Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
1,
Ngày 25 tháng 11 năm 2004
Kinh nghiệm của Mộc Mộc: Đừng kết bạn xấu, nếu không sẽ gặp báo ứng!
Tiểu Lại không biết tại sao cô đã hình thành đam mê lưu trữ những chuyện xấu hổ thời thơ ấu của Mộc Mộc……..(Mộc Mộc: Cút, em dám nói không biết tại sao hả? Rõ ràng em muốn lấy những chuyện xấu hổ đó để uy hiếp anh, bắt anh làm này làm kia! Em bớt giả vờ đi!) Vì vậy, tranh thủ lần này về quê Hải Nam của Mộc Mộc ăn tết, chỉ cần cô gặp được anh em nối khố hay bạn học của Mộc Mộc thì Tiểu Lại như gặp được người thân vậy, cứ nắm lấy cánh tay của người ta không chịu buông, rồi hỏi đông hỏi tây. Chỉ đáng thương danh tiếng tài hoa cả đời này của Mộc Mộc đã bị huỷ hoại trong tay của những người này.
Hôm nay, chúng tôi gặp được A K – bạn thuở nhỏ của Mộc Mộc, trong khoảng thời gian đó, hai người cũng thuận theo tự nhiên nói về những chuyện thú vị thuở nhỏ của hai người.
Tiểu Lại (cười xấu xa): A K này, lúc nhỏ hai người có chuyện gì thú vị không? Có thể kể cho tôi nghe được không!
Mộc Mộc (cực kỳ căng thẳng, lập tức ngồi thẳng): làm gì có chuyện nào thú vị đâu.
A K: Chuyện thú vị sao, để tôi nhớ lại xem…….(quay mặt nhìn Mộc Mộc, sau đó đột nhiên vỗ trán một cái) A, tôi nhớ rồi, hồi lúc tôi học lớp 6 tiểu học thì từng đi câu cá với Mộc Mộc đấy!
Tiểu Lại: Câu cá sao…….(chuyện này có gì thú vị đâu?)
A K (hoàn toàn đắm chìm trong hồi ức hạnh phúc của những năm tháng tuổi thơ – ing): Tôi nhớ tôi và Mộc Mộc đến bờ biển câu cá, nhưng mà ngồi từ hơn 1 giờ đến 6 giờ 30 phút chiều cũng chỉ câu được ba con cá cực kỳ nhỏ……
Tiểu Lại: Đúng là……Thú vị nhỉ…..
A K: Sau đó tụi tôi chán nản đi về nhà, nhưng trên đường về nhà thì nhìn thấy hai đứa bé tám tuổi đang đánh nhau, nằm lăn qua lăn lại trên mặt đất, thế là tụi tôi liền đứng bên cạnh hóng hớt. Sau đó, tụi tôi lại phát hiện hai đứa bé cũng đi câu cá nhưng bởi vì không chia đồng đều nên mới cãi nhau thôi, vì thế tụi tôi dứt khoát đứng ra can ngăn.
Mộc Mộc (như nhớ tới chuyện gì đó): Mày đừng nói.
A K (mê man): Tại sao vậy?
Tiểu Lại (kéo cánh tay của Mộc Mộc, ngón tay âm thầm véo mạnh vào một chỗ): Ha ha, không sao đâu, anh ấy bảo anh cứ nói tiếp đi đó.
A K: Ha ha, đánh đánh, sau đấy tôi mới phát hiện vậy mà hai bọn nó câu được hai thùng cá, của đứa nào đứa nấy đầy ắp, ít nhất là phải được 1kg! Tụi tôi thấy cá của tụi nó đều rất lớn, vì vậy tôi bèn kêu Mộc Mộc đi quạt lửa thổi gió, châm ngòi khiến tụi nó đánh nhau còn mạnh hơn nữa……
Tiểu Lại: Hả, anh……
A K: Sau đó tôi lập tức lén trộm cá của tụi nó…….(ngẩng đầu lên, nhắm mắt lại) Nói nữa, bây giờ tôi vẫn cảm thấy rằng đó là con cá ngon nhất mà tôi từng ăn trong đời!
Mộc Mộc:…….
Tiểu Lại (bật cười nức nẻ): Ha ha ha ha ha ha……
Mộc Mộc: Orz.
Về đến nhà.
Tiểu Lại: Anh, anh đi nấu cơm đi!
Mộc Mộc: Tại sao lại là anh?
Tiểu Lại: Ngay cả cá của đám nhóc bảy tám tuổi mà anh cũng dám trộm, anh nói xem, em kêu anh nấu một bữa cơm thì làm sao?
Mộc Mộc: Đâu phải là anh trộm cá đâu.
Tiểu Lại: Nhưng mà anh cũng ăn đúng không, là anh quạt lửa thổi gió đúng không?
Mộc Mộc: orz…..Anh đi nấu cơm.
Tiểu Lại: Mộc Mộc, anh đi lau nhà đi.
Mộc Mộc: Nhưng mà anh đã nấu cơm rồi mà…..
Tiểu Lại: Ngay cả cá của đám nhóc bảy tám tuổi mà anh cũng dám trộm, anh nói xem, em kêu anh đi lau nhà có một chút thì làm sao hả?
Mộc Mộc: orz…..Anh lau.
Tiểu Lại tổng kết: Đúng là một ngày Lễ Tình Nhân hạnh phúc!