Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Sống Lại, Tôi Cùng Chồng Cũ Nuôi Dưỡng Các Con Thành Tài
  3. Chương 195
Trước /463 Sau

Sống Lại, Tôi Cùng Chồng Cũ Nuôi Dưỡng Các Con Thành Tài

Chương 195

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

"Cái gì?" Rất nhiều người nghe vậy liền hoảng sợ, phản ứng lại không dám tiếp tục nói nữa, vội vàng tản đi.

Đặc vụ! Quân địch...

Đám người dần dần tản đi, Thẩm Y Y lại nhíu mày, luôn cảm thấy có chỗ quái lạ.

Thay đổi cách nghĩ một chút, nếu như đó thật sự là đặc vụ quân địch, trong trường hợp bị phát hiện, bọn họ sẽ ưu tiên lẩn trốn vào đám đông, như vậy công an khi nhìn thấy là dân chúng bình thường sẽ không dám nổ súng.

Huống chi đám người kia nhiều người như vậy, chia nhau chạy trốn mới là lựa chọn chính xác nhất, nhưng đám người vừa rồi lại ăn ý không chạy về phía bọn họ...

Giống như bọn họ đang bảo vệ một người nào đó, cho nên lấy mình làm mồi nhử dẫn dắt công an đi, mà người bọn họ bảo vệ thì chạy theo dòng người chạy về phía bên này.

Lý Thâm hiển nhiên cũng ý thức được có gì đó không ổn, hai người liếc nhìn nhau một cái.

Dựa vào sự ăn ý của hai người bọn họ, đều hiểu được đối phương muốn làm gì —— đến cục công an.

Hai người đều không nghĩ tới việc trở thành người hùng đi bắt kẻ địch chạy trốn, nói như thế nào đi nữa đám người kia cũng có súng, cho nên chuyện này vô cùng nguy hiểm, Thẩm Y Y không muốn đặt Lý Thâm vào tình huống nguy hiểm, Lý Thâm cũng không muốn đặt vợ mình vào tình huống nguy hiểm.

Nhưng vẫn có thể tố cáo một cách bí mật.

Thẩm Y Y nói với Lý Thâm, "Anh Thâm, chúng ta không đi mua thịt nữa, chúng ta về nhà đi."

"Được, " Lý Thâm đáp lại, lên xe đạp chạy về nhà —— nhưng thực ra là đến cục công an.

Chỉ là, không ngờ bọn họ cẩn thận như vậy, vẫn bị đám người kia theo dõi —— trong đám người có hai người nhìn chằm chằm Lý Thâm vài lần, liếc nhìn nhau một cái, ngồi lên xe đạp đuổi theo.

Bởi vì tiếng s.ú.n.g vừa rồi dọa rất nhiều người, trên đường đã không còn người, cửa nhà hai bên đóng chặt, chỉ còn lại hai ba người hối hải chạy về nhà.

Lúc đi ngang qua một con hẻm, Thẩm Y Y dường như nhận ra cái gì, nhìn thoáng qua phía sau.

Liền nhìn thấy có một chiếc xe đạp đi theo phía sau bọn họ, người đi xe đạp là một người đàn ông có vẻ ngoài cường tráng, cằm để râu, hắn nhận ra ánh mắt của nàng, kéo mũ che xuống.

Ánh mắt của Thẩm Y Y khẽ léo lên, thấp giọng nói với Lý Thâm một câu, "Anh Thâm, có người đi theo phía sau chúng ta."

Ánh mắt Lý Thâm nhìn một người đàn ông cao gầy cũng đang đi xe đạp phía trước, hơi nắm chặt tay.

Bọn họ tuy rằng muốn đi cục công an mật báo, nhưng cũng không nói ra ngoài miệng, con đường này cũng không chỉ dẫn đến cục công an, cho nên vì sao đám người kia chỉ đi theo bọn họ... Lý Thâm nhớ tới chuyện gì, trong lòng hiểu rõ.

Sắc mặt không thay đổi, tốc độ xe không thay đổi, hạ thấp giọng nói, "Vợ, bọn họ có lẽ lời muốn trả thù anh, phía trước có một ngã ba nhỏ, một lúc nữa anh sẽ dừng lại ở đó, em đi trước, còn anh sẽ ở lại nói chuyện với bọn họ."

