Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Ngay từ đầu sự tình phát sinh như thế nào, Hàn Qúy Bắc kì thật không có ấn tượng gì mấy, chỉ láng máng nhớ, cái đêm ấy, Âu Dương Kính lấy ra một chai rượu, muốn cậu uống cùng anh ta.
Hiện giờ nhớ lại, có lẽ đối phương cảm thấy cô đơn, suy cho cùng thì bản thân cậu sau đó có năm ngày công tác ở miền nam, nhưng mà Âu Dương Kính lúc đó, tuy vẻ mặt lãnh đạm, đôi mày lại như có chút ưu sầu mà chau lại, thực làm cậu đau lòng không thôi.
Bởi vì cảm thấy đối phương lộ ra vẻ mặt này thật đáng yêu, cho nên Hàn Quý Bắc thường không hay uống rượu mới đồng ý với lời thỉnh cầu trong im lặng tràn đầy đôi con ngươi của đối phương.
Ban đầu, cậu thực sự nghĩ đối phương chỉ muốn cùng nhâm nhi.
“…Sao vậy?” Người đàn ông liếc nhìn cậu, động tác trên tay vẫn nhanh nhẹn lưu loát.
Chất lỏng đỏ thẫm chảy vào ly, ánh sáng vàng từ ngọn đèn thấm qua, trong trẻo đến khó nói lên lời.
Hàn Qúy Bắc trong một giây có chút ngẩn ngơ, dừng lại ở động tác của người đàn ông khi đưa ly rượu qua, có chút mất hồn mà đón lấy cái ly lành lạnh.
“Quý Bắc?” Âu Dương Kính lại gọi.
Cậu lúc này mới giống như lấy lại tinh thần, hơi mở to mắt, giống như giờ phút này mới ý thức đựoc mình không nên thất thần như thế.
“Xin lỗi.” Hai chữ này theo bản năng thốt ra, lại đổi lấy nụ cười khẽ của đối phương: “Không cần giải thích… Nếu thực sự muốn đền bù cho anh, đợi lát nữa thì chủ động hơn một chút đi.” Lời nói nghe lãng mạn ấy thoát ra từ đôi môi mỏng tao nhã kia, không biết vì sao lại sinh ra một bầu không khí gợi tình đến vậy.
Rõ ràng ngữ điệu bình thản, vẻ mặt hững hờ, vì cái gì bản thân lại vì câu nói của đối phương mà tim đập mãi thôi.
Hàn Qúy Bắc nghĩ thế, thì đối phương đột nhiên nghiêng người qua làm cậu hơi hoảng.
Âu Dương Kính nhấp một ngụm rượu, đầu khẽ dựa trên vai cậu, mái tóc đen mềm chạm vào cổ, mang đến cảm giác nhồn nhột đến tê dại.
Từ góc độ này nhìn xuống, chỉ thấy hàng mi thật dài hơi cụp xuống của đối phương, che giấu chút thất vọng, hàng mi chau có vài phần u sầu hờ hững.
“Anh không vui à?” Hàn Qúy Bắc hỏi như vậy, nhưng không mong anh ta trả lời. Đối phương trầm mặc dựa trên vai cậu, vẫn như cũ mà nhấp thứ rượu đỏ sẫm kia.
Đến chai rượu thứ hai, Hàn Qúy Bắc ngả trên sofa, hai má hơi hồng, cảm thấy hơi say một chút.
Người đàn ông vẫn tựa vào người cậu, lẳng lặng không nói lời nào, gần như uống hết ly này đến ly khác thứ rượu đắt tiền ấy.
Đôi môi mỏng hồng nhạt trên khuôn mặt thanh tú xinh đẹp vẫn như ngày thường mang theo hơi thở hững hờ cố nén, làn da dưới lần áo trắng lại càng thêm nổi bật, đôi mắt trong veo bình tĩnh lộ rõ men say, ánh mắt long lanh như nước nhìn xa xăm, nhưng lại có chút như vô tình mà hấp dẫn ai đó.
Hàn Qúy Bắc nhìn người đàn ông với tư thế mê người, ngay cả rượu cũng quên uống, chỉ ngơ ngác ngắm người yêu.
Rồi đối phương nhạy bén phát hiện cái nhìn của cậu, khuôn mặt ngà ngà say đột nhiên cười, lại gần hôn lên môi Hàn Quý Bắc.
