Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Từ khi Tô Dật Phàm tuyên bố muốn kết hôn với Cố An Kỳ đến nay, lúc làm việc luôn rất không khiêm tốn, không có che giấu thứ gì. Từ lần hai người bắt đầu sống chung, bên ngoài đã nhộn nhịp cả lên, nơi nơi đều phỏng đoán hôn lễ của hai người rốt cuộc sẽ tổ chức như thế nào, bao giờ thì đi nhận giấy đăng ký kết hôn. Chuyện nhỏ nhặt không đáng kể cũng nghĩ đến, ngay cả việc mà hai đương sự chưa từng nghĩ đến cũng đều được người khác suy đoán trước.
Đoàn phim vẫn quay phim như trước, sau chuyện đó xảy ra thì khi gặp lại Tô Dật Phàm, câu nói đầu tiên của Thiệu Văn Đình là: “Tiểu tử tốt, không tệ.”
Không rõ Cố An Kỳ ở trong mắt bọn họ là đối tượng khó có thể thu phục đến đâu, mọi người trông thấy Cố An Kỳ với Tô Dật Phàm thì đều ném ánh mắt tán thưởng cho Tô Dật Phàm, giống như anh đã làm được chuyện lớn, chuyện này thật khiến Cố An Kỳ có chút dở khóc dở cười, thậm chí còn cảm thấy không thể hiểu nổi.
Thật ra không giống như Cố An Kỳ nghĩ, nhưng cũng không kém bao nhiêu. Cố An Kỳ ở trong mắt mọi người không phải là một bạn gái khó chịu, trái lại, tất cả mọi người nhất trí cho rằng, Cố An Kỳ là một người có tính cách rất tốt. Cố An Kỳ luôn xuất hiện trong hình tượng hiền lành tốt bụng, cũng rất dễ nói chuyện. Số người tương tư Cố An Kỳ cũng không ít, không thiếu hậu bối lúc tự giới thiệu bản thân câu đầu tiên chính là “Tôi là XXX, tiền bối tôi thích nhất là Cố An Kỳ.” Cũng như năm đó tất cả mọi người đều thích nói nghệ sĩ mình thích nhất là Lâm Huyên Di, bây giờ đổi thành Cố An Kỳ, tựa như mua thêm bảo hiểm cho khả năng theo đuổi thành công vậy.
Cố An Kỳ là người không tệ, nhưng cô không hề dễ theo đuổi, cô thông minh, cô giảo hoạt, đồng thời cô cũng tương đối mẫn cảm, Tô Dật Phàm theo đuổi Cố An Kỳ cũng phải tốn sức của ba bò chín trâu, khăng khăng một mực theo đuổi từ lâu mới có thể đuổi kịp. Mọi người vẫn cho rằng Tô Dật Phàm nếu muốn Cố An Kỳ đồng ý kết hôn cùng anh nhất định phải phí rất nhiều tâm lực, nhưng không ngờ bây giờ chỉ dùng một chiêu như thế đã có được trái tim Cố An Kỳ, khiến cô vào lúc cô xấu hổ đồng ý kết hôn, khỏi phải nói mọi người sùng bái Tô Dật Phàm đến cỡ nào.
Cố An Kỳ và Tô Dật Phàm định chuẩn bị hôn lễ sau khi hoàn quay xong bộ phim này, dồn toàn bộ công việc vào một giai đoạn rồi nghiêm túc chuẩn bị, có rất nhiều thương nhân muốn tài trợ cho hôn lễ của bọn họ. Nói là tài trợ, thật ra để bọn họ làm người đại diện cho công ty tiệc cưới bọn họ thì đúng hơn. Tuy hôn lễ của Cố An Kỳ và Tô Dật Phàm chưa được tổ chức hai người đã trở thành tiêu điểm của ngoại giới. Nếu quả thật công ty cưới hỏi nào giành được quyền tài trợ thì chẳng khác nào chiếm được cơ hội tuyên truyền vô cùng lớn. Hai người này đi đến đâu cũng mang theo hiệu ứng minh tinh, đủ để mấy hôn phu hôn thê lũ lượt tìm đến công ty tiệc cưới của bọn họ.
Ngày kết hôn chưa được ấn định nhưng “Octavia” với “Pamir” đã mời chuyên gia tới tiến hành lấy số đo của hai người, chuẩn bị đủ trang phục màu sắc mới nhất của quý này. Nếu không nhầm, lúc này có lẽ “Pamir” đã thiết kế ít nhất năm bộ lễ phục cô dâu cho Cố An Kỳ rồi, đủ phong cách lẫn màu sắc để thay đổi trong tiệc cưới. Trước khi hoàn thành thiết kế còn cùng Cố An Kỳ nghiên cứu thảo luận màu sắc, kiểu dáng rồi mới tiến hành.
