Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
  3. Chương 305
Trước /1391 Sau

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 305

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

- Có lẽ, ngày hôm qua thì nàng không phải, nhưng hiện tại nàng đã là thế. Không sợ nói cho các ngươi biết, cho dù các ngươi lưu tao lại, cũng không cách nào cải biến sự thật nàng là em gái tao. Tao đã cho nàng Hồng Kim Nguyên Huyết duy nhất của tao, nàng có huyết mạch gia tộc Dracula thuần chánh nhất, từ nay về sau chính là em gái của tao. Tao tuyệt đối không cho ai gây tổn thương tới nàng. Cho nàng Hồng Kim Nguyên Huyết, cho dù tao có trở thành Huyết Hoàng cường đại, cũng không cách nào cải biến sự thật nàng là Hấp Huyết Quỷ.

Lửa giận trong mắt Tề Nhạc đại phóng, giơ tay chỉ vào bình thủy tinh, nói:

- Không phải anh nói nó có thể giải trừ virus huyết kế hay sao? Vậy sao bây giờ anh nói lời này?

Klinsmann khinh thường nói:

- Xem ra hiểu biết của người phương đông về Hấp Huyết Quỷ của chúng ta ít tới đáng thương! Virus huyết kế lây nhiễm ở Viêm Hoàng chỉ là loại bình thường nhất mà thôi, tao chỉ cho bọn thuộc hạ lây nhiễm. Có nguyên huyết của tao làm dẫn, giải trừ virus là chuyện vô cùng dễ dàng. Nhưng virus huyết kế bình thường sao có thể so sánh với Hồng kim nguyên huyết cao quý của tao chứ.

- Chỉ có Hấp Huyết Quỷ Thân Vương mới có được một giọt Hồng kim nguyên huyết, bất luận cho giọt Hồng kim nguyên huyết này cho ai, thì người tiếp nhận sẽ có được một nửa thực lực của tao, ít nhất cũng có thể trở thành một gã Hấp Huyết Quỷ Bá Tước. Từ ngày bắt đầu có hồng kim nguyên huyết tới nay, rất khó giải, trừ phi là chết, nếu không, sau nàng nàng vĩnh viễn là Hấp Huyết Quỷ.

- Tình Nhi, ta liều với ngươi.

Minh Minh bi thiết kêu một tiếng. Thân hình như thiểm điện, thân thể mềm mại nhảy lên không trung, nàng không thể bay, nhưng vào lúc này lại đình trệ trên không trung cao năm mét, tức giận quát một tiếng.

- Phượng Vũ Thải Hồng.

Thân thể mềm mại run mạnh một cái, hai tay mang theo hai cánh không thể bay lượn, hào quang bảy màu lập tức đại phóng, lông vũ toàn thân sáng lên, hào quang bảy màu nhìn rất rực rỡ, không gian vào lúc này như dừng lại.

- Minh Minh.

Tề Nhạc kinh hô một tiếng, hắn cũng không biết Minh Minh muốn gì, nhưng lại có thể cảm nhận một kích của Minh Minh rất cường hãn.

Quang ảnh bảy màu bộc phát, một đạo cầu vòng bảy màu đánh về phía Hấp Huyết Quỷ Thân Vương Klinsmann như muốn mang đi tất cả. Đây hiển nhiên là toàn bộ lông vũ bảy màu trên người Minh Minh, lông vũ ra hết, thân thể Minh Minh được một tầng hào quang bảy màu bao phủ hạ xuống đất, Tề Nhạc đi lên phía trước tiếp thân thể của nàng, từ khí tức năng lượng có thể đoán được nàng thoát lực. Vì không muốn cho người khác nhìn thấy thân thể mềm mại của Minh Minh, hắn vội vàng đưa vân lực Kỳ Lân vào người Minh Minh, cũng thu nàng vào trong Kỳ Lân Châu của mình.

Klinsmann lập tức nhìn qua cầu vòng bảy màu bay về phía mình, trong mắt xuất hiện hào quang kinh ngạc, thân thể lập tức lui về phía sau, một quang cảnh con dơi màu vàng cực lớn hiện ra sau lưng của hắn, ngăn cản một kích toàn lực của Minh Minh. Tiếng ma sát chói tai không ngừng vang lên, chỉ đến khi hư ảnh con dơi màu vàng này gần biến thành trong suốt, mới hoàn toàn ngăn cản một kích của Minh Minh.

Sắc mặt Klinsmann nhìn càng thêm tái nhợt.

- Tao nói rồi, các người làm gì cũng phí công. Tiểu tử, có lẽ mày có năng lực lưu tao lại, nhưng mà, tao muốn nói cho mày nghe, sau khi hấp thu Hồng Kim Nguyên Huyết của tao, nếu như không có tao chăm sóc, thân thể em gái tao bị năng lượng cường đại trùng kích phá hư thân thể mà mất mạng, trước khi mày muốn làm cái gì, cũng nên rõ ràng kết quả sau đó. Chúng ta đi!