Trả thù?

Thẩm Y Y vốn dĩ còn cảm thấy kỳ quái vì sao những người này lại đi theo bọn họ, bọn họ thật vất vả mới chạy trốn được đám người công an, dù thế nào đi nữa cũng chạy trốn cũng là việc quan trọng hơn.

Vừa nghe Lý Thâm nói bọn họ đến để trả thù anh, cô liền hiểu rõ, lúc còn trẻ, Lý Thâm từng lái xe đến tỉnh Vân với Lương Quân, đã từng giúp cảnh sát bắt một tổ đặc vụ quân địch.

Những người này có lẽ phần lớn đều quen biết đám người ở tỉnh Vân kia...

Sau khi suy nghĩ mọi chuyện rõ ràng, trong lòng Thẩm Y Y cũng có tính toán, cô chắc chắn sẽ không đi trước, nhưng lúc này không phải lúc cãi nhau với Lý Thâm, trả lời một tiếng cho có lệ, tiếp tục chú ý nam nhân phía trước sau.

Đối phương có lẽ cũng phát hiện ý đồ của bọn họ, người đi phía trước trực tiếp phanh xe lại dừng trước mặt bọn họ, một chiếc xe đạp phía sau cũng dừng ở phía sau bọn họ.

Lý Thâm ngừng lại, liếc mắt nhìn phía sau, vòng một tay ra sau, ôm eo Thẩm Y Y, Thẩm Y Y nương theo động tác của anh mà xuống xe, sau đó đứng ở phía sau anh.

Hai người đàn ông phía trước và phía sau bỏ lại xe đạp, đi về phía bọn họ, ánh mắt người đàn ông cao gầy nhìn chằm chằm Lý Thâm, nhỏ giọng nói với người đàn ông râu ria: "Đại ca, thật đúng là hắn, tên nhóc thối mười năm trước hại không ít anh em của chúng ta!"

"Nhận ra chứ, thật đúng là không cần tốn nhiều sức lực chạy đâu xa mà vẫn tìm được!" Người đàn ông râu đen nhìn Lý Thâm một cách âm hiểm, "Hôm nay tao sẽ báo thù cho những anh em đã chết!"

"Mười năm trước mười mấy người các người đều bại dưới tay tao, hiện giờ có có hai người bọn mày mà cũng muốn báo thù sao?" Sắc mặt của Lý Thâm trở nên trầm tĩnh, ánh mắt lạnh lùng, mặt mang vẻ châm chọc, giống như đang cười nhạo bọn họ không biết tự lượng sức mình.

Điều này đã khiến người đàn ông cao gầy tức giận, xắn tay áo có ý định xông lên.

Lý Thâm đạp chiếc xe đạp đang chặn trước mặt, người đàn ông cao gầy lấy tay đỡ, nhưng lực đạp quá lớn, khiến hắn ta phải lui về phía sau vài bước, điều này càng khiến hắn ta tức giận hơn, lại xông lên phía trước.

Lý Thâm một bên bảo vệ vợ mình, một bên ứng phó hắn ta, sau cùng bắt lấy cánh tay của người đàn ông cao gầy, dùng sức đẩy hắn ta ngã lăn ra đất.

Người đàn ông cao gầy bị đẩy ngã mạnh xuống mặt đất, bất chấp đau đớn, giãy dụa muốn đứng lên, Lý Thâm đạp một chân lên người hắn ta, hắn ta ăn đau rên lên đau đớn, răng và mũi đều bị dập, chảy m.á.u đầy mặt.

Lý Thâm nắm chặt cánh tay hắn ta... Người đàn ông có râu thấy người đàn ông cao gầy kia chắc chắn sẽ thua, lập tức rút s.ú.n.g ra, quát một tiếng, "Dừng tay!"

Lý Thâm ngẩng đầu liếc nhìn hắn ta một cái, cười lạnh, "Mày dám nổ súng? Không sợ dẫn công an tới đây sao? Đến lúc đó mày còn trốn thoát được sao?"