Từ khi đồng ý kết hôn đến nay Cố An Kỳ không hề có cảm giác vội vàng, trái lại, cô vẫn nên làm cái gì thì làm cái đó, lúc quay phim thì quay phim, lúc chụp quảng cáo thì chụp quảng cáo.
“Huyên Di…” Lúc ở hậu trường, Kiều Trí Viễn tìm đến Cố An Kỳ, anh ta yếu ớt gọi tên cô khiến cô cảm thấy rất khó chịu.
“Em là Cố An Kỳ, tiền bối, xin anh hãy nhìn cho rõ.” Cố An Kỳ thản nhiên cười nói, “Không biết vì sao anh với chị Toa Toa đều thích gọi em là Lâm Huyên Di, nhưng em không phải là Lâm Huyên Di. Chị Huyên Di đã qua đời rồi, điều này em nghĩ mọi người đều phải rõ ràng chứ?”
“Em thật sự sắp kết hôn với Tô Dật Phàm sao?” Thần sắc Kiều Trí Viễn hơi kém, giọng nói cũng hung dữ. Dường như anh ta không định phủ nhận lời của Cố An Kỳ mà lại hỏi quan hệ của cô với Tô Dật Phàm.
“Ừ, như truyền thông đã thông báo, em sắp kết hôn với Tô Dật Phàm. Anh Trí Viễn muốn đến tham gia hôn lễ sao? À, thiệp cưới của bọn em còn đang chuẩn bị, vẫn chưa in xong, chờ bao giờ xong, nhất định sẽ gửi đến anh với chị Toa Toa.” Cố An Kỳ ngậm miệng là Hứa Toa Toa, mở miệng là “anh với chị Toa Toa”, quả nhiên không lâu sâu, sắc mặt Kiều Trí Viễn đen đi mấy phần.
“Anh Trí Viễn, có mấy lời em không biết có nên nói hay không.” Cố An Kỳ nhìn sâu vào bóng đen phía sau Kiều Trí Viễn, bình thản nói.
“Em nói đi.” Kiều Trí Viễn nói.
“Nếu anh đã chọn chị Toa Toa thì nên quý trọng, có những người một khi đã lỡ thì sẽ không tìm lại được.” Cố An Kỳ nói xong, cũng không thèm nhìn biểu tình của Kiều Trí Viễn, nhanh chóng rời đi.
Cố An Kỳ không phải bỗng dưng muốn làm thánh mẫu, muốn thành toàn cho Kiều Trí Viễn hay Hứa Toa Toa gì đó. Đến giờ cô vẫn rất ghét Hứa Toa Toa, không thích cô ta, mà đối với Kiều Trí Viễn cũng vậy. Nói cho cùng, Hứa Toa Toa với Kiều Trí Viễn có thể đến được với nhau hay không, hai người rốt cuộc sẽ như thế nào đều chẳng liên quan gì đến cô. Nói ra câu đó chỉ để Kiều Trí Viễn biết rõ lập trường của mình, không nên cùng cô dây dưa, Hứa Toa Toa và anh ta thật ra mới là cặp đôi hoàn hảo, là người bên cạnh anh ta nửa đời sau.
Cố An Kỳ là một người rất lười, không thích chèn ép người ta. Kiều Trí Viễn với Hứa Toa Toa, chuyện của họ cô không muốn quản, nói đúng hơn là lười quản.
Đoàn phim đã sắp tiến hành quay chính thức, phần đầu Cố An Kỳ không có nhiều cảnh diễn nhưng Tô Dật Phàm lại ngược lại. Cô thường ngồi bên cạnh vừa chờ Tô Dật Phàm quay xong, vừa quan sát sự tương tác giữa trong và ngoài sân khấu.
Sau đó Hứa Toa Toa và Kiều Trí Viễn cũng không đến quấy rối cô nữa, Cố An Kỳ đoán có lẽ do cô phủ nhận quyết liệt nên Kiều Trí Viễn thật sự tin cô không phải Lâm Huyên Di. Nếu quả thật là “Lâm Huyên Di” của quá khứ, cô tuyệt đối sẽ không nhẹ nhàng bỏ qua chuyện này như thế, lại còn nói giúp Hứa Toa Toa nữa. Trước đây cô luôn hận Hứa Toa Toa với Cao Á mẹ cô ta. Hai người kia đoạt đi hạnh phúc đáng lẽ thuộc về cô, công khai chiếm lấy cha cô, cướp lấy tài sản nhà cô.
Cô luôn không thể tha thứ, không có cách nào tha được cho bọn họ. Chính họ biến cô thành cô nhi, cũng chính họ biến cô thành con riêng. Mẹ cô rõ ràng là vợ chính thức cưới hỏi đàng hoàng, nhưng cho đến nay vẫn bị đám người kia đổi trắng thay đen, nói mẹ cô là kẻ thứ ba bên ngoài. Nực cười, thật quá nực cười.
