Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Hoàng An vừa dứt lời thì Bạch Khuê xấu hổ đỏ mặt vì hành động cầm áo sơ mi của anh lên ngửi mùi hương và áp vào lòng nhưng cô thắc mắc hôm ấy anh không có nhà thì sao biết rõ từng hành động ấy của cô nghi ngờ hỏi:
- Sao anh lại có thể thấy em làm như vậy chứ?
Hoàng An nhìn vẻ vặt ngây thơ của cô thì không nhịn được cười thích thú nói thật:
- Trong nhà chỗ nào cũng có camera giấu kín mục đích của anh là để quan sát em làm việc như thế nào vì vậy mà từng hành động của em anh đều nhìn thấy rất rõ mà anh nói em nghe này trong phim người lớn đấy mấy cô gái giúp việc ăn mặc mát mẻ để hấp dẫn ông chủ bao nhiêu thì em ăn mặc cứ như bà cô già lúc nào cũng quần áo tay dài đến cọng lông chân của em anh cũng không thể nhìn thấy vậy mà anh cứ bị em hấp dẫn em khai thật đi có phải em bỏ bùa mê vào thức ăn để anh si mê em không hả?
Bạch Khuê nghe anh nói si mê mình thì cũng vui nhưng cô lo lắng chuyện hai người sẽ chẳng đi đến đâu nên hỏi tiếp:
- Chuyện anh bị hạn chế đi lại rồi bắt em phục vụ hầu hạ anh hai tuần rồi cả bắt camera theo dõi em thì em có thể cho qua nhưng việc anh cưỡng đoạt em khi em không muốn thì rõ ràng là anh không đúng nhưng vì anh nói anh yêu em nên anh mới làm ra hành động như vậy thì em cũng không chấp chiếm gì nữa nhưng nếu như anh yêu em vậy anh có lấy em làm vợ hay anh chỉ vui chơi qua đường thôi? Nói thật đúng là em cũng bị anh thu hút đến nỗi hàng đêm đều tương tư nhớ về anh mặc dù việc anh cưỡng đoạt em khiến em rất hận anh nhưng con tim này của em nó đã thuộc về anh rồi với cả nếu anh yêu em thì đồng nghĩa với việc anh cũng phải yêu thương cả con gái An Nhiên của em nữa như vậy thì anh có đồng ý không?
Hoàng An trầm ngâm một lúc suy nghĩ đến câu hỏi của cô rồi nhìn thẳng vào mắt cô tuyên bố:
- Quả thật khi anh biết em có con gái anh đã rất thất vọng về em đâm ra cũng ghét lây con gái của em nhưng trong dịp liên hoan của công ty cuối năm anh có tổ chức tiệc cho tất cả nhân viên và công nhân thì có một chị đưa con nhỏ theo và vô tình anh biết được chị ấy cũng là mẹ đơn thân mà anh vì em nên tò mò muốn biết mẹ đơn thân sẽ phải trải qua những khó khăn vất vả như thế nào khi phải tự chủ về kinh tế lại vừa làm ba vừa làm mẹ để nuôi dạy con.Qua câu chuyện của chị ấy anh đã có cái nhìn khác về em và anh nghĩ rằng không ai muốn làm mẹ đơn thân và con mình không có ba nhưng vì một lí do khó nói nào đó mà em cũng đã phải lựa chọn trở thành mẹ đơn thân nên anh đã suy nghĩ thoáng hơn và hơn hết là tình yêu anh dành cho em lớn hơn là cái sĩ diện của một người đàn ông đòi hỏi vợ của mình phải còn trong trắng, anh đã lôi hết ruột gan của anh ra cho em xem rồi vậy bây giờ em đã tin là anh yêu em chưa? Mà anh cũng muốn em trở thành vợ của anh luôn chứ ba mẹ cứ giục anh lập gia đình hoài anh đau đầu lắm nhưng em phải cùng anh thuyết phục ba mẹ anh đồng ý cho hai chúng ta kết hôn mới là điều khiến anh lo cho em hơn vì anh nghĩ mẹ sẽ phản đối hôn nhân của chúng ta vì...vì bé An Nhiên nhưng anh tin với đức tính chịu thương chịu khó ngoan hiền của em thì ba mẹ anh sẽ chấp nhận em thôi và em phải luôn tin tưởng anh vì cho dù có bất kì chuyện gì xảy ra gì thì anh sẽ không buông tay em đâu vì khó khăn lắm anh mới gặp được em và yêu trong biển mênh mông này.
Bạch Khuê hiểu đã hiểu được chân tình Hoàng An dành cho cô nhưng cô biết cửa ải cô phải vượt qua chính là để có được sự đồng ý và chúc phúc của ba mẹ anh thì hôn nhân của cô và anh mới hạnh phúc nên cô rút tay mình ra khỏi tay anh đứng lên lấy một cái ví nhỏ trong túi xách của mình rồi đi đến trước mặt anh lấy chứng minh nhân dân mà cô đã cất giữ hơn năm năm qua rồi cười tủm tỉm nói:
- Anh có nhận ra cái gì đây không?
Hoàng An cầm chứng minh nhân dân từ tay cô đưa lên xem thì giật mình vì trên đó là hình của anh nên miệng lắp bắp hỏi:
- Sao em lại có chứng minh nhân dân của anh?
Bạch Khuê chỉ mỉm cười nói tiếp:
- Anh thử cố nhớ xem giấy tờ quan trọng này anh bị mất khi nào?
Hoàng An cầm chứng minh nhân dân ngồi thất thần suy nghĩ một lúc thì như chợt nhớ về cái đêm cuồng nhiệt mà anh đã uống say khi bị thanh mai trúc mã ruồng bỏ nên nghi ngờ hỏi:
- Em là cô gái đêm hôm đó sao?
Bạch Khuê chỉ biết gật đầu mỉm cười khiến cho Hoàng An vui mừng như phát điên phát rồ anh vội ôm cô nói tiếp:
- Như vậy con gái An Nhiên của em cũng là con gái của anh vì con bé cũng năm tuổi đúng không Bạch Khuê? Em mau trả lời anh nhanh đi em?
Lúc này Bạch Khuê cũng không giấu diếm gì anh nữa mà hôn lên má anh rồi ghé sát vào tai anh nói thầm:
- Lần đầu tiên của em là của anh vậy anh nghĩ con gái có phải là con anh không?
.....
Nay mình viết truyện mới bạn đọc nhớ qua ủng hộ mình nha tên truyện là: Bảy năm tái ngộ nha