Người đàn ông có râu chần chờ một chút, theo bản năng sờ cái túi xách phía sau lưng hắn, bên trong đó có tình báo quan trọng mà bọn họ đánh cắp được.

Lý Thâm thừa dịp hắn chần chờ, động tác dứt khoát không ngừng ra chiêu, tàn nhẫn vặn tay, nam nhân cao gầy "A" một tiếng kêu lên thảm thiết, cánh tay của hắn ta bị vặn lại một cách kỳ lạ, đau đến mức khiến hắn ta phải gào thét.

Người đàn ông có râu không ngờ cho dù Lý Thâm đang bị họng s.ú.n.g uy hiếp, còn dám làm như vậy, thay đổi sắc mặt, nắm chặt khẩu s.ú.n.g trong tay, muốn bóp cò, nhưng hắn lại không dám bóp, ánh mắt chợt nhìn đến Thẩm Y Y đang đứng phía sau lưng Lý Thâm.

Thẩm Y Y vẫn nhìn khẩu s.ú.n.g trong tay… hắn, nhận thấy ánh mắt của hắn, nở nụ cười.

Đây quả thực chính là đang khiêu khích hắn!

Người đàn ông có râu sao có thể chịu đựng loại chuyện vũ nhục này, chạy nhanh tới khống chế cô.

Thẩm Y Y không biết nhặt một tảng đá ở đâu, nhanh tay ném về phía người đàn ông có râu kia.

Thân hình của người đàn ông râu chợt lóe lên, né tránh sự tấn công của tảng đá.

Lý Thâm thừa dịp hắn né tránh tảng đá, đạp lên đầu của người đàn ông cao gầy, sau đó giẫm lên mặt của hắn ta rồi nhào về phía người đàn ông có râu.

Người đàn ông cao gầy bị cô đạp đến mức choáng váng, còn Lý Thâm đánh nhau với người đàn ông có râu kia.

Người đàn ông kia dù gì cũng là kẻ cầm đầu một băng đảng, thân thủ cũng không tệ, nhưng khi đánh với Lý Thâm thì vẫn kém hơn một chút.

Chỉ là Lý Thâm còn phải bận tâm đến khẩu s.ú.n.g trong tay hắn, phòng ngừa hắn nổ súng, cho nên khi đánh có chút vướng tay vướng chân.

Mà người đàn ông có ria kia rõ ràng cũng biết lá bài tẩy cuối cùng của mình là cái gì, cho nên gắt gao nắm chặt khẩu s.ú.n.g trong tay.

Thẩm Y Y chú ý tới, hô một tiếng, "Anh Thâm, s.ú.n.g trong tay của hắn không có đạn!"

"Nói bậy!" Người đàn ông có râu ria kia ứng phó với mấy chiêu đánh của Lý Thâm một cách khó khăn, lại còn phải để ý không được nổ s.ú.n.g để tránh dẫn công an tới, nghe được lời nói khích của Thẩm Y Y, suýt chút nữa không thở ra hơi, đây là đang xem thường hắn đúng không?

Sợ Lý Thâm tin tưởng lời cô nói, vội vàng nói: "Mày tin lời của con nhỏ này à? Đám đàn bà thối này chắc chắn có ý đồ xấu, muốn mày c.h.ế.t đi!"

Lý Thâm trong đầu chỉ nghe được ba chữ "đàn bà thối", dám mắng vợ anh là đàn bà thối? Càng đánh càng tàn nhẫn.

Lời nói của Thẩm Y Y không ảnh hưởng đến Lý Thâm, ngược lại ảnh hưởng đến người đàn ông có râu.

Bả vai người đàn ông có râu bị đ.ấ.m mạnh một quyền, lui về phía sau hai bước, tức giận, giơ s.ú.n.g chĩa vào đầu Lý Thâm, hét lên: "Tao cầm s.ú.n.g không có đạn đến để chơi đùa với chúng mày à?"

"Anh Thâm, anh phải tin em!" Thẩm Y Y nhanh chóng nói.

Quảng cáo
Trước /463 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Tiểu Mẹ Kế

Copyright © 2022 - MTruyện.net