Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Sống Lại, Tôi Cùng Chồng Cũ Nuôi Dưỡng Các Con Thành Tài
  3. Chương 386
Trước /463 Sau

Sống Lại, Tôi Cùng Chồng Cũ Nuôi Dưỡng Các Con Thành Tài

Chương 386

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Sau đó... Thẩm Y Y rất lưu loát nhảy từ trên người Lý Thâm xuống, sau đó tay hạ xuống bên dưới của anh, thân duỗi tới, Lý Thâm vô thức né tránh, Thẩm Y Y không hiểu nhìn anh một cái: “Anh tránh cái gì?"

Nói xong đi lên trước một bước, lập tức vươn...

Lý Thâm căng thẳng vô cùng, vẻ mặt do dự và giãy dụa, nắm tay của cô không cho cô động đậy, thở dài: "Được rồi, vợ, anh không trách em, còn ở bên ngoài mà, chúng ta về nhà rồi..."

"Đinh đinh."

Thẩm Y Y từ trong túi quần anh móc ra một cái chìa khóa, vung vẫy một hồi, chìa khoá phát ra tiếng vang lanh lảnh, cô lấy làm lạ hỏi Anh: "Cái này với đang ở bên ngoài có liên quan gì?"

Lý Thâm: "..."

"À.” Thẩm Y Y như thể bừng tỉnh đại ngộ: “Không phải là anh đã nghĩ vớ vẩn gì rồi chứ, em chỉ móc chìa khóa xe thôi, sao anh có thể nghĩ xa đến vậy? Đang ở trước mặt mọi người, sao em có thể làm loại chuyện đó? Anh thế này quá là không tín nhiệm em rồi? Đi đi đi, chị đây chở cưng đi hóng mát nhé!"

Lý Thâm nhìn bóng lưng của cô, bị tức đến bật cười.

Cất bước lên xe, sau đó... Ừm, xe này là mấy nửa tiếng mới lái ra ngoài được.

Lý Thâm ngồi ở vị trí kế ghế tài xế, nhìn thao tác thuần thục lái xeu của vợ anh, nhíu mày.

Đương nhiên là Thẩm Y Y biết lái xe, Lý Thâm biết lai lịch của cô, ở trước mặt người khác, cô còn có thể dùng Lý Thâm làm cớ, cho nên cô cũng không cần ngụy trang mình không biết. Mặc dù cách lái xe lúc này có chút khan khác với xe đời sau, nhưng để Lý Thâm giảng giải cho cô một vài tính năng, cô rất nhanh đã quen tay, cũng thuận lợi lái xe hơi chạy ra ngoài.

"Thế nào?" Thẩm Y Y hất cái cằm với Lý Thâm, dáng vẻ kiêu ngạo nhỏ bé đáng yêu vô cùng.

"Không tệ.” Trong mắt Lý Thâm tràn đầy sự kiêu hãnh về vợ anh.

Thẩm Y Y cười, hai người lái xe tản bộ một vòng, buổi trưa đến tiệm cơm quốc doanh ăn cơm, sau đó đến công viên một chuyến, hưởng thụ một ngày chỉ có hai người. Chạng vạng tối khi về nhà, người trong nhà đều đã trở về rồi, nhìn thấy bọn họ lái xe trở về, biết được xe là chính bọn họ mua, bùng nổ.

Trong đó, mấy đứa Bảo và Tiểu Bối là phấn khích nhất, tranh cãi muốn ngồi xe trải nghiệm.

"Chờ lát nữa cơm nước xong chúng ta sẽ lái xe đi xem phim.” Thẩm Y Y cười hứa với bọn nhỏ.

Ba đứa nhỏ Bảo và Tiểu Bối phấn khích hoan hô lên.

Lúc này mẹ Lý và cha Lý đang ở phòng bếp nấu cơm, hôm nay mẹ Lý bởi vì mãi không thấy Lý Thâm và Thẩm Y Y trở về, và chuyện này lại không tiện nói với người khác, có thể nói là chịu đựng dày vò rất nhiều, suy nghĩ lung tung rất nhiều, ngay cả cơm cũng không chú tâm làm. Sau khi vợ chồng Chu Phong Thu, Lý Đại Nha trở về, cha Lý để Khoái Khoái và Lạc Lạc cho hai người họ chăm, tiếp đó kéo mẹ Lý cùng nấu cơm.

Nghe Lý Thâm và Thẩm Y Y trở về rồi, bà đặt nồi sang một bên muốn ra ngoài tìm hiểu hư thực, cha Lý giật nảy mình, vội vàng ngăn bà lại, quát: “Vẫn đang chiên đồ mà bà thế bỏ vào? Đợi lát nữa lại đi."

"Phiền phức, ông không thể coi chừng hả?" Mẹ Lý hùng hùng hổ hổ, vét thịt mỡ còn chưa sắc xong, sau đó chạy đi.

Cha Lý: "..." Cái bà này!

"Y Y..." Mẹ Lý vô cùng lo lắng, tưởng là sẽ thấy một đôi vợ chồng sau cãi nhau mà lầm lì, kết quả nhìn thấy Thẩm Y Y cười cực kỳ xán lạn, mà Lý Thâm... Mặc dù biểu cảm rất nhạt, nhưng nhìn cái là có thể nhìn ra tâm trạng của anh rất tốt.

Mẹ Lý: "..."

"Mẹ.” Thẩm Y Y nghe thấy mẹ Lý gọi cô, hỏi: “Sao vậy?"

"Không, không có việc gì.” Mẹ Lý cười ngượng ngùng.

Cha Lý ở phía sau bà nói một câu: "Buồn lo vô cớ."

Mẹ Lý: "..."

