Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Mặc dù Cố An Kỳ đã đáp ứng Âu Dương Thừa nhưng cô không định hẹn gặp Hàn Dịch Phong ngay lập tức. Chuyện này cô không vội, cũng không lo lắng, có lẽ cô càng bình tĩnh điềm đạm, thời gian kiên nhẫn càng lâu thì vài người sẽ càng sốt ruột, càng lo lắng. Ví dụ như Chu Á Kiệt, như Hàn Dịch Phong.
Đúng vậy, bề ngoài là cô có việc nhờ cậy Hàn Dịch Phong, thế thì sao?
Cô nhờ cậy Hàn Dịch Phong không có nghĩa cô phải hạ mình trước anh ta. Không, nói đúng ra, cô cầu xin Hàn Dịch Phong mới là tự chui đầu vào rọ. Cô dám đánh cược, nếu cô cầu xin Hàn Dịch Phong, một giây sau chắc chắn anh ta sẽ vứt bỏ cô.
Sốt ruột ư? Cô chắc chắn trăm phần trăm Hàn Dịch Phong sẽ lại đến tìm cô, vậy cô sốt ruột cái gì? Hàn Dịch Phong nếu đến đoàn làm phim tìm cô, vậy có nghĩa Hàn Dịch Phong ở thế hạ phong ngay từ đầu.
Ai cũng tính toán cô, nếu cô không tính toán lại thì chẳng phải rất có lỗi với mình sao?
“An Kỳ, sao thế? Sắc mặt không được tốt lắm.”
“Chị Thắng Hinh, ” Cố An Kỳ thu lại tâm tư tính toán người khác, thả lỏng nở nụ cười nhìn người tới.
Rất kỳ lạ, sau khi trùng sinh cô không hề sắp xếp, nhưng lại rất tự nhiên trở thành bạn với Tiêu Thắng Hinh, điều này khiến cho không ít nghệ sĩ muốn tiến lên bắt chuyện với Tiêu Thắng Hinh ghen tị. Thật ra bạn bè, chị em tốt chính là loại cảm giác này, dù có trùng sinh bao nhiêu lần, nếu là bạn tốt thì vẫn có thể cảm nhận được.
Tiêu Thắng Hinh giúp đỡ cô rất nhiều, giống như năm đó cô cũng luôn chăm sóc cho Tiêu Thắng Hinh. Cố An Kỳ nhìn ra được, ngay cả Tiêu Thắng Hinh cũng không biết, cô ấy đã coi cô là Lâm Huyên Di.
Cố An Kỳ mặc dù lại một lần nữa trở thành bạn với Tiêu Thắng Hinh, nhưng cô vẫn che giấu, không nói cho Tiêu Thắng Hinh biết mình chính là Lâm Huyên Di. Cô không muốn Tiêu Thắng Hinh bị cuốn vào một đống chuyện phiền toái của cô.
“Em không sao.” Cố An Kỳ dừng một chút rồi quan tâm hỏi, “Chị Thắng Hinh hôm nay không phải còn đi thu đĩa nhạc sao? Bây giờ chưa đi thì có kịp không?”
Tiêu Thắng Hinh nghe vậy, sắc mặt hơi cứng đờ, sau đó lập tức khôi phục như cũ: “Không sao, muộn môt chút cũng được.”
Cố An Kỳ nhận ra Tiêu Thắng Hinh bất thường, trong lòng vô cùng khó hiểu, nhưng cô biết bây giờ không phải lúc thích hợp để hỏi, vì vậy cũng không truy vấn, chỉ làm như không biết. Tiêu Thắng Hinh và cô tán gẫu linh tinh, nói vài việc nhỏ nhặt, đợi đến khi cô vào trường quay Tiêu Thắng Hinh mới rời đi.
Bất thường, Tiêu Thắng Hinh quá bất thường. Trong lòng Cố An Kỳ cảm thấy rất kỳ quái, đôi mày cau chặt lại, động tác thay đổi trang phục diễn cũng chậm đi. Không chỉ lúc chụp ảnh cho tạp chí sắc mặt Tiêu Thắng Hinh không tốt, thậm chí sau đó lúc nói chuyện, thỉnh thoảng lại không chú ý, tâm thần không yên.
Cố An Kỳ nhíu mày, chẳng lẽ xảy ra chuyện gì sao?
“Tiểu Nhã, vừa rồi cậu nói thế có thể đắc tội Thắng Hinh tiền bối đó, cậu nên xin lỗi chị ấy trước đi.” Giọng một cô gái vang lên, Cố An Kỳ đã đổi xong trang phục, chuẩn bị đi ra ngoài nghe thấy cô ấy nói, lập tức dừng bước. Cô trốn sau đống trang phục diễn, lặng lẽ nghe họ nói chuyện.
“Thèm vào, Tiêu Thắng Hinh kia giờ không còn giá trị lợi dụng gì nữa rồi, cần gì phải lấy lòng cô ta? Mấy người không biết sao? Chị Toa Toa và Tiêu Thắng Hinh cãi nhau, bây giờ Tiêu Thắng Hinh ở ‘Thời đại tinh thượng’ đã bị mất quyền lực, nếu không phải còn có bạn bè của Lâm Huyên Di tiếp tục giúp, cô ta đã phải ở ẩn rồi.” Cố An Kỳ nghe mấy lời nói trên sân khấu, sắc mặt lập tức cứng đờ, Hứa Toa Toa động đến Tiêu Thắng Hinh?
