắn xuất thần nhập hóa, hành động tinh tế khiến cho đạo diễn kia đứng thẳng lên vỗ tay khen ngợi. Ngay lúc thanh danh Hạ Cực như mặt trời ban trưa, Đinh Nhất Phong lâm vào hôn mê, bệnh tình càng lúc càng nguy cấp.

Đinh Tông Nho nhận được tin tức ấy, tại bệnh viện khóc cơ hồ đến té xỉu, y hỏi Hạ Cực rốt cuộc La Hối chừng nào mới có thể về nước. Hạ Cực đã học được hành đồng hắn muốn, cũng không cần dấu diếm việc này, đồng thời hắn nhận định Đinh Tông Nho cũng chẳng còn giá trị lợi dụng nữa.

Hắn lạnh lùng nói

– Nó nói nó không trở về

Đinh Tông Nho chịu đã kích lớn, bật thốt lên hỏi

– Tại sao?

– Nó nói nó với em là người xa lạ, nó không cần lãng phí thời gian vì  người xa lạ.

Đinh Tông Nho có thể tưởng tượng vẻ mặt lãnh khốc của Đinh La Hối khi nói những lời này, y che lại miệng những tiếng bi thương từ trong lòng phát ra, đứa con mà y hết lòng che chở từ  nhỏ đến lớn, ngay cả khi Đinh Nhất Phong nguy kịch đều không để làm cho nó muốn trở về gặp lần cuối thì còn nói được gì nữa.

– Gọi điện thoại cho con, cho ta nói với con, nói với con…

Y khóc đến run rẩy cả người, cầm lấy điện thoại. Hạ Cực lạnh lùng đứng dậy đối với y nói:

– Từ mai em có thể ra ngoài.

Đinh Tông Nho ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn người đàn ông tuấn mĩ như thiên thần trước mắt, Hạ Cực nói lời chia tay với y, điện thoại trong tay y rơi xuống dưới

– Tôi đã chán em lắm rồi, không muốn tiếp tục với em nữa.

Đinh Tông Nho mở miệng nhưng chẳng có âm thanh nào phát ra, y dựa vào cái bàn trong phòng khách, một đêm cũng không có chợp mắt. Bên ngoài lất phất  mưa đầu màu hạ, có lẽ là do liên tiếp nhận đả kích y đã sớm kiệt sức, dù thống khổ cũng chẳng còn  nước mắt để mà khóc. Y chẳng còn sức lực nhìn màn mưa ngoài cửa sổ.

Y rốt cuộc đã hiểu rõ Hạ Cực nói cái gì với mình. Hạ Cực không yêu y, cho tới bây giờ cũng chưa từng, bằng không sẽ không hờ hững nhìn sự thống khổ của y như vậy, thậm chí còn bỏ đá xuống giếng… ngay tại thời điểm y thống khổ nhất, đem y trở thành rác rưởi tống ra khỏi nhà.

Ngày hôm sau, y đờ đẫn mang theo trái tim lạnh như tro tàn thu thập đồ dùng cá nhân, quay về ở lại trong bệnh viện bên cạnh Đinh Nhất Phong trong những giờ phút cuối cùng.

Đinh La Hối không có trở về, y trăm phương ngàn kế hỏi thăm địa chỉ trường học bên Mĩ của con, viết cho con một lá thư, hi vọng con có thể trở về gặp ông nội một lần cuối cùng, Đinh La Hối cũng bỏ mặc.

Tính cách của đứa trẻ này cùng với cha ruột nó giống nhau như đúc. Trái tim y lạnh đến cực điểm, làng tuyệt vọng cực độ. Khi trái tim của Đinh Nhất Phong ngừng đập cũng là thời khắc trái tim y với đôi phụ tử ấy đóng băng.

Y làm một tang sự đơn giản, trái tim hoàn toàn chỉ còn lại sự trống rỗng. Đinh Nhất Phong ôm hận mà chết. Đến phút lâm chung vẫn một mực chờ Đinh La Hối trở về, ông khóc lóc kêu gào, y biết Đinh Nhất Phong là quá mức thương tâm, bằng không ông hẳn là có thể sống lâu hơn được một chút. Đều là bởi vì đứa con bất hiếu  như y, lúc đầu làm ra những chuyện lỗ mãng mới khiến cho cha không chịu nổi kích động mà qua đời.

