Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Hắn vừa rồi đột nhiên nhớ tới Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng và Giáp xác ngạc trùng. Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng miễn dịch đối với công kích năng lượng, chúng có thể hấp thu năng lượng để tiến hóa, Giáp xác mao trùng lại thông qua nuốt kim loại mà hoàn thành tiến hóa. Trong này có sinh vật đại loại như Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng hay không? Phải biết rằng, vài phút ngắn ngủi vừa rồi, chùm ánh sáng bắn trúng đám khí màu tím này có số lượng khủng bố cỡ nào!
Diệp Trùng đã phát hiện Giáp xác ngạc trùng trong đám thi thể trôi nổi trong vũ trụ, vậy trong này rất có khả năng có sự tồn tại của Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng. Điều Diệp Trùng lo lắng ngược lại không phải Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng. Từng có kinh nghiệm chiến đấu với chúng, Diệp Trùng biết, loại sinh vật này đối với người có quang giáp tông ủi như bọn họ mà nói, uy hiếp không hề lớn.
Điều lo lắng duy nhất của Diệp Trùng chính là còn có sinh vật giống như Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng khác.
Tiến hóa là một loại năng lực cực kỳ cường đại mà làm người ta sợ hãi. Lấy thí dụ Giáp xác ngạc trùng, chúng nuốt càng nhiều kim loại, ánh kim loại trên mai của chúng sẽ càng trở nên nặng hơn, độ cứng sẽ mau chóng nâng cao, răng lưỡi kiếm của chúng cũng sẽ trở nên càng thêm lợi hại.
Trước khi gặp được Giáp xác ngạc trùng và Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng, Diệp Trùng vẫn chưa từng gặp được sinh vật trong khoảng thời gian ngắn thì có thể hoàn thành tiến hóa giống loại này.
Năng lượng và kim loại là điều kiện tất yếu để chúng tiến hóa, nhưng cũng là hai loại nguồn lực mà con người cần nhất. Có thể nói, bất luận mấy sinh vật này có phải là bản tính hung tàn hay không, ở trên một điểm này, con người và chúng có mâu thuẫn không thể điều hòa, điều này cũng quyết định lập trường đối địch của hai bên.
Nhưng, hiện giờ trừ Diệp Trùng, có lẽ vẫn chưa có ai có thể nghĩ tới điểm này. Đám người đang ở trước màn hình xem đó, thậm chí có rất nhiều người còn nguyền rủa thế lực thần bí này, với cái nhìn của bọn họ, thế lực này hung tàn biết bao, rõ ràng là làm người ta tức giận! Đó, vô số thi thể trôi nổi trong vũ trụ đó chính là chứng cứ tốt nhất.
Nhưng cho dù là Diệp Trùng cũng sẽ không nghĩ tới con người cái gì đó. Loại người giống như hắn, trước giờ đều sẽ không lấy cứu vớt con người gì đó làm nhiệm vụ của mình. Điều hắn coi trọng chỉ là sự nguy hiểm của mấy sinh vật này và sự an toàn của người bên cạnh mình.
Sương tím đang mau chóng bành trướng. Có lúc Diệp Trùng cũng có loại ảo giác, nó giống như một trái tim màu tím, đang không ngừng đập, mỗi một lần đập, thể tích của nó lại tăng thêm vài phần.
Đám sương màu tím lúc này đã lan ra bảy trăm km. Nhưng việc làm người ta kỳ quái là nồng độ của nó không hề trở nên loãng đi, vẫn nồng nặc giống như lúc đầu. Bảy trăm km, ước khoảng tương đương với một trăm hai mươi tàu vũ trụ cỡ lớn nối liền đầu đuôi với nhau. Vật thể to lớn thế này ở trong vũ trụ vẫn rất nhỏ bé, đây chẳng qua cũng chỉ là một viên vẫn thạch có thể tích hơi lớn một chút. Nhưng với mấy người Tang tộc đang không ngừng lượn quanh nó mà nói, lại có cảm giác cực kỳ áp bức.
