Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Editor: Himee
Vân Đào gặp Tô Bình Trắc trên đường đổ nước về, đón nhận ánh mắt nghi hoặc của Tô Bình Trắc, cô hơi xấu hổ, “Em thấy cả người anh ta đều là máu, rất đáng sợ nên lau giúp thôi.”
Ánh mắt Tô Bình Trắc trầm xuống, đột nhiên ôm lấy Vân Đào.
Vân Đào kêu một tiếng, hai tay ôm lấy cổ Tô Bình Trắc, hai chân thì kẹp chặt eo Tô Bình Trắc để bản thân không bị ngã.
Tô Bình Trắc vừa tắm xong, trên người vừa ướt vừa nóng, còn có mùi thơm như có như không bay tới, điều này làm cô liên tưởng đến chuyện sắp xảy ra, xấu hổ đến nỗi không dám đối mặt với Tô Bình Trắc.
Cô cúi đầu, để lộ chiếc cổ trắng như tuyết và đôi tai hồng nhuận đáng yêu.
Tô Bình Trắc nuốt nước bọt, bước nhanh trở về phòng, ném Vân Đào lên giường.
Chiếc giường được lấy ra từ trong không gian của Sùng Minh, kích thước 1m8x2m. Nệm mềm mại và đàn hồi tốt, Vân Đào ngã xuống cũng không cảm thấy đau, phản ứng đầu tiên của cô là nhìn Khúc Vô Dạng đang nằm bên cạnh.
Cũng may, không có động tĩnh gì. Đọc Full Tại mTruyen.net
Tô Bình Trắc đè lên người, nắm lấy cằm Vân Đào bẻ mặt lại, “Còn tâm tư nhìn người đàn ông khác?”
Vân Đào giải thích, “Em sợ đánh thức anh ta.”
Làm tình trước mặt người khác thật xấu hổ.
“Bây giờ đã sợ rồi?” Tô Bình Trắc chỉ nói một nửa, Vân Đào hiểu được nửa còn lại nhưng không nói ra.
Vân Đào đỏ mặt như chảy máu, cô vốn đã cố ý đè thấp thanh âm, bây giờ giọng nói càng trầm hơn, “Vậy anh nhẹ một chút, chậm một chút nhé.”
Tô Bình Trắc thầm nghĩ trong lòng, Đào Đào em nghĩ nhiều rồi. Ác ma ngủ say ba năm đã bị em đánh thức, làm sao có thể bằng lòng tiếp tục ngủ đông.
Từ giờ trở đi, chỉ cần còn ở trên giường này, hắn sẽ không để Vân Đào còn tâm trí và sức lực nhắc đến bất kì kẻ nào, hắn chỉ muốn cô thở hổn hển vì hắn.
Hắn vén áo Vân Đào lên, cởi áo lót ra đẩy lên, lộ ra đôi bồng đào trắng nõn mềm mại. Núm vú màu hồng phấn xinh đẹp đứng thẳng trên bầu vú màu hồng phấn, giống như một nàng công chúa ngón cái mặc váy xòe bồng thời Trung cổ Châu Âu.
Thật đáng yêu.
Tô Bình Trắc ngậm một bên, bên còn lại dùng ngón cái và ngón trỏ nhẹ nhàng vân vê, thỉnh thoảng lại búng nhẹ một cái. Vân Đào bị hắn khiêu khích đến mức thở dốc liên tục, d*m thủy tràn ra, nhanh chóng thấm ướt quần lót.
Nghe Vân Đào động tình rên rỉ, tay Tô Bình Trắc từ từ trượt xuống, rồi xuống nữa, chui vào trong quần Vân Đào, cách một lớp quần lót phác họa hình dáng hoa huy*t.
Ngón tay của hắn di chuyển từ dưới lên trên, lực đạo không nhẹ không nặng, vừa vặn có thể ấn quần lót vào trong hoa huy*t một chút. Chất liệu vải cotton mềm mại nhưng không mịn như da người, đầu ngón tay qua chất liệu lớp vải chạm vào âm đ*o, kích thích đến nỗi Vân Đào không ngừng run rẩy.