Y đối với Hạ Cực cùng Đinh La Hối tâm tàn ý lạnh, sau khi làm xong mọi mậu sự cho Đinh Nâất Phong sớm đã dùng hết tất cả tiền bạc để dành. Y trở về lại căn nhà cổ ở nông thôn nhưng lại phát hiện một chuyện y không thể nào tiếp nhận.

Y lại có con với Hạ Cực.

Y mấy ngày nay đầu óc mê man, ban đầu tưởng rằng do mình thương tâm quá lớn, hơn nữa tinh thần lại chịu áp lực cho nên mới không có tinh thần. Nhưng mà liên tục nửa tháng, mỗi khi rời giường buổi sáng y đều rất muốn nôn, mấy ngày hôm nay tình trạng này càng thêm trầm trọng, y cứ tưởng rằng mình bị đau bao tử.

Y tới phòng khám nói rõ bệnh trạng, bác sĩ ghi cho toa thuốc. y về nhà sau khi uống thuốc liền nôn thốc nôn tháo, cả thuốc cũng nôn ra. Sau khi nôn xong y ngồi co quắp tê liệt trong phòng tắm, toàn thân không nhấc lên được.

Y cả đời này chưa từng bị nôn nghiêm trọng như vậy, trừ lúc có thai La Hối. Lúc này, một ý nghĩ đánh vào đầu óc, y vội cầm ví vào trong hiệu thuốc mua que thử, thử ra kết quả khiến y mơ hồ muốn điên.

Bởi bí mật đó, mỗi lần y cùng Hạ Cực một chỗ đều dùng bao cao su. Y cả người phát run nhớ lại, có lần Hạ Cực có dùng bao cao su, nhưng cũng có một lần thân thiết, hạ Cực không muốn dùng, mặc cho y cầu xin, hắn cũng không chịu mà cứ thế tiến vào.

Chỉ một lần đó thôi vậy mà y lại trúng xổ số.

Y run rẩy gọi đến một người đã nhiều năm không có liên lạc, y báo danh tánh của mình để thư kí chuyển cuộc gọi. Y cất tiếng suy yếu nỉ non như khóc, tràn ngập vô vọng lẫn tuyệt vọng cùng thống khổ chồng chất.

– Tiến sĩ cung, tôi có thể phá thai không?

Cung Tú nhận ra người đang nói chuyện điện thoại là người được mình đỡ đẻ trước kia nên rất vui. Đồng tính mang thai đã sinh sản là rất hiếm cũng rất nguy hiểm. Em bé được sinh ra phần lớn cũng thông minh hơn người.

Nhưng mà so với tài năng còn mang theo cá tính cố chấp giống như cha mẹ nó, như vậy tính tình cố chấp cả đời cũng khó có thể thay đổi. Đây mới là điều hắn để ý nhất, hắn không hi vọng đứa trẻ mình đỡ đẻ có bản tính tàn nhẫn, thậm chí  có thể giết người, cho nên hắn mới nghiêm túc lựa chọn người phù hợp.

Hắn còn nhớ rõ Đinh Tông Nho, y khi đó là trợ lí của đại minh tinh Hạ Cực, hai người bởi vì yêu nhau mà kết hợp, khi gặp y lần đầu y vẫn còn là một thiếu niên nói về những sự tình phức tạp với Hạ Cực bằng ánh mắt lấp lánh. Hắn không quên được ánh mắt sâu đậm luyến ái của y dành cho Hạ Cực.

Hắn cũng có đề cập qua những vấn đề như báo chí sẽ viết về chuyện tình này nọ của Hạ Cực,… Đinh Tông Nho nhỏ giọng nói vì hạ cực là ngôi sao điện ảnh, phải tung hỏa mù, tạo ra những chuyện này nọ để báo chí có chuyện mà nói.

Trong quá trình trao đổi, Hạ Cực cũng chưa lần nào cùng Đinh Tông Nho đến đây, Đinh Tông Nho luôn xin lỗi nói Hạ Cực đóng phim ở nước ngoài, không thể làm phép phân thân chứ không phải do hắn cố ý.