Đầu lưỡi thong thả xâm nhập giữa hai hàm, dọc theo răng nanh khẽ lướt qua, dừng lại một chút nơi hàm trên vốn mẫn cảm, có chút như vô tình liếm nhẹ, thỉnh thoảng còn mút đầu lưỡi mềm mại.
Hàn Qúy Bắc bị hôn đến thở hổn hển, hô hấp không tự nhiên, lúc phát hiện ra thì đã không còn kịp nữa, quần áo trên người đã bị cởi bỏ hết bảy, tám phần, bị quăng lung tung khắp nơi.
Người đàn ông hôn cậu cúi đầu rên khẽ, tựa hồ rất thích thú.
Hàn Qúy Bắc buông ly rượu, dứt khóat tự mình cởi nốt những thứ còn lại trừ quần lót, thuận tiện cho người kia ve vuốt cơ thể cậu.
Hàn Qúy Bắc nhìn anh ta cởi đồ, trong đầu chỉ cảm thấy hưng phấn bồng bềnh đến dị thường, còn có cảm giác mơ hồ sau khi uống rượu.
Đối phương cởi bỏ đồ động tác không nhanh cũng không chậm, đợi cho đến khi toàn thân trần trụi, thì Hàn Qúy Bắc dựa trên sofa cũng đã hưng phấn đến mức thân dưới cương cứng rồi- có lẽ bởi vì nụ hôn dài khi nãy, có lẽ bởi vì cảm giác ngượng ngùng khi cả hai cùng trần trụi như nhau, có lẽ bởi vì cơ thể thon thả màu ngọc của đối phương.
Người đàn ông nhẹ ép cậu trên sofa, đầu lưỡi ấm mềm liếm mút trên ngực, ở đầu ngực nhạt màu khẽ mút, cho đến khi nơi ấy trở nên đỏ thẫm mới cam tâm đưa đầu lưỡi xuống dưới.
Hàn Qúy Bắc nhịn không được mà khẽ rên, cong người lên.
Nơi bị liếm tuy rất nóng, nhưng lại hơi sinh ra cảm giác nhồn nhột tê dại đến kì diệu…
Môi lưỡi người kia không có dừng lại, dọc theo xương sườn mà di chuyển, lưu lại những dấu hôn loang lổ, đồng thời cũng lưu lại những vệt nước bọt bàng bạc.
Khi bụng bị hôn, Hàn Qúy Bắc phút chốc tòan thân căng cứng.
Nơi mẫn cảm này, bị đầu lưỡi mềm quét một vòng, không biết nên gọi cảm giác này là khoái cảm hay cái gì nữa, tóm lại là cảm giác tê dại đến không còn từ ngữ nào hình dung nổi…
Chỉ tiếc cảm giác tê dại ấy không duy trì lâu, thân dưới đột nhiên chợt lạnh, lớp vải duy nhất còn lại bị cởi ra, đôi môi nóng bỏng chuyển xuống thân dưới cậu, liếm rồi hôn xương chậu, thậm chí còn dùng đầu lưỡi nhẹ liếm lớp lông.
Hàn Qúy Bắc cảm thấy thẹn mà cắn môi, không biết nên nhìn đi chỗ nào, đối phương lại vẫn chưa tỉnh ngộ mà ngược lại còn há miệng ngậm lấy thứ đang cương cứng kia, dùng khoang miệng ấm áp chiều chuộng cậu.
Từ góc nhìn của Hàn Qúy Bắc, khuôn mặt ửng đỏ, cách nhắm mắt nhíu mày, cùng đôi môi duyên dáng đang ngậm thật sâu thứ ấy của bản thân cậu thật sự là *** đãng đến không nói nên lời.
Mục đích của đối phương cũng không dừng lại, sau khi nơi ấy bị nhả ra, thì tinh hoàn bên dưới cảm giác cực nóng, Hàn Qúy Bắc cong thắt lưng, cố gắng để bản thân không quá nhanh bị đối phương hút vào cơn khoái cảm, nhưng mà cố gắng của cậu liền bị đầu lưỡi của đối phương phá hỏng.
Môi lưỡi nóng rực của đối phương hôn qua nơi ấy cùng tinh hoàn, rồi lại tiếp tục lui xuống, Hàn Qúy Bắc hoảng hốt cảm giác chân mình bị nâng lên, sau đó một thứ gì đó vừa mềm vừa ấm nhẹ đụng chạm cửa huyệt đang khép chặt giữa hai đùi.
Cậu nháy mắt lấy lại tinh thần, ý thức được động tác đang hoạt động trên người mình là gì, đồng thời cũng đưa tay đẩy đầu người kia ra, muốn cự tuyệt việc đối phương dùng cách này để chạm vào nơi đáng xấu hổ của mình.
Người đang hôn nơi giữa hai đùi cậu lại không để ý tới sự chống cự ấy, chính là cố chấp muốn dùng môi lưỡi để hiên ngang xâm nhập vào nơi khó nói kia.
Đầu lưỡi liếm láp càng lúc càng nhanh, Hàn Qúy Bắc nghẹn ngào, nhất thời lại đỏ mặt.
Âu Dương Kính chưa từng làm thế với cậu, cho nên khi chính thức gặp phải, khoái cảm mãnh liệt cùng sự quẫn bách đều có thể đoán trước được.
“…Không, đừng liếm chỗ ấy…” Hàn Qúy Bắc bối rối nói, ngay cả mắt cũng xấu hổ đến mức bắt đầu ướt át.
“Không thoải mái sao?” Âu Dương Kính chậm lại động tác, hạ giọng hỏi.
Hàn Quý Bắc vừa thẹn vừa xấu hổ, không biết nên trả lời câu hỏi đối phương ra sao.
…Huống chi, cậu căn bản không có mặt mũi nào nói thật.
“…Hẳn là rất thoải mái nhỉ.” Giọng Âu Dương Kính hờ hững nói thế.”… Phía trước không phải đã ướt rồi sao?”
Bị đối phương nói thế, Hàn Qúy Bắc cả tai cũng đỏ bừng.
Người kia nói chính là sự thật, bản thân phía trước không biết từ khi nào đã chảy ra một chút chất dịch trong suốt, hiển nhiên động tác vừa rồi của người kia thật sự có khiến cho cậu đạt được khoái cảm.
… Từ khi nào thì bản thân lại trở nên *** đãng như thế?
Đáp án của vấn đề này, Hàn Quý Bắc thực sự không dám nghĩ tới.
Tiếng động phát ra khi liếm mút cực kì rõ ràng, Hàn Qúy Bắc bối rối đến không nói lên lời.
Nhưng ngược lại người đang trêu đùa cậu kia lại có vẻ rất vui thích, lăn qua lộn lại vẫn là liếm láp cái nơi mẫn cảm giữa hai chân cậu.
Thứ nóng rực ngay phía trước cố chịu đựng đến cùng cực, người kia vẫn không định đụng chạm gì đến nó, Hàn Qúy Bắc cắn răng, rốt cuộc chịu không nổi mà tự tay sờ soạng, trấn an dục vọng đang trướng đến phát đau.
Hai chân bị ép mạnh lên người, cửa khẩu nho nhỏ lõa lồ đang được người kia chiều chuộng, mà cậu cũng không còn biết thẹn nữa khi xoa nắn thứ đó của mình, bức tranh nhìn thế nào cũng thật quá khiêu ***…
Không biết qua bao lâu, người kia rốt cuộc dừng việc liếm mút làm tâm thần cậu dao động, Hàn Qúy Bắc vừa thở dài nhẹ nhõm, đang múôn kêu người kia đổi chỗ, môi lưỡi mang theo mùi rượu của đối phương lại bỗng dưng bao trùm, cho cậu một nụ hôn đầy mùi cồn.
Đồng thời, bên dưới cảm nhận được sự lạnh lẽo đến kì dị, Hàn Qúy Bắc lé mắt thoáng nhìn thấy bàn tay dính đầy rượu của người kia đang nhẹ vỗ về giữa mông mình, liền hãi đến độ run bắn, đang múôn lên tiếng bảo đối phương dừng tay, ngón tay thon dài mang theo rượu trượt khẽ vào nơi chật hẹp kia.
Bởi vì không đủ trơn, Hàn Qúy Bắc khàn giọng kêu lên một tiếng, chỉ cảm thấy một cơn đau truyền đến từ nơi bị xâm nhập, thoáng chốc tòan thân đều căng cứng.
Mà nụ hôn của người kia vẫn tiếp tục. Bị môi lưỡi đối phương khuấy đảo, Hàn Qúy Bắc choáng váng, chỉ cảm thấy như lượng rượu mình vừa mới uống giây phút này cùng lúc phát tác, tinh thần đã trở nên mơ hồ, cảm thấy sự tỉnh táo đã tan thành bong bóng, cả người bị bao phủ trong lửa nóng, một lòng chỉ múôn được đối phương âu yếm.
Người kia vừa hôn cậu, vừa dùng tay còn lại quơ bình rượu lại, hôn cậu mà cũng đồng thời mớm cho cậu thứ rượu dịu êm ấy.
Trên thực tế Hàn Qúy Bắc với các loại rượu không ưa thích gì cho lắm, nhưng giờ phút này, cậu cùng người kia trao đổi mật thiết thứ hương thơm ấy, thậm chí đầu lưỡi còn tiếp xúc trực tiếp với rượu, đều khiến cho cậu cảm thấy đây là thứ rượu mùi vị tuyệt nhất mà cuộc đời cậu đã nếm qua.
Ngón tay ở giữa mông cậu động tác co rút có chút dùng sức, Hàn Qúy Bắc không cần nghĩ nhiều cũng biết người với vẻ mặt ngà ngà say kia sớm đã bị lửa dục thiêu đốt, bởi vì cố quan tâm đến cậu, cho nên mới áp chế dục vọng mà giúp cậu khuếch trương.
Không suy nghĩ nhiều, Hàn Qúy Bắc khàn giọng hỏi:” Kính… Anh khó chịu lắm đúng không?”
Người kia không để ý đến vấn đề cậu hỏi, chỉ thở hổn hển, lại ép thêm một ngón tay tiến vào huyệt, ý đồ vô cùng rõ ràng.
Hàn Qúy Bắc thấy thế, đáy lòng không biết từ đâu sinh ra một nỗi xúc động, cuối cùng duỗi tay, cầm lấy thứ đã đến cực đại của người kia, nâng người dậy, rồi sau đó, đem thứ ấy đặt trước nơi người kia đang dùng ngón tay nới rộng, cúi đầu nói:” …Vào đi…”
Người kia kinh ngạc nhìn cậu, một lúc lâu sau, mới rút ngón tay, theo lời cậu mà hiên ngang cọ cọ cửa huyệt nhỏ hẹp, ý đồ muốn gõ cửa để vào.
Nơi mẫn cảm bị thứ ấy của đối phương cọ xát, Hàn Qúy Bắc hưng phấn đến mức tòan thân bắt đầu run rẩy, giống như chờ mong kích thích điên cuồng cùng sự khoan khoái sau đó.
Nhưng mà thứ cực đại của người kia cố gắng mãi, vẫn chỉ tiến vào được một chút, còn lại vẫn kẹt ở bên ngoài, cơ hồ có thể nói là tiến thoái lưỡng nan.
Hàn Qúy Bắc đau đến thở gấp, nhưng một chút cũng không định cự tuyệt đối phương tiến vào. Đối phương vì cậu đã chịu đựng lâu lắm, lâu lắm rồi, đều là đàn ông, cậu đương nhiên hiểu sự đau đớn khi đã ham muốn đến đói khát là thế nào.
Cậu không muốn cự tuyệt người đã nhẫn nại vì cậu.
Thở dốc, Âu Dương Kính trong lòng biết không vào được là bởi chưa có bôi trơn đầy đủ, nơi chật hẹp khô khan ấy vốn không có khả năng tiết ra chất lỏng để cho anh ta thẳng tiến, mà thuốc bôi trơn lại để ở trong phòng tầng hai, với tình trạng hiện nay của hai người họ, thật không có khả năng nhẫn nại lên trên tầng.
Nghĩ mãi, Âu Dương Kính đành lui ra, lại một lần nữa cúi đầu, ý đồ muốn dùng lưỡi làm trơn cửa huyệt.
Hàn Qúy Bắc chỉ cảm thấy giữa hai đùi chợt lạnh, có cái gì đó đang chảy vào huyệt nhỏ. Đưa mắt nhìn kĩ, nhận ra bình rượu trong tay đối phương, mới xấu hổ đến không thể ức chế nổi.
… Người kia cư nhiên dùng cái thứ ấy làm thuốc bôi trơn…
Mà tình trạng hiện tại cũng không để cậu nghĩ nhiều, đôi môi nóng cháy của đối phương áp giữa hai đùi, đầu lưỡi ẩm nóng liếm cửa huyệt non mềm, sau đó nhẹ lách vào trong.
Không phải không biết đối phương sốt ruột vì ham muốn, nhưng mà bị đối xử như vậy, Hàn Qúy Bắc nhịn không được mà kêu khẽ.
Đầu lưỡi mềm ngày thường luôn hôn môi, giờ phút này cư nhiên lại trượt vào trong, cơ hồ là vội vàng mà đẩy đưa liếm láp… Nhìn vẻ mặt chuyên chú của đối phương, Hàn Qúy Bắc cảm thấy mình cùng đối phương quả thật hết sức *** đãng.
Giữa hai đùi truyền đến khoái cảm tê dại, Hàn Qúy Bắc nén tiếng rên, cảm giác mình thoải mái đến ngay cả hốc mắt cũng không khống chế nổi mà ươn ướt.
Không hiểu được liếm láp bao lâu, người kia cuối cùng cũng buông tha cậu, một lần nữa thử đưa thứ kia tiến vào.
Không biết do đầu lưỡi hay do rượu làm trơn, lúc này đâu đã rất thuận lợi mà trượt vào.
Giây phút tiến vào, Hàn Qúy Bắc kêu lên một tiếng, cúi đầu rên yếu ớt, như là làm nũng, Âu Dương Kính thử đưa đẩy vài cái, rồi tốc độ nhanh hơn, khiến cho Hàn Qúy Bắc ở dưới anh ta rên rỉ thở dốc.
Nơi mập hợp tuy thuận lợi kết hợp, lại truyền đến một cơn đau xót, Hàn Quý Bắc thầm nghĩ có lẽ bởi người kia đêm nay đặc biệt hưng phấn, thứ cực đại kia cũng hăng hái hơn thường ngày rất nhiều…
Cậu nghĩ mãi, sắc mặt càng lúc càng đỏ.
Vô luận thế nào, đêm nay kích thích cũng đã quá nhiều.
Chân bị nâng cao, đặt trên vai người kia, thứ ấy của cậu cương đến phát đau, đã sớm ướt át, chỗ kín giữa hai đùi bị ra vào kịch liệt, thỉnh thoảng phát ra âm thanh *** tục.
Người kia ra vào nơi cậu với cường độ cao, đến nỗi Hàn Qúy Bắc trừ việc rên rỉ gấp gáp, ngay cả sức tự an ủi cũng hoàn toàn không còn.
Cửa huyệt trở nên ẩm ướt, không tự chủ mà co rút lại hùa theo sự hùng dũng của người kia, phóng đãng giống như là khẩn cầu đối phương tiến vào sâu hơn nữa.
Hàn Qúy Bắc bị đẩy đưa mạnh mẽ, giữa mông truyền đến đau đớn khó có thể xem nhẹ, nhưng mà đau đớn ấy lại bị khoái cảm to lớn xuất phát từ nơi mẫn cảm bao trùm, tiếng rên rỉ yếu ớt không biết từ khi nào có thêm chút nức nở, tiếng khóc cùng thở gấp khiến Âu Dương Kính đã say đến gần như mất lí trí hưng phấn đến không khống chế nổi mình.
Có lẽ vẫn là lần đầu tiên, nhìn thấy bộ dạng phóng đãng không chút che giấu như thế này của Hàn Qúy Bắc… Vô luận là thở dốc hay rên rỉ, đều dụ anh ta kìm lòng không nổi mà đẩy đưa mạnh hơn, muốn người kia phải vì anh ta mà mê muội.
Rên rỉ một cách *** đãng, đối phương mỗi lần tiến vào, đều khiến cậu càng khoái cảm hơn.
Nhưng mà lúc này Hàn Quý Bắc cũng không ý thức được gì.
Cậu đã sớm say.
Không biết là say bởi rượu, hay là say bởi hơi thở của người kia…
Giữa hai đùi vẫn bị đẩy đưa lặp đi lặp lại càng lúc càng nhanh không dừng lại, khi người kia mãnh liệt di chuyển theo nhịp điệu, khoái cảm to lớn bức Hàn Qúy Bắc kìm không được mà ứa nước mắt.