“Ưm…” Vân Đào vặn vẹo thân thể, chủ động cọ ngón tay Tô Bình Trắc.
Sao còn chưa vào? dương v*t cũng được, ngón tay cũng được, vào đi, cầu xin anh đó, mau vào đi mà.
Tô Bình Trắc ngẩng đầu lên từ ngực cô, trên đôi môi gợi cảm mơ hồ có vết nước mập mờ, bởi vì không đeo kính nên đôi mắt luôn lạnh lùng và sắc bén không bị che lại, chỉ khi nhìn Vân Đào mới thu liễm lại.
Hắn nhìn Vân Đào vì không thỏa mãn dục vọng mà hốc mắt ửng đỏ, nở nụ cười, giống như lúc trước lần đầu tiên nhìn thấy Vân Đào, rất dịu dàng, như cơn gió cuối xuân vào mùa hè
Vân Đào nhìn thấy nụ cười này của hắn, liền biết Tô Bình Trắc sắp bắt đầu.
Quả nhiên, Tô Bình Trắc vừa rồi còn ấm áp liền thay đổi, đột nhiên hôn lên môi Vân Đào, ngón tay luồn vào trong quần lót Vân Đào, trực tiếp cắm vào hoa huy*t tràn đầy d*m thủy.
“”Ư ưm~” Vân Đào thân thể căng thẳng, hai tay vô lực ôm lấy cổ Tô Bình Trắc, co rút rên rỉ ư ư theo từng cái cắm của Tô Bình Trắc.
Hoàn toàn khác với lúc Úy Lý nới rộng cho cô, tốc độ của Tô Bình Trắc quá nhanh, cô căn bản không thể ứng phó được. Hột le bị nắm, xoa bóp và ấn ép liên tục. Khoái cảm như sóng thủy triều dâng trào về phía cô, càng về sau đến thở dốc cũng vô cùng khó khăn.
Lúc này, hệ thống lén lút hiện lên: [ Ký chủ, tôi đi tra được, trước khi tận thế, Tô Bình Trắc còn đang học đại học, nhưng hắn đã làm người dẫn trò chơi trên nền tảng Internet được ba năm, hơn nữa còn được biết đến là vua tốc độ tay trong giới chơi game.]
Vân Đào:???
Tô Bình Trắc ở thời tận thế không thể chơi game, nên tốc độ tay dùng trên người cô đúng không?
Có gì nói lấy, dưới sự kích thích tần suất cao của Tô Bình Trắc, Vân Đào sảng khoái đến mức gần như thét chói tai, đáng tiếc miệng cô lại bị Tô Bình Trắc chặn lại. Lúc này, cô như chiếc ấm siêu tốc, bên trong nóng hôi hổi, bất cứ lúc nào cũng có thể hét lên cao trào như chiếc ấm đun nước báo động khi nước sôi.
Cao trào tới rất nhanh, cũng tới rất dữ dội, nước mật từ trong hoa huy*t phun ra, hết dòng này đến dòng khác, làm ướt quần áo của cô và Tô Bình Trắc, tờ rơi dưới người cũng ướt một mảng lớn.
“Đào Đào, em lên đỉnh rồi.” Trong giọng nói của Tô Bình Trắc mang theo ý cười.
Hai chân Vân Đào vẫn đang run rẩy, triệu chứng thường gặp sau cao trào chính là vô lực, cô xụi lơ trên giường, mặt hồng như quả đào, đôi môi đỏ mọng hơi hé mở, thở dốc không ngừng, một bộ dạng mặc cho người ta lựa chọn.
Quyến rũ quá.
Tô Bình Trắc nhanh chóng cởi quần áo của mình và Vân Đào, cúi người gần sát vào Vân Đào, sự tiếp xúc da thịt khiến hắn không nhịn được thở hổn hển một tiếng.
dương v*t đã sớm chạm vào miệng hoa huy*t của Vân Đào, dưới sự trợ giúp của mật dịch, quy đầu thuận lợi chui vào.
Đúng lúc này, đồng hồ trên bàn cạnh tủ đầu giường tích tích vang lên hai tiếng.