- Quả thật làm người ta không cách nào tưởng tượng! Trời ơi! Đây rốt cuộc là chuyện gì? Chẳng lẽ thế lực thần bí này chính là vì chế ngự mấy sinh vật bất minh này? Quá thảm rồi! Chúng tôi không biết mấy sinh vật bất minh này rốt cuộc là làm sao mà tới chỗ này. Nhưng không chút nghi ngờ, mấy người khác tới từ phương xa này đã gặp phải tấn công có tính hủy diệt của một thế lực cường đại! Dưới công kích thế này có sinh vật có thể sống sót sao? Tôi dám thề tuyệt đối không có! Cho dù tàu vũ trụ kiên cố nhất trên đời này, đột nhiên gặp phải một đợt tấn công vừa rồi đó cũng chỉ có tàu nát người tiêu.
- Nơi này đã biến thành Tu la trường! Tôi cần nhắc nhở một câu, con nít chưa trưởng thành xem tiết mục này cùng với cha mẹ. Ký giả tiền tuyến cũng từ sự ngây đơ lúc ban đầu mà từ từ hoàn hồn lại, nói chuyện cũng bắt đầu khôi phục lưu loát. Nhưng sự run rẩy trong giọng nói của hắn vẫn nghe thấy lờ mờ.
Giải thích: Tu la trường là chiến trường của thiên thần và ác thần Tu la trong thần thoại Ấn Độ cổ, thường dùng để hình dung trường hợp thảm khốc.
Là tuyến đường an toàn lớn thứ năm của thiên hà Hà Việt, lượng thông hành của nó cực kỳ kinh người, số lượng tàu vũ trụ qua lại tuyến đường an toàn hyperbol gần đây càng tăng mạnh thêm. Chịu ảnh hưởng của việc ba đại thế gia điều động chiến lực liên tục gần đây, mấy tuyến đường an toàn lớn còn lại chịu ảnh hưởng ngầm. Mà tuyến đường hyperpol vì không hề ở trong phạm vi khống chế của ba đại thế gia, cho nên ngược lại, lượng thông hành của nó không những không chịu ảnh hưởng mà còn tăng thêm với mức độ lớn.
Thuyền trưởng Craig yên tĩnh ngồi nhắm mắt dưỡng thần trong phòng thuyền trưởng. Trong cả hành trình đều không có việc cần hắn đặc biệt chú ý. Điều kiện trị an của tuyến đường hyperpol vô cùng tốt, về cơ bản cực ít có hải tặc dám tới khiêu khích. Đương nhiên, cho dù có, hắn cũng không sợ chút nào. Hạm đội này của hắn trông ra không hề nổi bật nhưng lực lượng chiến đấu lại vượt xa vẻ ngoài trong bình thường như thế.
Phải biết, thứ năm mươi tàu vũ trụ này vận chuyển toàn bộ đều là vật tư chiến đấu, tấm năng lượng cô đặc cao, quang giáp và linh kiện quang giáp. Đặc biệt là tấm năng lượng cô đặc cao, tích trữ năng lượng của nó bằng bốn lần rưỡi tấm năng lượng bình thường, ở phương diện tính năng có ưu thế không thể so sánh. Nhưng do công nghệ chế tạo phức tạp, giá của nó cũng cao tới mức dọa người. Loại tấm năng lượng cô đặc cao này ở trên thị trường căn bản không có hàng hóa lưu thông, cả thiên hà Hà Việt, trừ ba đại thế gia, chỉ có hai tập đoàn cỡ lớn mới có năng lực sản xuất, hơn nữa sản lượng có hạn. Tất cả sản phẩm của bọn họ đều đã giao cho một vài nhà môi giới khối lượng lớn bán hộ, mà không hề bán lẻ. Tất cả định mức sản phẩm mỗi một năm của bọn họ đều đã sớm bị mấy người môi giới khối lượng lớn đó cướp sạch.
