Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Editor: Himee
“Thế này, cô còn thức tỉnh cả dị năng hệ gió?” Kỷ Hàm cởi chiếc áo sơ mi rách mấy lỗ thủng buộc quanh lưng, miễn cưỡng che được những bộ phận quan trọng trên cơ thể.
“Hình như là thế.”
Vân Đào không dám nhìn Kỷ Hàm, thậm chí không dám liếc nhìn cậu, không phải vì cậu có dáng người đẹp sau khi cởi quần áo, mà là vì cô đã cạo trọc một mảnh tóc của Kỷ Hàm, chính bản thân Kỷ Hàm vẫn chưa ý thức được, cô sợ mình không kiềm được nhìn qua sẽ để lộ mất.
Nếu Kỷ Hàm biết… Vân Đào rùng mình, tiến lại gần Kỷ Thâm hai bước.
Trong ba người, quần áo của Kỷ Thâm coi như vẫn còn nguyên vẹn nhất, cậu là dị năng hệ nước, chuyên dùng băng để tấn công, cơ thể lạnh hơn so với người bình thường, trời nắng nóng cũng mặc áo nỉ ngắn tay có mũ trùm đầu.
Lúc lưỡi dao nổi lên, người đầu tiên Kỷ Thâm đóng băng chính là bản thân mình, vì thế quần áo trên người miễn cưỡng còn có thể che được.
Vì thế Kỷ Thâm cởi áo ra đưa cho Vân Đào, Vân Đào đáng thương đến mức phải dùng cả hai tay để che lại mới miễn cưỡng không lộ ra.
“Cảm ơn cậu nha, Kỷ Thâm.”
Không có mũ trùm đầu, nửa khuôn mặt của Kỷ Thâm cuối cùng cũng lộ ra, phần lớn từ sống mũi trở xuống vẫn giấu ở trong khẩu trang màu đen.
Lúc này, Vân Đào mới phát hiện ra Kỷ Thâm và Kỷ Hàm lớn lên gần như giống hệt nhau, chỉ có màu mắt và khí chất giữa hai lông mày là không giống nhau, một người mắt màu xanh, một người mắt màu đỏ, một người lạnh nhạt, một người hừng hực.
Quả không hổ là anh em sinh đôi.
Vóc dáng Kỷ Thâm cao, chiếc áo len của cậu mặc trên người Vân Đào liền biến thành chiếc váy liền, gấu áo có thể che khuất mông đi xuống năm cm, cảm giác an toàn lập tức trở lại.
Chỉ là chất liệu thô ráp của chiếc áo cọ sát vào núm vú khiến chúng lập tức nhô lên, Vân Đào không để ý, lúc nhấc hai bên áo lên đúng lúc Kỷ Thâm vàKỷ Hàm đều nhìn thấy, mặt đỏ bừng vì xấu hổ.
“Không biết cô gặp vận cứt chó gì, lại có thể thức tỉnh hai dị năng giống như đoàn trưởng.” Kỷ Hàm chuyển chủ đề, lẩm bẩm châm chọc, nhưng trong lòng lại vui mừng cho Vân Đào.
Hai ngày nay Kỷ Hàm đối với Vân Đào đã thay đổi rất nhiều, nấu cơm ăn ngon coi như xong, vừa rồi còn cứu chính mình, nếu Vân Đào không trùng hợp thức tỉnh dị năng hệ kim, thì hiện giờ người đứng trước mặt bọn họ sẽ là Zombie Vân Đào.
Hơn nữa từ phản ứng của cô, lúc nhảy ra cứu mình, Vân Đào hề không biết bản thân đã thức tỉnh dị năng hệ kim, vậy sao cô dám lao vào như thế?
Vả lại, sau khi cậu và Kỷ Thâm nhìn thấy Vân Đào bị cắn, họ đã đánh với zombie cấp 4 với quyết tâm báo thù cho Vân Đào ai ngờ dị năng của hai người lại thăng cấp!
Cứ như vậy, cậu thật sự không còn mặt mũi nào bày sắc mặt với Vân Đào nữa.
Hệ thống: [ Cái này tôi biết nha~ dữ liệu dị năng của ký chủ đã có thể hiện thị bình thường. Nói cụ thể hơn, dị năng của ký chủ không phải dị năng hệ kim hay dị năng hệ gió, mà chính là dị năng sao chép. Chỉ cần ký chủ làm tình với người dị năng, thì ký chủ có thể sao chép dị năng của người đó ~]
[ Bảo sao Big Data lại đề cử cô cho tôi, ký chủ, cô và tôi chính là một cặp trời sinh nha~]
“Không biết dùng từ thì đừng có dùng lung tung.” Niềm vui của Vân Đào khi thức tỉnh được hai dị năng đã phai nhạt đi một nửa.