Hai mươi phút đã trôi qua, đã đến lúc hắn phải chữa trị cho Khúc Vô Dạng.
Đm Khúc Vô Dạng, chết với ông! Đọc Full Tại mTruyen.net
Tô Bình Trắc nghiêng đầu nhìn, nhìn thấy chiếc lều nhỏ tạm thời không dễ thấy được dựng lên dưới thắt lưng của Khúc Vô Dạng, sau đó lại nhìn mặt của Khúc Vô Dạng, các tia sét dày đặc sắp nổ tung.
Đuôi lông mày hắn đột nhiên nhướng lên, đáy mắt hiện lên một tia tà ác, hắn kéo bàn tay của Khúc Vô Dạng ra khỏi chăn.
“Đào Đào, em nắm lấy tay Khúc Vô Dạng.”
“Hả?” Dư vị cao trào còn chưa hoàn toàn biến mất, Vân Đào vẫn có chút mơ hồ, khi nghe lời nói của Tô Bình Trắc, cô nhất thời không hiểu được ý nghĩa trong lời nói của hắn
Tô Bình Trắc đặt tay Vân Đào lên tay Khúc Vô Dạng, “Dị năng của anh thấy đáy rồi, không thể chữa trị cho anh ta, em chỉ cần duy trì chạm vào anh ta là được, anh sẽ truyền dị năng thông qua tay em.
Lần này Vân Đào nghe hiểu, nhưng cô đang làm tình với Tô Bình Trắc, lại muốn cô nắm tay Khúc Vô Dạng? Hình ảnh này quá kích thích rồi, cô không dám nghĩ.
Nàng khó xử nghiêng mặt nhìn Khúc Vô Dạng, quả nhiên thấy làn da trần trụi của Khúc Vô Dạng sắp nứt ra.
Thôi, dù sao Khúc Vô Dạng cũng đã hôn mê, hắn không biết.
“Được.” Vân Đào bối rối nắm lấy ngón trỏ và ngón giữa của Khúc Vô Dạng, hỏi Tô Bình trắc, “Như vậy có được không?”
“Đương nhiên là được.” Tô Bình Trắc kích hoạt dị năng, một luồng ánh sáng trắng dường như có sinh mệnh từ làn da hắn và Vân Đào, sau đó chảy theo cơ thể Vân Đào, lại bò lên cánh tay Vân Đào, thông qua ngón tay cô chui vào trong cơ thể Khúc Vô Dạng.
Rất nhanh, quanh thân Khúc Vô Dạng đều nổi lên vầng sáng trắng dịu nhẹ, mắt thấy làn da sắp nứt dần dần chuyển biến tốt đẹp, những tia sét dày đặc đang từ từ thu nhỏ lại với tốc độ rất chậm.
Tô Bình Trắc xoay mặt Vân Đào lại, “Đào Đào, lúc này, em chỉ có thể nhìn anh thôi.”
Vừa dứt lời, Tô Bình Trắc không hề báo trước mà động thân, dương v*t trực tiếp đâm vào đến cùng.
“A~”
“Hừ ưm~”
Cuối cùng anh ấy cũng vào!
Cuối cùng mình cũng vào được rồi!
Ba năm thống khổ và tra tấn, lúc này cuối cùng cũng được giải tỏa, Tô Bình Trắc không tự chủ được hôn Vân Đào một cách mạnh mẽ, Vân Đào không từ chối hắn mà hùa theo hắn, đầu lưỡi thơm mềm rụt rè khiêu vũ với hắn, trong môi lưỡi là tiếng chậc chậc tràn ngập tình dục mập mờ.
dương v*t tham lam trong thân thể Vân Đào không kiêng nể gì mà giật giật, trướng lớn, thúc giục Tô Bình Trắc nhanh chóng động đậy, động đậy, nó muốn ** cô, muốn đi vào tận cùng bên trong.
Tô Bình Trắc bắt đầu di chuyển, tốc độ rất nhanh, hắn rút dương v*t ra sau đó nặng nề đi vào. dương v*t cong lên cho phép quy đầu cọ xát vào điểm G của Vân Đào, khiến Vân Đào không khống chế được rên rỉ như những đợt sóng.
