Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Cơm nước xong, hai người cùng nhau dọn dẹp , Trình Mai Tây đang muốn rửa chén, Lục Tử Minh đẩy cô ra khỏi phòng bếp, để cho cô đi nghỉ ngơi . Trình Mai Tây cũng không nhún nhường , liền ra ban công chạy bộ.
Trình Mai Tây vừa nghe nhạc vừa chạy bộ , thỉnh thoảng quay đầu nhìn Lục Tử Minh đang bận rộn trong bếp , nội tâm ướt át mà yên tĩnh . Trong phút chốc giống như trở lại mấy năm trước.
Trình Mai Tây chạy bộ xong , đi tắm rồi ra ngoài , thấy Lục Tử Minh đã rửa chén xong, ngâm hai ly trà rồi để trên bàn , thấy cô ra ngoài, liền kêu cô tới . Sau khi cô ngồi xuống, Lục Tử Minh đưa tay kéo vai cô qua , Trình Mai Tây thuận theo tựa vào trong ngực Lục Tử Minh , Lục Tử Minh chuyển đến kênh phim truyện mà cô thích , hai người liền tựa sát vào nhau đắm chìm trong nội dung phim .
Trình Mai Tây tựa vào trong ngực Lục Tử Minh , thỉnh thoảng cùng hắn thảo luận những tình tiết trong phim . Đột nhiên điện thoại của Lục Tử Minh vang lên, Lục Tử Minh cầm lên nhìn thoáng qua , không kiên nhẫn nói: " Nhầm rồi!" Liền để điện thoại di động xuống.
Trình Mai Tây đưa mắt nhìn điện thoại di động: " Ai gọi thế ?"
Lục Tử Minh không chút để ý nói : " Gọi nhầm số ấy mà ."
Qua vài phút , điện thoại của Lục Tử Minh lại đổ chuông , không đợi Trình Mai Tây hỏi, Lục Tử Minh đã nói: "Phiền chết, trễ như này rồi còn nhắn tin vớ vẩn !"
Khóe miệng Trình Mai Tây giật giật , muốn nói gì lại thôi , chỉ nhìn chằm chằm vào màn hình TV , xem xong hai tập phim đã sắp tới mười một giờ . Lục Tử Minh vào phòng vệ sinh rửa mặt, Trình Mai Tây đứng dậy vào phòng ngủ.
Lúc Lục Tử Minh mở cửa đi vào, Trình Mai Tây đã ngủ thiếp đi, Lục Tử Minh nằm xuống bên cạnh Trình Mai Tây trong chốc lát, nghe thấy tiếng hít thở của cô từ từ trở nên vững vàng , liền cầm điện thoại rồi đứng dậy đi ra khỏi phòng ngủ.
Trình Mai Tây từ từ mở mắt, nghiêng tai nghe Lục Tử Minh đi vào phòng vệ sinh . Mặc dù Lục Tử Minh đã cực lực đè thấp thanh âm nhưng trong phạm vi tám chin mét vuông mặc dù Trình Mai Tây không nghe rõ Lục Tử Minh nói gì lại có thể đoán được hắn đang gọi điện thoại. Trình Mai Tây mấy lần muốn rời giường đi hỏi cho rõ ràng nhưng rốt cục vẫn từ bỏ.
Mười mấy phút đồng hồ sau, Lục Tử Minh rón rén đẩy cửa đi vào, Trình Mai Tây vẫn nhắm mắt và phát ra tiếng thở đều đều , Lục Tử Minh thở dài một hơi , nhẹ nhàng chui vào trong chăn.
Trình Mai Tây lật người đưa lưng về phía Lục Tử Minh, cắn chặt môi dưới , trong lòng thì chết lặng . Nhiều lần cô muốn mở miệng hỏi Lục Tử Minh gọi điện cho ai nhưng cô biết hỏi cũng là vô ích vì hắn tuyệt đối sẽ không nói thật .
Đối với hành động của Lục Tử Minh , bảo cô giả vờ như không biết , thực sự không phù hợp với cá tính và tác phong của cô . Nếu như làm đà điểu tự oán , cô lại không chịu úy khuất mình như vậy . Trình Mai Tây tính toán, vẫn suy nghĩ đến hai ba giờ sáng , quyết định chủ ý, mới hỗn loạn ngủ . Một đêm không yên giấc, vẫn bị những giấc mơ kỳ lạ quấn quanh .
Rời giường sau, Trình Mai Tây rửa mặt chải đầu như thường ngày , rồi mới lôi va li ra chuẩn bị hành lý , Lục Tử Minh rất bất ngờ: " Em mới đi công tác về mà ? Tại sao giờ lại phải đi?"
Trình Mai Tây áy náy nhìn Lục Tử Minh: " Em mới vừa nhận được điện thoại của Tổng giám đốc , vốn là ông ấy phải đi mà lại có chuyện đột xuất nên cắt cử em đi . Không còn cách nào khác , vừa về hai ngày lại phải đi."
"Ai bảo vợ anh tài giỏi đây , thật sự không nỡ xa em ." Lục Tử Minh ôm cô từ phía sau .
Trình Mai Tây nhớ tới chuyện lúc tối , thân thể trong nháy mắt trở nên có chút cứng ngắc . Cô cắn răng, cố gắng kiềm chế xúc động muốn đẩy Lục Tử Minh ra , mặc cho hắn ôm lấy cô.
Lục Tử Minh xách va li : " Em đi xe gì , anh đưa em đi!"
"Không cần , lát nữa xe của công ty tới đón em . Anh cứ đi làm đi , đừng tới muộn ." Trình Mai Tây từ chối.
Lục Tử Minh không kiên trì nữa, dặn dò Trình Mai Tây ở bên ngoài chú ý an toàn chú ý ăn uống, liền cầm chìa khóa xe ra cửa.