Craig chính là thuyền trưởng dưới tay một người môi giới khối lượng lớn. Người thuyền trưởng có ba mươi lăm năm kinh nghiệm vận chuyển, vô luận trong lòng người trong nghề hay là người môi giới khối lượng lớn đó đều được tôn kính vô cùng.
Lần này hắn cũng được giao cho trọng nhiệm. Lượng hàng lần này lớn trước giờ chưa từng có. Trong năm mươi tàu vũ trụ có tới hai mươi lăm tàu chở tấm năng lượng cô đặc cao, Craig biết, đây có lẽ tương đương với toàn bộ định mức trong cả một năm của người đó!
Vì nhiệm vụ lần này, Craig cũng đã làm rất nhiều công việc chuẩn bị. Năm mươi tàu vũ trụ này tuy trông không hề nổi bật, nhưng mỗi một tàu đều trải qua cải tạo triệt để. Nhân viên đi theo cũng trải qua tuyển lựa tỉ mỉ, ai nấy đều là sư sĩ giỏi giang có năng lực xuất chúng. Bọn họ không ai không phải là cao thủ, cho dù đấu với sư sĩ của ba đại thế gia cũng đều có sức liều mạng.
Điều này cũng làm cho Craig tràn đầy niềm tin, càng huống chi, tuyến đường hyperpol hắn đã bắt đầu dẫn tàu từ năm mười tám tuổi. Nơi này hắn quả thật đã quá quen thuộc, gần như nhắm mắt cũng sẽ không xảy ra vấn đề.
- Thuyền trưởng! Tiếng kêu kinh ngạc của thuyền viên cắt ngang việc hắn nhắm mắt dưỡng thần, hắn mở mắt, trầm giọng hỏi: “Chuyện gì?”
- Người xem, đó là cái gì? Tay thuyền viên chỉ về phía đám khí màu tím.
Mọi thứ xảy ra của tuyến đường hyperpol không hề dẫn tới sự chú ý của mọi người, thứ hấp dẫn ánh mắt nhất hiện giờ lại là địa phương nhỏ xa xôi đó của hành tinh Dật Cúc.
Diệp Trùng mặt trầm như nước.
Người đầu tiên phát hiện là Tang Phổ. Rất mau, giống như phản ứng dây chuyền, người thứ hai, người thứ ba… Người của cả phòng hội nghị dần dần cũng đều phát hiện ra biểu tình ngưng trọng của Diệp Trùng. Âm thanh của phòng hội nghị vừa rồi hãy còn đang thảo luận sôi nổi từ từ nhỏ lại, cho tới khi im ắng không chút tiếng động. Toàn bộ ánh mắt của mọi người đều tập trung trên người tiểu tiên sinh, người có ù lì hơn cũng đã nhìn ra, tình huống chưa chắc tốt như bọn họ nghĩ.
Nếu như là người khác, mọi người sẽ nghĩ xem có phải là hắn lo lắng hão hay không. Nhưng đây là tiểu tiên sinh, tiểu tiên sinh giống như thần trong lòng bọn họ. Đối với tiểu tiên sinh, không có một người Tang tộc nào chất vấn.
Mắt Diệp Trùng nhìn chằm chằm không nháy màn hình, giống như không cảm thấy sự chú ý của mọi người.
Mọi người dõi theo ánh mắt tiểu tiên sinh tới màn hình, phía trên vẫn là đám sương tím đó. Mọi người nhìn cả nửa ngày, không phát hiện ra bất cứ chỗ dị thường nào.
Chính ngay lúc này, Diệp Trùng đột nhiên mở miệng: “A Phổ.”
- A. Tang Phổ ở một bên ngớ ra, nhưng lập tức phản ứng lại: “Tiên sinh…”
- Ngươi có nhìn thấy cái thi thể nào trôi ra từ trong đám sương tím đó không? Diệp Trùng hỏi một vấn đề cực kỳ kỳ quái.