Nói xong, hắn đập cánh bay lên trời. Klinsmann lúc này cũng có chút sợ hãi, một kích toàn lực của Minh Minh hắn ngăn cản nhìn thì nhẹ nhõm, kỳ thật trong lòng tràn ngập rung động, hơn nữa trước đó chiến đấu với bốn gã thánh kỵ sĩ, tình huống thân thể của hắn hiện giờ không tốt, bởi vậy, hắn lúc này không dám trở mặt với Tề Nhạc. Một Minh Minh đã lợi hại như thế, mà người trẻ tuổi cầm đầu chắc chắn còn mạnh hơn.

Năm tên Hấp Huyết Quỷ Đại Công Tước lúc này đã khôi phục một ít, vội vàng bay lên đuổi theo hắn, người sói và người gấu dưới sự dẫn dắt của Lang Vương Gat cùng Hùng vương Basi Lu cũng rút lui.

Nắm tay phải Tề Nhạc nắm chặt, nhưng cũng không có truy kích, ánh mắt tất cả chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần đều nhìn qua hắn, cùng đợi hắn quyết định, quang mang trong mắt Tề Nhạc sáng rực, quát to:

- Klinsmann nghe cho rõ lời tao nói, nếu như mày xúc phạm tới một sợi tóc của Tình Nhi, tao sẽ giết mày.

Klinsmann không có trả lời, người của Hắc Ám Quốc Hội cứ vậy mà bỏ đi.

Nhạc Nguyên vội la lên:

- Tề đại ca, anh cho chúng đi dễ như vậy? Hiện tại chính là cơ hội tốt, dùng thực lực các vị và chúng tôi, tất nhiên đánh chết những sinh vật hắc ám bị trọng thương này.

Tề Nhạc lạnh lùng nhìn hắn một cái, nói:

- Chúng tôi ở chỗ này chờ nửa tiếng mới động thủ, trong khoảng thời gian này các người ở đâu? Chuyện tôi làm không cần ai dạy bảo cả, bạn của tôi rơi vào trong tay hắn, bọn chúng bị trọng thương? Anh có thể bảo chứng bạn tôi an toàn sao? Hiện giờ tôi muốn làm nhất, chính là muốn biết Hồng Kim Nguyên Huyết trong lời Klinsmann nói có phải là thật hay không.

Nhạc Nguyên hơi chậm lại, hắn biết rõ, dùng thủ hạ dưới tay của mình, đi đối phó tinh nhuệ của Hắc Ám Quốc Hội là không thể nào, càng đừng nói có khả năng chống lại những thủ hộ giả phương đông này. Kỳ thật, hắn đã đến từ sớm, chỉ có điều đứng cách đó mấy cây số quan sát tình hình, dùng kính viễn vọng quan sát tất cả chuyện xảy ra.

Trong tính toán của hắn, bất luận là Hắc Ám Quốc Hội tiêu diệt đám người Tề Nhạc, hay là Tề Nhạc dẫn theo Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần giết Hắc Ám Quốc Hội, đối với giáo đình đây là chuyện có lợi. Nhưng hắn không nghĩ rằng, kết cục cuối cùng là song phương giằng co. Cân nhắc lợi hại trước mắt, lúc này mới mang thủ hạ xuất hiện, hắn nghĩ rằng, ít nhất phải tiêu diệt một bộ phận người của Hắc Ám Quốc Hội, nhưng hắn không nghĩ rằng, Tề Nhạc lại buông tha công kích Hắc Ám Quốc Hội. Có chút lúng túng nói:

- Tề đại ca, anh cũng biết, Kinh Thành quý quốc lớn cỡ nào, tôi không quen đường, cho nên mới đến chậm một chút.

Tề Nhạc khoát khoát tay, nói:

- Anh không cần giải thích vơi tôi. Đương nhiên, tôi rất tôn trọng giáo đình, tôi nghĩ, người của Hắc Ám Quốc Hội sẽ không dễ dàng rời khỏi Viêm Hoàng. Mà các người tới Viêm Hoàng làm cái gì tôi cũng rõ ràng, sau này chúng ta sẽ còn gặp lại chúng, nếu như khi đó anh chịu hợp tác với tôi, tôi còn có thể cân nhắc một chút.

Sắc mặt Nhạc Nguyên biến hóa, nói:

- Chúng ta tới quý quốc là để đuổi giết những sinh vật hắc ám kia, làm gì có mục đích nào khác.

Tề Nhạc cười nhạt một tiếng, nói:

- Có hay không trong nội tâm của anh rõ ràng, chẳng lẽ Chiêm Tinh Thuật của giáo hoàng của anh lại kém thế sao? Không sai, tôi thừa nhận có chút chi tiết, tỉ mĩ tôi không rõ ràng lắm, nhưng các người tới Viêm Hoàng làm gì tôi lại quá hiểu rõ. Không phải tôi xem thường các người, muốn đạt được đồ vật kia, bằng vào các người là không thể nào. Cho dù tinh nhuệ của giáo đình ra hết, có thể thành công hay còn khó nói. Có lẽ anh còn chưa biết a, lần này trừ người Hắc Ám Quốc Hội ra, người Hy Lạp cũng tới.

Quảng cáo
Trước /1391 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Thời Dữ Không Dữ Tha Lạp Cơ (Thủ Vọng Thời Không Trán Phóng Thời

Copyright © 2022 - MTruyện.net