“A~ ha a~ chậm một chút~ưm~ anh chậm một chút~”
Cảm giác khoái cảm không thể chịu nổi, Vân Đào vô thức nắm chặt ngón tay Khúc Vô Dạng, nhưng mỗi khi Tô Bình Trắc tiến vào, cô lại vô thức buông lỏng tay vì cảm thấy quá thoải mái, dần dần Vân Đào không còn sức lực, chỉ có thể thả lỏng móc vào ngón tay Khúc Vô Dạng. Theo tiết tấu ** của Tô Bình Trắc, thân thể phập phồng, tay cũng di chuyển lúc lên lúc xuống, giống như đang “tự sướng” cho Khúc Vô Dạng.
“Em bảo ai chậm lại?” Tô Bình chế trụ eo Vân Đào, kéo Vân Đào muốn chạy lên trên trở về, càng đâm cô mạnh hơn giống như trừng phạt.
Chậm lại? Làm sao có thể chậm lại!
“Anh, Tô tiên sinh, ha a~ chậm một chút, a~ a~ nhẹ một chút~ huhu, không được, em không được nữa…”
Vân Đào khóc thút thít, nó quá căng, quá sâu, cũng quá nhanh, đây là người nghiện tình dục cấm dục ba năm sao? Cô thật sự có thể chịu đựng được sao?
“Em gọi anh là gì?” Tô Bình Trắc đưa ra một tay, ấn vào hột le Vân Đào xoa bóp, nhanh đến mức chỉ còn tàn ảnh, ngón tay của hắn hoặc lên hoặc xuống, hoặc trái hoặc phải, hết ấn rồi lại xoay mấy vòng, cuối cùng hai ngón tay nắm lấy hột le kéo lên.
“A~~” Vân Đào không thể chịu nổi nữa, hét lên cao trào.
Xấu xa! Tô Bình Trắc tên này quá xấu xa! Cẩu nam nhân cẩu nam nhân cẩu nam nhân!
“Vậy Đào Đào, em gọi anh là gì?”
Cả người Vân Đào đều đang run rẩy vì cao trào, nghe Tô Bình Trắc hỏi lại, cô càng run rẩy dữ dội hơn, “Tô, tiên sinh?”
“Ha.” Tô Bình Trắc cười lạnh một tiếng, đặt hai chân Vân Đào lên vai mình, sau đó chế trụ mông Vân Đào, một bên dùng sức đẩy hông, một bên dùng sức đẩy Vân Đào hùa theo mình.
dương v*t thô dài cong cong hoàn toàn tiến sâu vào trong cơ thể Vân Đào, phá vỡ cửa tử cung tiến vào chỗ sâu nhất.
“A ha~ huhu, không cần, em, em sai rồi…” Vân Đào thật sự là dục tiên dục tử, mắt cô đầy ngôi sao, cô cảm thấy mình có thể phải đi lần nữa, “Là Tô, Tô Bình Trắc…”
Tô Bình Trắc?
Tô Bình Trắc rất bất mãn, Tô Bình Trắc lại tăng nhanh tốc độ, “Cho em thêm một cơ hội.”
Tô Bình Trắc, anh đủ rồi đó! Huhuhu!
Vân Đào cảm thấy mình sắp bị hắn ** chết rồi, hắn còn hỏi tên là gì? Tên là gì? Gọi anh một tiếng Tô cẩu anh dám trả lời sao?
Bỏ đi, Tô Bình Trắc có dám trả lời hay không cô không biết, cô chỉ biết mình không dám kêu.
Cô thút thít một lúc lâu, đầu óc mơ hồ mới sống lại, “A~A Trắc?”
Một tiếng A Trắc trầm bổng, thành công khiến Tô Bình Trắc xuất tinh, hắn thúc vào đem toàn bộ tinh dịch rót vào trong cơ thể Vân Đào, sau đó cúi người dán vào Vân Đào, ở bên tai nàng nhẹ nhàng nói:
“Ngoan, nhớ kỹ, sau này gọi anh là A Trắc.”
٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥٩(๑> ₃ <)۶♥
ミ★ hết chương 49 ★彡