Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Sự Trả Thù Ngọt Ngào - Chương 42_Hôn lễ gần kề
Dương Mộng tỏ ra không hiểu:"Tại sao cậu lại nói đó là rắc rối?"
Dịch Hiểu Đồng trầm mặc, rồi cẩn trọng nói:"Nếu mình là người kế quản Huyết tộc, thì cậu nghĩ cuộc sống sau này của mình sẽ như nào"
"Àý cậu là sẽ xuất hiện nhiều tai mắt hơn phải không?"
"Ừh, nếu không cẩn thận có thể sẽ bị ám hại bất cứ lúc nào"
Dương Mộng nhìn cô, quan sát nét mặt cô lúc này
Tuy cô nói sẽ có người ám sát mình nhưng cô chẳng hề lộ ra chút biểu cảm sợ hãi nào, ngược lại còn bình tĩnh nói như vậy
Cô là người mà Dương Mộng này khâm phục
"Điều tra thế nào?"_Cung Lãnh dửng dưng nói
Jac là cô gái đi theo Cung Lãnh đã lâu, tất cả mọi việc hắn muốn làm đều do Jac thực hiện
Và Jac đã lỡ yêu người đàn ông lạnh lùng kiêu ngại này
Dù biết tình yêu đó là sự trái ngang, nhưng Jac vẫn muốn yêu hắn hơn lúc này
Cô ấy cũng chẳng dám mơ chủ nhân sẽ yêu mình Cô ấy chỉ mong rằng bản thân được ở bên cạnh hắn là đủ rồi
Jac không cần đòi hỏi gì thêm, Jac ngừng suy nghĩ viễn vong lại, bàn tay thâm nhám đưa ra một vài tư tài liệu về cô
Cung Lãnh đưa mắt nhìn vào sắp tài liệu, trong đáy mắt hiện ra vẻ thâm tình
Có ai biết, lần đầu nhìn thấy cô, cũng là lần chính thức hắn đã thầm thích cô Hắn cũng chẳng biết đó là sự rung động nhất thời hay là tình cảm thật sự nữa
Cung Lãnh nhẹ nhàng cầm lấy từng tờ giấy, qua sự quan sát, đôi mắt tím chợt dao động rõ, đôi môi tưởng chừng không biết cười lại nhếch môi tinh túy:"Cô ấy quả thật khiến ta bất ngờ, một người con gái rất có bản lãnh"
Jac kinh ngạc nhìn gương mặt băng lãnh hằng năm nay, lần đầu Jac thấy anh cười dù chỉ là cái nhếch môi cũng khiến người ta sục sôi
Jac hỏi:"Chủ nhân, tôi không hiểu tại sao ngài lại muốn biết về cô gái này?"
Cung Lãnh tỏ vẻ của sự ngông cuồng nói:"Vì cô ấy đã lỡ đánh cắp trái tim ta"
Trong đáy mắt Jac, hiện rõ vẻ u ám, chủ nhân thật sự yêu cô rồi sao? Ừ, có gì phải buồn, chủ nhân cũng chưa từng dòm ngó đến mình
Cung Lãnh bất giác nhìn Jac, nhưng Jac đã kịp giấu đi vẻ mặt u sầu của mình, gương gạo cười nói:"Chủ nhân, tôi còn có việc, tôi xin đi trước"
Cung Lãnh phẩy tay vô tình, Jac cũng chỉ cười chua xót rồi lặng lẽ đi
Sự đau khổ này mấy ai hiểu được, đã lỡ yêu thì không thể ngừng lại, dù biết tình yêu ấy quá nhiều gai gốc, quá nhiều đau thương
Cung Lãnh cầm lấy tờ giấy in đầy chữ, miệng lẩm bẩm:"Hàm Tử Tiết sao? Phi Long sao? Thú vị thật!"
"Alo, àem đang vềkhông cần, gần đến rồi"_Dịch Hiểu Đồng nói chuyện với anh qua điện thoại, từng lời nói quan tâm của anh cứ khiến lòng cô ấm áp hơn
Một bên tay cầm chặt tay lái, lái xe cũng nhanh hơn, cánh tay còn lại đặt lười biến đặt lên vành của kính, đôi mắt thâm thúy nhìn qua lớp kính dày đặt, màn đêm tối âm u, tĩnh mịch
Môi anh đào khẽ cười vô hại, nhiều người đi đường vô tình nhìn thấy nụ cười liền chẳng dứt được Ghi sâu vào lòng
Khiến ta thấy não nề Trong tâm trí cô cứ hằng lên từng chữ mà ba cô ghi lại
Cô là Huyết Dịch sao? Một gia tộc lớn mạnh, kiềm hãm biết bao nhiêu bang phái lẫn các tập đoàn khác nhau
Dần sau này, ắc hẳn cô sẽ rất mệt mỏi đây
------------Còn-----------
Tì Bà Phiêu Bạc
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn