Tôi, chưa bao giờ dám nghĩ, một người trôi dạt mười năm ở nước ngoài, lại có thể để tôi gặp được chị ấy, có thể để tôi chờ đợi chị.
Một người từng lạnh lùng, từng kiêu ngạo nhưng lại dịu dàng với tôi một cách lạ thường.
Chúng tôi, hai cô gái đã từng mãnh liệt khát khao về một tình yêu, nhưng rồi cũng chẳng có gì bất ngờ khi đoạn tình cảm của hai chúng tôi bị va vấp chao đảo rồi dẫn đến tổn thương.
Lần đầu tiên vấp ngã khi yêu của chúng tôi là như vậy, gian nan nhưng tốt đẹp, có sợ hãi nhưng lại không thể khắc chế. Cảm ơn chị đã dũng cảm, cảm ơn chính tôi đã cố gắng kiên trì.
Giờ phút này nhìn người đang ngủ trên sofa, nhớ đến từng đoạn đường, từng chông gai mà chúng tôi đã bước qua. Đột nhiên tôi rất muốn đem những điều đó ghi lại, bản thân mỗi ngày đều viết những câu chuyện của người khác, có lẽ nên có một ngày tôi nên viết lại câu chuyện của hai chúng tôi.