"Bà nội đã làm cơm xong chưa?" Nhị Bảo nhìn thấy bà nội của cậu bé, vội hỏi.

"Vẫn chưa xong.” Mẹ Lý nói, vừa định hỏi bọn nhỏ có phải đói bụng rồi hay không thì thấy ba đứa Bảo chạy vào: “Vậy chúng con đi làm."

"Đói vậy sao?" Mẹ Lý kinh ngạc, tưởng rằng hôm nay mình nấu cơm quá muộn nên khiến mấy cháu đói lã rồi, quay người lập tức trở về nấu cơm.

"Mẹ, mẹ đừng để ý tới bọn nó, để tự bọn nó làm đi.” Thẩm Y Y nói: “Bọn nó muốn mau chóng ăn cơm sau đó lên xe đi xem phim mới vội vã như vậy."

"Lên xe đi xem phim?" Mẹ Lý nhìn về phía chiếc xe địa hình mới tinh, Trần Cường và Chu Phong Thu đi lòng vòng bên xe, mấy đứa bé cũng tò mò bò qua bò lại ở phía trên

"Mẹ, mẹ chưa biết nhỉ.” Lý Đại Nha ở bên cạnh cười: “Lý Thâm và Y Y mua xe rồi, chính là chiếc này!"

Cho nên nguyên nhân xảy ra hiểu lầm giữa hai người hai hôm nay chính là vì cái này?

Mẹ Lý: "..." Mặc dù lo lắng vô ích, nhưng trái tim đang treo lơ lửng cuối cùng đã được hạ xuống.

Cũng không kìm được hiếu kì đi lên quan sát thử, bà từng ngồi xe hơi nhỏ rồi, lúc vừa tới thủ đô nhà họ Thẩm đã phái xe đi đón bọn họ, lần đó cảm thấy mặc dù rất phấn khích, kích động, nhưng đã hoàn toàn khác với hiện tại.

Chiếc xe này chính là con trai và con dâu của bà mua!

Mẹ Lý có nằm mơ cũng chẳng ngờ nhà mình sẽ có thể có người mua nổi xe hơi nhỏ, cực kì mới lạ, nhìn bên trái một hồi lại nhìn bên phải một hồi.

Thẩm Y Y nhìn bà, cầm chìa khóa nói: “Mẹ, hay là con lái xe dẫn mẹ đi dạo?"

"Con biết lái xe hả?" Mẹ Lý nghe vậy, kinh ngạc hỏi, những người khác cũng đều ngạc nhiên nhìn về phía cô.

"Biết chứ.” Thẩm Y Y cười nói, nhìn Lý Thâm một cái, không hề có sự chột dạ mà người nói dối nên có, bảo: “Anh Thâm dạy con!"

Lý Thâm buồn cười nhìn cô.

Đương nhiên người khác không hoài nghi.

"Thế thì.” Lý Đại Nha có chút kích động: “Y Y, em cũng chở chị dạo một vòng nhé?"

"Đi: “ Thẩm Y Y đi đến tay lái phụ, Tiểu Bối hấp tấp đi theo sau cô, Thẩm Y Y lập tức nhét cô bé vào chỗ ngồi phía sau.

Lý Đại Nha ôm Khoái Khoái đi lên, Lạc Lạc trong n.g.ự.c Chu Phong Thu làm ầm ĩ cũng muốn đi, Chu Phong Thu vốn rất thèm muốn, thấy thế cũng ôm Lạc Lạc đi lên.

"Mẹ, mẹ ngồi chỗ ghế lái này.” Thẩm Y Y nói, nhìn về phía cha Lý: “Cha?"

"Ôi, tới liền.” Cha Lý thấy vợ, con gái, con rể đều lên xe rồi nên cũng lên theo, An An cũng ầm ĩ đòi đi.

Mặc dù xe địa hình rộng rãi, nhưng đã nhiều người như vậy ngồi rồi, đương nhiên Trần Cường không có chỗ ngồi, bèn để cha Lý giúp ôm An An.

Dưới sự quan sát của mọi người, Thẩm Y Y thuần thục nổ máy xe, lúc xe chạy đi mấy đứa bé kêu lên mấy tiếng tán thán.

Lý Thâm và Trần Cường dõi mắt nhìn xe đi xa, Trần Cường ca ngợi Lý Thâm nói: "Chị dâu đỉnh quá, ngay cả lái xe cũng biết.”

Đây là người phụ nữ đầu tiên biết lái xe mà anh ấy từng gặp!

"Chị dâu cậu có lúc nào không đỉnh?" Vẻ mặt Lý Thâm tự hào, quay người đi vào nhà.

Trần Cường vội vàng đi theo sau lưng anh: “Thế anh Thâm, chừng nào anh dạy em một chút đi? Chờ em kiếm đủ tiền em cũng phải mua một chiếc!”

"Được: “ Lý Thâm nói.

Ba đứa nhỏ trong phòng bếp đang nấu cơm nhìn thấy chỉ có cha của bọn nó và Trần Cường đi vào, Nhị Bảo hô: “Bố, mẹ đâu?"

"Mẹ con lái xe chở mấy người ông bà nội ra ngoài hóng gió rồi.” Trần Cường thay Lý Thâm trả lời.

Ba đứa nhỏ: "..." Sớm biết thế bọn nó sẽ không trở lại nấu cơm!

Thẩm Y Y cũng không chở bọn họ đi dạo bao lâu, chỉ dạo vòng ở xung quanh rồi trở về, lúc trở về đúng lúc ba đứa bé đã nấu xong cơm cho bọn họ, người một nhà ngồi xuống ăn cơm.

Quảng cáo
Trước /463 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Bạch Đạo Sư

Copyright © 2022 - MTruyện.net