Cố An Kỳ vẫn hận, hận Hứa gia, hận mỗi người nhà họ, nhưng đến giờ cô không muốn hận nữa. Những gì nên báo thù đã báo, những người đó cũng đã mất đi mấy thứ bọn họ muốn nhất, hiện giờ cũng vô cùng thê thảm. Cao Á không còn tiền tài địa vị mà bà ta yêu thích. Ngoài Hứa thị ra, tất cả của cải của nhà họ Cao cũng đều phải bù vào nợ của bà ta. Không thể không nói thủ đoạn của cậu Cố An Kỳ quả thật cao minh, từng bước bức bách nhà họ Cao, khiến bọn họ hoàn toàn phá sản. Bây giờ không chỉ tuyên bố phá sản với bên ngoài mà còn gánh không ít khoản nợ.
Mà số nợ đó đương nhiên đổ lên đầu, hiện giờ cả nhà bọn họ chỉ còn Hứa Toa Toa kiếm ra tiền. Chẳng qua mấy tin tức gần đây về Hứa Toa Toa không đều không thu hút được quá nhiều sự chú ý, tuy hoạt động vẫn như cũ nhưng gia tộc đóng cửa cũng ảnh hưởng nhất định đến sự nghiệp của của cô ta, nghe nói giờ thù lao của cô còn thấp hơn trước đây.
Có lẽ Hứa Toa Toa không có cảm xúc gì với tiền bạc, nhưng bây giờ cô ta lại mất đi trái tim của Kiều Trí Viễn, không có được tình yêu mà mình muốn. Mặc dù danh vọng trong giới giải trí vẫn còn, nhưng bởi “không đủ nghe lời” mà luôn bị “Thời Đại Tinh Thượng” chèn ép. Cuộc sống của cô ta có thể nói là như nước sôi lửa bỏng.
Nếu họ đã nhận báo ứng xứng đáng, như vậy là đủ rồi, không phải sao? Bây giờ cũng là lúc cô nên học cách buông bỏ… Không nên tức giận với người không liên quan, không nên buồn bực với người không liên quan, những việc đó căn bản không phải việc cô nên làm.
Hôm nay mỗi lần nhìn cô, trong mắt đều lóe lên tia kì lạ, không thể nói rõ là cảm giác gì, nhưng luôn khiến người ta cảm thấy khó chịu. Mặc dù thái đô thù địch vẫn còn đó nhưng còn xen lẫn cả cảm giác quái dị.
“Cut. Chuẩn bị cảnh tiếp theo.” Thiệu Văn Đình hô, nhân viên công tác lại điều chỉnh phân cảnh.
Cảnh tiếp theo là cảnh giữa tiểu sư muội Từ Dao với Thạch Nữ, chỉ có Cố An Kỳ với Hứa Toa Toa diễn. Nội dung cảnh này nói về Từ Dao hẹn Thạch Nữ ra, nói là gặp phải chuyện phiền phức, hi vọng Thạch Nữ có thể giúp nàng. Thạch Nữ không rõ chuyện gì đi theo Từ Dao ra ngoài, kết quả phát hiện Từ Dao lại đang gạt nàng, muốn hại nàng.
Đây là lần đầu tiên Cố An Kỳ và Hứa Toa Toa diễn cảnh đối thủ thế này, chỉ có hai người diễn với nhau, nhìn Hứa Toa Toa đối diện, Cố An Kỳ hơi gật đầu. Hứa Toa Toa lạnh lùng nhìn cô, không hề nói gì, chỉ im lặng nhìn kỹ. Ánh mắtt cô ta rất phức tạp khiến người ta không rõ cô ta đang nghĩ gì. Cố An Kỳ híp mắt, cũng im lặng theo.
Gần đây Hứa Toa Toa thay đổi rất nhiều, có lẽ vì gia biến, cũng có lẽ vì tình biến của cô ta với Kiều Trí Viễn, trong khoảng thời gian này, cô ta đã bớt phóng túng. Vẻ mặt mỗi lần Hứa Toa Toa nhìn Cố An Kỳ khiến cô sinh ra một ảo giác. Giống như Hứa Toa Toa luôn muốn thăm dò gì đó, như muốn biết chuyện gì đó từ người cô, tìm kiếm đáp án. Haha, rõ ràng là đối thủ, không phải sao? Vì sao cô lại nghĩ người này muốn tìm đáp án trên người mình kia chứ? Cố An Kỳ thật sự cảm thấy suy nghĩ của mình có chút quỷ dị.
Được thôi, có một số việc không thể hỏi rõ ngoài đời, vậy thì để hỏi trong phim thôi.