Hắn cuối cùng cũng biết được nguyên nhân vì sao, hắn nói cho Đinh Tông Nho biết hắn coi trong y, bởi vì ấn tượng của hắn đối với y rất tốt, cho nên hắn tình nguyện hỗ trợ Đinh Tông Nho sinh em bé, trước đó cũng nói cho y biết rõ những nguy hiểm trong quá trình sinh sản.

Hắn an bài cho Đinh Tông Nho ở lại bệnh viện chờ sinh, bởi vì Hạ Cực là diễn viên lớn, không thể làm ra chuyện khiến giới báo chí chú ý thành ra Hạ Cực cũng không có đến bệnh viện. Bụng Đinh Tông Nho càng ngày càng lớn, thậm chí đến lúc gần sinh thì thái độ của hắn đối với Hạ Cực đã không còn kiên nhẫn.

Hắn không cách nào hiểu được trong khi Đinh Tông Nho trước mắt sống chết chưa rõ mà vẫn cố sinh em bé còn cái tên đàn ông tên Hạ Cực kia lại vì sự nghiệp mà không chịu đến bệnh viện chăm sóc y.

Đinh Tông Nho luôn xin hắn đừng tức giận, tình hình của y vẫn rất khả quan, nhưng phía sau sự lạc quan đó chung qui vẫn làm cho hắn cảm giác có một tia lo lắng, hắn không biết điều đó là gì, nhưng mà Đinh Tông Nho sau khi sinh em bé, thanh toán hết tất cả viện phí đột nhiên bốc hơi khỏi nhân gian. Đây là lần đầu tiên sau rất nhiều năm hắn nhận được điện thoại của y.

– Anh nói cái gì? Phá thai?

Cung Tú giật mình đứng dậy rống to, hắn rất ít khi thất thố như vậy, thần kinh hắn được rèn luyện rất vững, tính tình luôn luôn trầm ổn nhưng hôm nay nghe được hai chữ kia cũng phải giận dữ hét lên.

– Tôi đã nói với anh lúc nào cũng phải hết sức cẩn thận rồi mà. Cơ hội sinh sản rất thấp, chỉ cần có rồi thì phải giữ tinh thần vui vẻ. Hơn nữa chuyện mang thai với người đồng tính là chuyện nguy hiểm vô cùng, càng không cần nói tới việc phá thai, trong lúc tôi chuẩn bị anh lập tức đến chỗ của tôi để theo dõi đi.

Đinh Tông Nho ở đầu bên kia trở nên trầm mặc, Cung Tú ôn nhu nói

– Anh vì sao muốn phá thai? Hạ Cực không phải rất thích trẻ con sao? Hay là hai người ở chung với nhau không hòa hợp?

Đinh Tông Nho âm thanh khàn khàn, cơ hồ trả lời rất nhanh

– Không có việc gì đâu tiến sĩ Cung, chỉ là tôi hay suy nghĩ quá thôi. Hạ Cực là một ngôi sao, tôi không muốn làm anh ấy phải lo lắng, anh cũng biết tôi lần trước sinh La Hối gặp phải chút chuyện nên hắn có chút lo lắng mà thôi.

Cung Tú cười an tâm, lần trước Đinh Tông Nho sau khi sinh em bé xảy ra chút sự cố, nhưng đến thời điểm này thì điều đó sớm không thành vấn đề nữa rồi.

– Anh lần trước gặp nguy hiểm rất lớn, thiếu chút nữa là bị băng huyết rồi. Nhưng mấy năm nay tôi ra sức tìm hiểu khắc phục vấn đề này, sự nguy hiểm so với trước kia đã giảm bớt 50% rồi. Anh có thể nói cho Hạ Cực yên tâm.

Đinh Tông Nho tại đầu điện thoại bên kia lại không nói cái gì nữa, Cung Tú quan tâm hỏi

– Ngữ khí của anh nghe không được tốt lắm. Có chuyện gì vậy?

Đinh Tông Nho chỉ thì nào nói mang thai nên buồn nôn rất khó chịu, nhân tiện cúp máy.

Quảng cáo
Trước /20 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Hành Trình Xuyên Không Của Phùng Tiếu Tiếu

Copyright © 2022 - MTruyện.net