Khoái cảm mãnh liệt thật đáng sợ…
“… Ưm, a… Đừng… Sâu quá…” Hàn Qúy Bắc rên rỉ, nâng cao giọng. Nước mắt không ngừng không ngừng ứa ra, như là thừa nhận nỗi thống khổ vô cùng, nhưng mà thực tế lại cũng không hẳn là thế.
Âu Dương Kính không để ý nhiều, chính là càng dùng sức đẩy đối phương, đem thứ to lớn của mình đưa thật sâu vào trong huyệt của đối phương.
Việc này đổi lấy tiếng kêu cao vút của đối phương, sau đó cơ hồ là tiếng nức nở.
Bất quá đây là phản ứng bình thường của Hàn Qúy Bắc khi bị hung hăng vào ra, khiến Âu Dương Kính càng thấy hưng phấn.
… Vô luận trải quan bao lần, mặc kệ là ai chủ động, chỉ có người yêu trước mắt mới có thể đem đến cho anh ta sự thỏa mãn cùng hưng phấn thế này…
Tay đối phương nắm chặt vai anh ta, ngón tay thỉnh thoảng bấm chặt hay thả lỏng, truyền đến sự căng thẳng cùng cảm xúc của chủ nhân.
Khuôn mặt tuấn tú đỏ sậm, thân hình thon dài vì tư thế quan hệ mà con lên, đôi chân dài mà rắn chắc vây trên lưng anh ta, như đòi hỏi thêm sự thương yêu mà quắp chặt.
Càng không nói đến đôi mày chau, đôi mắt trong như nước mê người như thế nào…
Nơi mập hợp là một cảnh *** mỹ, tràn ngập hương rượu cùng mùi tanh nhạt của chất dịch cả hai bên.
Âu Dương Kính đẩy mạnh vài cái, chỉ cảm thấy mình sắp không nhịn được nữa, nhưng anh ta cũng vẫn thẳng lưng, phần bụng rắn chắc dùng sức ma sát với thứ ấy của đối phương, cho đến khi cảm thấy được một đợt ấm áp cùng ướt át, Âu Dương Kính mới nhận ra, thứ ấy của đối phương không được ve vuốt đã bắn tinh kịch liệt trong tình trạng căng tức, một lượng lớn dịch nóng trắng đục dính đầy trên bụng hai người, có vài phần khiêu ***.
Âu Dương Kính thân dưới đột nhiên run rẩy, phát hiện nơi đang bao bọc lấy mình của người yêu càng lúc càng chặt, vì thế kinh ngạc ngẩng đầu, mới thấy được vẻ thẹn thùng của đối phương.
Cẩn thận nghĩ, cũng biết nguyên nhân.
“Cái này của em thật lợi hại… Ngay cả chạm cũng chưa chạm qua, thế mà đã phun ra nhiều như vậy…” Âu Dương Kính cười khẽ, vừa lòng khi cảm thấy huyệt nhỏ của đối phương càng co chặt hơn, thiếu chút nữa siết chặt đến mức thứ to lớn đã đến cực hạn của anh ta muốn phun xa nghìn dặm.
“… Đừng nói…” Hàn Qúy Bắc thoáng chốc cả người xuội lơ, việc bắn tinh mang đến khoái cảm tê dại đến tận xương tủy trong nháy mắt truyền khắp toàn thân.
Âu Dương Kính cười, đỡ lấy thắt lưng Hàn Qúy Bắc, khiến nơi hai người kết hợp tách ra.
Hàn Qúy Bắc há miệng thở dốc, còn đang mờ mịt bị vây trong từng cơn khóai cảm, chính là chỉ biết nhìn người trước mặt, trong đầu trống rỗng.
Chất lỏng trắng đục trên cơ thể, chỉ nghĩ đến việc mình chưa được âu yếm mà đã bắn, cậu chỉ có thể xấu hổ cắn chặt răng.
“… Như thế nào… Không tiếp tục…” Thật lâu sau, Hàn Qúy Bắc mới hỏi như vậy.
Dục vọng bên dưới người kia vẫn gắng gượng như cũ, đỏ sậm mà nổi gân, dĩ nhiên là chưa hề thỏa mãn.
“Em đã bắn rồi mà.” Âu Dương Kính thản nhiên nói.
Hàn Qúy Bắc sửng sốt, rồi chợt hiểu ra người kia nói cái gì.
Bản thân đã phát tiết, cơ thể quá mẫn cảm nếu tiếp tục chấp nhận ham muốn của người kia, sẽ rất không thoải mái… Nhưng mà, đó là trong tình huống bình thường.