“Mấy người không biết đâu, lần trước Lâm Vân Vân,” Lại Nhã nhìn mấy người xung quanh vẻ mặt mờ mịt, lập tức bỏ thêm một câu, “Ai, chính là ‘Tiểu Lâm Huyên Di’ mới được ‘Thời đại tinh thượng’ bồi dưỡng đó, lần trước cố gắng đi lấy lòng chị Toa Toa, cúi đầu khom lưng, bưng trà đưa nước. Chị Toa Toa đi đâu cũng mang theo cô ta, rất có mặt mũi. Tiêu Thắng Hinh kia không có mắt, rõ ràng Lâm Vân Vân tự nguyện lấy lòng chị Toa Toa, cô ta lại kéo Lâm Vân Vân đi, còn mắng Hứa Toa Toa nữa. Kết quả thì gây ra một trò cười lớn. Mấy người thấy đầu óc cô ta có phải có vấn đề không, biết rõ chị Toa Toa bây giờ là ‘Chị cả’ trong công ty, lại đi đắc tội với chị ấy. Cô ta là cái quái* gì cơ chứ? Nghe nói đĩa nhạc định chế tác tháng này cũng bị lấy cớ qua loa là ‘chưa xử lý tốt vấn đề bản quyền ‘, có lẽ không ra đĩa nhạc mới được. Cho nên mới nói, lấy lòng cô ta cũng vô ích. Có quan hệ với cô ta đều gặp tai ương hết. Rời xa cô ta mới là chân lý.”
(*nguyên văn: 根葱 căn hành : 1. thực vật, thân cây mọc ngầm dưới đất/chỉ rễ cây; 2. Căn nguyên/cơ sở)
“Không thể nào, chị Thắng Hinh dù gì cũng là minh tinh, sao có thể…”
“Sao có thể bị áp chế đến nước này chứ gì? Ha, các cậu đừng quên, cô ta dựa vào ai để nổi tiếng. Không có người kia, cô ta là cái quái gì?” Lại Nhã khinh thường, hồn nhiên không nghĩ lại, ngày trước là ai đưa cô ta vào vòng giải trí, là ai giúp đỡ cô ta trong thời điểm khó khăn nhất. Tiêu Thắng Hinh chẳng qua chỉ nhất thời thất thế, Lại Nhã lại coi cô như đôi giày cũ bị vứt bỏ, tránh còn không kịp.
“Nhưng mà… bạn trai của chị Thắng Hinh Đường Hải Lâm không phải…”
“Đường Hải Lâm? Đường Hải Lâm sẽ không giúp cô ta đâu.” Lại Nhã hừ lạnh, khinh miệt nói.
“Vì sao? Quan hệ giữa họ không phải vẫn ổn định sao?” Cô gái tò mò hỏi.
“Không thể nói nguyên nhân, nhưng tôi dám khẳng định Đường Hải Lâm sẽ không ra mặt giúp Tiêu Thắng Hinh.” Lại Nhã nói chắc chắn như mình là người trong cuộc.
Cái gì mà không có cô thì Tiêu Thắng Hinh sẽ không thể trở thành minh tinh? ! Tất cả đều nhờ thực lực của Thắng Hinh, căn bản không cần dựa vào cô, mà cũng chưa từng dựa vào cô! Vì sao phỉ báng cô ấy, lại coi như đó là điều đương nhiên? ! Lại Nhã, cô nghĩ ai cũng giống cô sao?
Cố An Kỳ nghe họ nói, cả người run lên. Cô cắn chặt răng, tức giận đến run rẩy, móng tay đâm mạnh vào lòng bàn tay, dường như chỉ có làm vậy mới giúp cô tỉnh táo hơn, không lao ra ngoài cửa túm người để hỏi cho rõ.
Bề ngoài Lâm Vân Vân lấy lòng Hứa Toa Toa, nhưng người sáng suốt đều nhìn ra, nói chung, đã lấy lòng thì sẽ không công khai như vậy. Hứa Toa Toa cố ý mang Lâm Vân Vân đi khắp nơi để cô ấy ân cần phục vụ mình, nguyên nhân biến thái là coi Lâm Vân Vân như thế thân của Lâm Huyên Di để chơi đùa, làm nhục. Trước mặt mọi người tuyên bố cô ta mới là chị cả của “Thời đại tinh thượng”, mà Lâm Huyên Di đã qua đời chỉ là một con chó nghe lời dưới chân cô ta mà thôi.