“Nơi này không nên ở lâu, chúng ta về trước đã.”
“Tôi sẽ không trở về cùng các cậu đâu.”
Kỷ Hàm tưởng mình nghe lầm, “Cô nói cái gì?”
“Tôi nói tôi sẽ không trở về cùng các cậu.” Cô thật sự không còn mặt mũi trở về đối mặt Diệp Hào và Úy Lý.
“Tại sao?” Kỷ Hàm hỏi Vân Đào, nhưng không đợi Vân Đào trả lời liền nói ra suy đoán của mình, “Cô vẫn còn giận chuyện anh Diệp đuổi cô đi à?”
Vân Đào không nói gì, cô không giận Diệp Hào, cô làm ra chuyện như vậy, Diệp Hào tức giận là chuyện bình thường, hơn nữa với thiết lập của Diệp Hào, không giết cô đã coi như nhân từ rồi.
Kỷ Hàm cho rằng mình nói đúng, bênh vực cho Diệp Hào, “Cô nghĩ tại sao lần này anh Diệp lại bị thương, thực ra chúng tôi thăm dò rất suôn sẻ, anh Diệp vì muốn mua quần áo cho cô nên đã bị kẻ thù lúc trước theo dõi hãm hại, nhưng anh Diệp vẫn mang về cho cô một vali lớn.
“Nhưng cuối cùng thì sao, khi anh ấy vừa trở về liền nhìn thấy cô ở cùng với anh Úy, sao anh ấy có thể không tức giận được? Anh ấy cũng không biết cô phải dựa làm… cái kia với người khác để kéo dài tuổi thọ.”
“Bây giờ anh ấy đã biết rồi, đang tìm cô khắp nơi đấy. Còn cô thì sao, cô lại nói không về.”
Vân Đào nghe đến choáng váng.
Diệp Hào vì mình mới bị thương? Anh ấy đang đi tìm mình?
Chờ đã!
Vân Đào đỏ bừng mặt, thanh âm có chút run rẩy, “Các cậu đã biết hết rồi à?”
Chuyện khó nói như vậy, bọn họ đều đã biết?
“Đương nhiên…” trong đầu Kỷ Hàm đột nhiên nảy ra một ý tưởng, “Anh Úy nói đó là dị năng của cô, đã là dị năng thì đều có hai mặt, ví dụ như tôi nóng nảy và hay cáu kỉnh, còn Kỷ Thâm thể hàn tính tình lãnh đạm, việc đếm ngược tuổi thọ của cô coi như là ảnh hưởng tiêu cực đi, nhưng còn tích cực thì sao?”
“Cô thức tỉnh được dị năng hệ kim và gió, đúng lúc anh Úy ca và anh Diệp chính là dị năng hệ kim và gió.” Kỷ Hàm nghĩ rằng mình đã phát hiện ra chân tướng, “Vân Đào, cô vậy mà có thể dựa vào làm… cái kia để sao chép dị năng của người khác!”
Kỷ Hàm nhìn chằm chằm vào với ánh mắt “Vãi, cô giỏi quá”.
Vân Đào: “…”
Cầu xin cậu đừng nói nữa, cô còn muốn mặt mũi.
“Nếu mọi người đã biết, tôi càng không thể quay về.”
Xấu hổ chết đi được.
“Tại sao? Cô không phải nên quay về với bọn tôi sao? Cô có thể sao chép hết tát cả dị năng của chúng tôi. Wow, Vân Đào, cô sẽ trở thành người lợi hại nhất trên đời này!”
Con ngươi Vân Đào run rẩy, em trai, tôi nhìn lầm cậu rồi, không ngờ cậu lại là em trai như vậy! Rõ ràng ngay cả hai chữ “làm tình” cậu đều không thể nói ra, sao lại có thể nghĩ ra chuyện kinh khủng như vậy!
Kỷ Hàm nhìn bộ dạng Vân Đào như bị sét đánh, nói thêm, “Tôi nghĩ nếu là cô, các anh ấy đều sẽ nguyện ý, dù sao cô lớn lên… nấu cơm rất ngon.”
Tôi thật sự cảm ơn cậu nha!
Vân Đào tức giận đến mức không muốn nói chuyện.
“Cô không phải chỉ còn sống chưa đến ba ngày sao?” Kỷ Hàm ngập ngừng nói, khuôn mặt càng hơn, “Nếu cô không muốn tìm anh Diệp và anh Úy, cô có thể tìm tôi, tôi có thể giúp cô, Kỷ Thâm cũng có thể.”
Kỷ Thâm:???
Thật sự cám ơn em đến cả chuyện này cũng lôi tui theo.
Con ngươi Vân Đào lại run rẩy, “Không được! Cậu vẫn chưa thành niên!”
٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥
ミ★ hết chương 21 ★彡