Không biết vì sao, có lẽ là do nơi kín đáo được người kia liếm láp đến hoàn toàn nở rộng, mới vừa rồi bị hung hăng ra vào nhưng vẫn khao khát vật cương cứng ấy thẳng tiến…
Không nghĩ nhiều, cậu chống tay nâng người lên, xoay người vịn lên sofa, thoáng nhếch mông, quay đầu nhìn dục vọng đang ngóc lên của người kia.
“… Vào đi… Yêu em đi…” Có lẽ là quá say, nên thứ ngôn ngữ phóng đãng như vậy cậu cư nhiên có thể ung dung nói ra miệng.
Âu Dương Kính nhìn cảnh xuân trước mắt, cả mắt cũng không dám chớp, khe giữa hai châm đối phương còn dính đầy dịch thể, cửa huyệt giữa hai mông khẽ nhếch, hồng hồng mà lộng lẫy đến mê hoặc người khác…
Bản thấn vốn muốn người yêu dùng tay hoặc miệng giúp mình phát tiết, tránh cho đối phương cảm thấy không thoải mái, ai ngờ người yêu lại phơi ra tư thế mời gọi anh ta tiến thẳng vào, nói ra kích tình đến mức anh ta đỏ mặt…
“…Ô, nhanh lên…” Giống như do Âu Dương Kính chậm chạp không hề động lấy một ngón tay, Hàn Quý Bắc sau khi thúc giục, dứt khóat hướng mông về phía sau, cọ nhẹ vào thứ căng cứng của đối phương.
Âu Dương Kính cắn răng, không băn khoăn thêm, nhắm ngay nơi đó mà hung hăng xuyên suốt.
Đâm đến chỗ sâu nhất, Hàn Qúy Bắc khàn giọng kêu một tiếng, chỗ ấy mới rồi vừa bắn tinh không ngờ lại không thể ức chế mà tiết ra chất dịch đục, rơi lộp độp trên sofa bằng da, không thể kiểm soát nổi.
Khoái cảm cuồn cuộn không dứt truyền đến từ nơi bị người kia ra vào.
“… Nhanh lên… Di chuyển nhanh lên… Ư…” Cậu cơ hồ dùng giọng cầu xin khi nói như vậy.
Cửa huyệt phía sau đang hy vọng được thứ to lớn hung hãn đến tuyệt vời ấy thâm nhập giống như lúc nãy, mà người kia lại không nhúc nhích, làm cậu bối rối, muốn cầu xin tiếp.
“… Em hôm nay thế nào lại đặc biệt *** đãng như vậy?” Người đàn ông khẽ cười, bắt đầu từng chút từng chút một, chậm rãi mà ra vào chốn bí mật của đối phương.
Hàn Qúy Bắc đỏ bừng mặt, lại vươn tay kéo khuôn mặt tuấn tú của đối phương lại gần, chủ động hôn sâu. Rõ ràng là không muốn trả lời.
Tuy nói uống rượu, nhưng cũng có vài phần tỉnh táo… Bản thân nói ra những lời xuất phát từ sự tỉnh táo hay từ men say thì cậu lại không muốn để đối phương biết. Dù sao thì thời điểm này, không hề có sức kháng cự với dục vọng.
Đó là một loại khát vọng cùng hy vọng mãnh liệt bộc phát từ tận đáy lòng, đối với người đàn ông thương yêu trước mắt, ngoại trừ việc kiềm nén cảm xúc của mình, cậu cho đến bây giờ cũng không biết nên làm thế nào… Chuyện này, với cá tính của cậu thì cũng không dễ dàng gì để nói ra.
Cho nên chỉ có thể như vậy, mượn cơ thể, ít nhiều gì cũng khiến cho đối phương cảm nhận được tình cảm của mình…
Chỉ khi được người ấy hoàn tòan ở sâu bên trong cơ thể cậu mà bắn tinh, Hàn Qúy Bắc mới có thể cảm thấy mình thực sự thuộc về đối phương, mà đối phương cũng thật sự thuộc về mình…
Không biết đối phương có hiểu suy nghĩ này của cậu? Vừa nghĩ như vậy, Hàn Qúy Bắc dần mất ý thức trong khoái cảm kịch liệt đến mức làm cậu rơi lệ.
Hoàn