Dù bây giờ Cố An Kỳ nhìn thấy hành động ngây thơ của Hứa Toa Toa cố ý mang Lâm Vân Vân đi khắp nơi, cô cũng không tức giận, chỉ cười mà thôi. Trong mắt cô, Hứa Toa Toa cho dù có nhục nhã người có bộ dạng tương tự cô đi chăng nữa thì cũng không phải đang nhục nhã cô, Hứa Toa Toa đang nhục nhã chính cô ta thì có. Bởi hành động này chứng minh trong lòng cô ta luôn cho rằng, Lâm Huyên Di bất khả chiến bại, cô ta chỉ có thể lợi dụng thủ đoạn nhỏ này để trút cơn giận trong lòng.
Cố An Kỳ biết đạo lý này, sao Tiêu Thắng Hinh có thể không biết? Chẳng qua trong mắt Tiêu Thắng Hinh, Lâm Huyên Di đã “qua đời” , thân là bạn tốt sinh thời của Lâm Huyên Di, Tiêu Thắng Hinh không chịu đựng được Hứa Toa Toa hủy hoại bạn tốt của cô. Cô lúc ấy chẳng qua chỉ chống đối hai câu mà đã bị nhốt vào lãnh cung của công ty.
Cố An Kỳ sao có thể nhìn không ra, chiêu này của Hứa Toa Toa là muốn giết gà dọa khỉ, cảnh báo những người thân thiết với cô nhìn cho rõ, suy nghĩ cho cẩn thận có nên nghe lời Hứa Toa Toa không?.”Lâm Huyên Di” đã chết, có gì phải e ngại nữa? Chẳng qua, cô ta khai đao, công kích Tiêu Thắng Hinh, đièu này khiến Cố An Kỳ tuyệt đối không nuốt trôi được cục tức này.
Khiến Cố An Kỳ tức giận không chỉ có Hứa Toa Toa, mà Đường Hải Lâm lại làm cho cơn giận của Cố An Kỳ phun trào.
Bạn trai của Tiêu Thắng Hinh Đường Hải Lâm ở “Hoa Dương” .”Hoa Dương” và “Thời đại tinh thượng” vốn đối đầu với nhau, vốn Tiêu Thắng Hinh gặp chuyện, theo lẽ thường mà nói, “Hoa Dương” không phải nên phái anh ta làm thuyết khách, đem Tiêu Thắng Hinh qua đó sao? Nhưng vì sao ngay cả anh ta cũng không có hành động gì?
Anh ta không phải nên bảo vệ bên cạnh Thắng Hinh sao? Trái tim Cố An Kỳ thắt lại, như bị ngăn chặn khiến cô không thể thở nổi.
Đường Hải Lâm, chẳng lẽ anh đã quên, lúc trước đã ở trước mặt tôi đồng ý sẽ chăm sóc cho Thắng Hinh sao? ! Lúc cầu xin tôi giúp anh, anh đã quên mình từng nói gì sao? ! Anh… !
“Thời đại tinh thượng” không dễ dàng thả người, dám cùng công ty đó cướp người chỉ có “Hoa Dương” mà thôi, nay “Hoa Dương” vẫn chưa có động thái cướp Tiêu Thắng Hinh về, chỉ có thể nói sau lưng chắc chắn đã xảy ra chuyện, mà chủ yếu là từ phía Đường Hải Lâm bạn trai Tiêu Thắng Hinh.
Cố An Kỳ tức đến đỏ mắt, nhưng lại không thể làm gì. Các mối quan hệ của cô còn ít, sao có thể giúp Tiêu Thắng Hinh?
Cô vì sao… Vì sao lại vô dụng như vậy? ! Cố An Kỳ hận bản thân hữu tâm vô lực. Cô đương nhiên hiểu đạo lý cá lớn nuốt cá bé, nhưng một khi việc này xảy ra với Tiêu Thắng Hinh, chị em tốt nhất đời trước của cô, cô không thể khắc chế cơn giận ngút trời trong lòng.
Tiêu Thắng Hinh hiện tại không thể đi công ty khác, Cố An Kỳ hiểu Tiêu Thắng Hinh lúc này đúng là bốn bề thọ địch*, trừ phi cô ấy cúi đầu trước Hứa Toa Toa, nếu không ngày sau sẽ càng ngày càng khổ. Nhưng Thắng Hinh… với tính cánh thẳng thắn của cô ấy, sao chịu cúi đầu trước Hứa Toa Toa chứ?
(*bốn bề thọ địch: bốn phía đều là địch)
“Không được, tuyệt đối không thể để Thắng Hinh cứ bị họ xúc phạm như vậy đươnc.” Cố An Kỳ hung hăng cắn răng, cô biết rõ tiếp theo Tiêu Thắng Hinh sẽ gặp chuyện gì. Nghệ sĩ thất thế chỉ có một con đường, bị đóng băng, chôn vùi tài năng.
Tiêu Thắng Hinh còn trẻ, sự nghiệp mới bắt đầu mở ra đã bị Hứa Toa Toa vấy bẩn thật sự đáng buồn. Cô không muốn bạn tốt của mình vì tên mình đứng sau mà bị hủy hoại tương lai.
Hứa Toa Toa, tôi đi chưa lâu mà cô đã nhanh chóng phóng dao về phía Thắng Hinh, đúng là khinh người quá đáng.
Nhất định, nhất định phải nghĩ là cách! Cố An Kỳ cắn chặt môi dưới, đau khổ suy nghĩ.