Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Edit:[email protected]
" Trong quá trình hợp tác giữa công ty chúng tôi và bên công ty anh có xảy ra một vấn đề . Bởi vì một nhân viên bên chúng tôi sơ sót , làm báo giá sai , cho nên hợp đồng bị chênh lệch hơn chín trăm vạn." Brian lật xem tư liệu, Trình Mai Tây bắt đầu nói về tình huống xảy ra .
" Hả, có chuyện như vậy sao ? " Brian nhướn mày, tràn đầy hứng thú nhìn Trình Mai Tây.
" Bên phòng tài vụ công ty chúng tôi đã chuyển trả lại 30% giá trị hợp đồng vào tài khoản công ty các anh rồi." Trình Mai Tây đưa giấy tờ ngân hàng cho Brian xem .
Tiếp nhận giấy tờ , Brian nhìn một lát, gọi điện thoại cho Giám đốc phòng tài vụ hỏi tình huống ,[email protected] buông biên lai, nâng cổ tay nhìn xem thời gian, đối Trình Mai Tây nói: " Cô Trình , mọi chuyện tôi đã rõ ràng , sắp mười hai giờ rồi, cùng nhau ăn một bữa cơm đi!"
Gặp được Bộc Tấn, Trình Mai Tây vốn chuẩn bị rất nhiều lý do để giải thích nhưng cuối cùng ngay cả một câu đều nói không nên lời, Trình Mai Tây đang chần chờ, Lâm Thiến đứng bên cạnh đã có chút thiếu kiên nhẫn : " Còn chuyện hóa đơn , anh xem xử lý như thế nào?"
Brian quay đầu, giống như đột nhiên phát hiện còn có một người đẹp đứng bên cạnh Trình Mai Tây , trước mắt sáng ngời: " Xin chào, cô là?"
"Tôi là Lâm Thiến , là nhân viên phòng tài vụ của công ty Nam Thiên , là cấp dưới của Giám đốc Trình , mọi chuyện là như vậy..." Lâm Thiến không có phát hiện ra không khí khác thường giữa Trình Mai Tây và Bộc Tấn , ý đồ thuyết minh tình huống xảy ra .
Brian vẫy vẫy tay: "Đã đến thời gian ăn cơm , hai người đẹp hãy cho tôi vinh dự được mời hai người ăn bữa cơm, chuyện công việc , buổi chiều bàn lại."
Lâm Thiến nhìn nhìn Trình Mai Tây , ngày thường cô vốn hùng hùng hổ hổ nay rất khác thường . Nếu trước đây, cô đã sớm đem hết tất cả vốn liếng ra để vãn hồi cục diện, không đạt mục đích không bỏ qua, mà giờ phút này Trình Mai Tây lại giống như mười hồn đã đánh mất chín hồn, còn có một hồn đang lơ lửng .
Lâm Thiến không hiểu thu hồi tư liệu, Brian sai trợ lý đặt bữa, liền đi cùng Trình Mai Tây và Lâm Thiến ra khỏi văn phòng, vào giữa thang máy.
Đợi hai người đứng vững sau, Brian bấm số tầng lầu, đóng cửa, xoay đầu về hướng Lâm Thiến . Lâm Thiến không hổ là nữ thần quan hệ xã hội , rất nhanh liền tán gẫu với Brian vô cùng sôi nổi , không ngừng phát ra tiếng cười nũng nịu .
Cho dù sáu năm đã qua , Trình Mai Tây đứng cách Bộc Tấn gần như thế , ngửi được hơi thở của hắn , nghe được giọng nói của hắn , tim vẫn đập rộn lên như cũ .
Sáu năm , Trình Mai Tây cho rằng bản thân sớm đã quên Bộc Tấn, giờ khắc này, cô mới biết được, tình yêu của cô đối với Bộc Tấn , chưa bao giờ biến mất, chỉ là vì bị thương quá nặng, cô mới đem hắn dấu ở tại chỗ sâu nhất trong nội tâm mà thôi.
Cô đã từng nghĩ tới vô số trường hợp gặp lại Bộc Tấn , thậm chí, lúc gặp lại cô nên trang điểm như thế nào, ,mặc quần áo ra sao , biểu cảm như thế nào , sẽ nói những gì .Lại chưa từng có nghĩ đến sẽ lấy phương thức như vậy , bọn họ không chỉ có trở thành quan hệ đối tác , thậm chí, trong chuyện lần này còn tồn tại quan hệ đối lập , hơn nữa, thật rõ ràng, Bộc Tấn nắm giữ quyền chủ động.
Đang suy nghĩ sâu xa , thang máy đã đến lầu một, Brian cẩn thận đỡ Lâm Thiến đi ra khỏi thang máy, Trình Mai Tây bước nhanh đi ra , cho dù đụng chạm rất nhỏ như vậy , lúc này cô cũng không xác định bản thân có thể thừa nhận.
Brian bước nhanh đi đến giữa hai người : " Cô Trình , tôi nhờ trợ lý đặt ở nhà hàng món Tây, cô ăn món Tây được chứ?"
Trình Mai Tây lễ phép gật đầu: "Có thể."
Brian quay đầu dùng ánh mắt hỏi nhìn về phía Lâm Thiến , Lâm Thiến vội gật đầu: "Anh Brian , có người đẹp trai phong độ như anh đi ăn cùng , mặc kệ ăn cái gì, đều là mĩ vị !"
Brian sang sảng cười to, xem ra sáu năm ở Mỹ , Bộc Tấn đã không còn là Bộc Tấn của năm đó . Trình Mai Tây cảm thấy có chút thê lương, thời gian sáu năm đủ để thay đổi hết thảy , tất cả mọi người đã không còn giống như năm đó rồi.