Tang Phổ lộ ra vẻ hồi ức kỹ lưỡng, nhưng hắn rất mau liền ngẩng đầu, trả lời rất khẳng định: “Không có, tiên sinh, không nhìn thấy có thi thể trôi ra.”
Hỏi đáp giữa Diệp Trùng và Tang Phổ hấp dẫn sự chú ý của mọi người trong phòng hội nghị.
Nhìn Tang Phổ, Diệp Trùng hỏi: “Ngươi cảm thấy trong sương tím có hay không còn có sinh vật bất minh?”
- Bên trong sương tím? Thần sắc Tang Phổ liền chưng hửng, sắc mặt lập tức hơi biến đổi: “Chẳng lẽ bên trong sương tím còn có quái vật sao?”
Câu nói này của Tang Phổ làm cho sắc mặt mọi người trong phòng hội nghị trở nên ngưng trọng.
Chính ngay lúc này, Diệp Trùng đột nhiên nhận được tin tức Mục truyền tới: “Diệp tử, cẩn thận, phạm vi đám sương tím này đã bắt đầu lan tới thiết bị bắn tia laser mà chúng ta bố trí rồi.”
Lời của Mục làm Diệp Trùng hoảng sợ, hắn bỗng ngẩng đầu, quả nhiên đám sương tím to lớn vô bì trên màn hình đó đã lan tới vành đai thiết bị bắn tia laser mà mấy người Diệp Trùng bố trí. Thiết bị bắn tia laser từng cái từng cái một biến mất trong đám sương tím không ngừng lan ra này, giống bị sương tím không ngừng bành trướng nuốt chửng.
Diệp Trùng lúc này bình tĩnh vô cùng, hắn rất mau liền tìm thấy chỗ quan trọng.
- Mục, phân tích nó một chút, sự thay đổi tốc độ tăng trưởng trước và sau tấn công đám sương tím đó.
Mục rất mau liền đưa ra đáp án: “Tốc độ mở rộng sau tấn công bằng 7,67 lần trước tấn công.”
- Quả nhiên! Nó đang hấp thu năng lượng! Diệp Trùng lẩm bẩm trong lòng.
Giao lưu giữa Diệp Trùng và Mục, mấy người Tang Phổ không sao biết được, với cái nhìn của bọn họ, tiểu tiên sinh vừa rồi chẳng qua chỉ trầm tư mà thôi.
- Phái vài người tiến vào sương tím, xem xem bên trong rốt cuộc là thứ gì. Diệp Trùng nói với Tang Phổ.
Tang Phổ hiểu ý gật đầu, lập tức mở kênh liên lạc: “Tang Mộc, phái năm mươi người tiến vào sương tím, thăm dò tình huống bên trong sương tím. Nếu một khi có phát hiện, lập tức truyền hình ảnh về căn cứ. Nếu như xảy ra tình huống liên lạc không bình thường, sử dụng công năng ghi hình, nhưng nhất định phải mang hình ảnh trở về, hiểu chưa?” Đối với việc chỉ huy của Tang tộc, Diệp Trùng vẫn luôn đều giao cho Tang Phổ, đối với chiến đấu, Diệp Trùng có khứu giác trời sinh, nhưng không hề có nghĩa hắn là một người chỉ huy đạt chuẩn. Cho nên chỉ huy cụ thể, hắn trước giờ không nhúng tay. Rất sớm lúc trước, hắn đã biết một việc, việc chuyên nghiệp vẫn là giao cho người chuyên nghiệp làm thì tốt hơn.
Tang Mộc trên màn hình gật đầu: “Hiểu rồi.”
Tổ chiến đấu đầu tiên vẫn luôn quanh quẩn men theo rìa sương tím bay ra năm mươi cái quang giáp tông ủi. Năm mươi cái quang giáp vừa bay ra đội ngũ lớn, lập tức chia thành năm tiểu đội, giống như năm mũi tên sắc, chui vào trong đám sương tím.
Phản hồi và góp ý:http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=53212
Nơi mọi người góp gió tạo bão đây:http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=55451