Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương 500: Cho anh
Và trong vòng bốn tiếng này, tại nội khu chiến đội Thiên Hạ, đám người Dương Hạ dẫn theo Liệt Dương Tông bất ngờ đột kích chiến đội Hùng Sư, đám người Tần Võ, bao gồm cả Cao Ánh Vy, đều đã đến nội khu Thiên Hạ, cùng với Đường Ngọc Hiền, đám người của Khổng Thương của học viện Xã Tắc tụ hop.
Chi có Tiêu Hạo Thiên vẫn còn ở bên ngoài, vì vậy tất cả mọi người đang đợi Tiêu Hạo Thiên trở về, và sự chờ đợi này kéo là hai giờ.
Nội khu Thiên Hạ, tại sân bay của Kinh bắc, Dương Hạ và Tần Võ, những người đã đến nơi, không rời đi mà chờ đợi tại sân bay. "Đến rồi..." Dương Hạ ở phòng chờ ở sân bay Kinh Bắc liếc nhìn đường băng bên ngoài.
Đúng lúc này, Dương Hạ và những cường giả của
Liệt Dương Tông đều đứng dậy, Tần Võ và những người khác cũng đứng dậy, hướng về phía máy bay noi Tiêu Hạo Thiên đang đi đến.
Vì... trong khoảnh khắc tiếp theo, khi Dương Hạ và những người khác chuẩn bị đến gần máy bay của Tiêu Hạo Thiên, máy bay của Tiêu Hạo Thiên vẫn không ngừng roi xuống, đột nhiên, không gian phía trên sân bay Kinh Bắc rung đong.
Trong khoảnh khắc tiếp theo, một ảo ảnh to lớn xuất hiện, ào ành khí thể của Tiêu Hạo Thiên xuất hiện, ảo ảnh đó lên trời liền đất, cao mấy nghin mét, trên người ảo anh rõ ràng toả ra khí thế của cấp Nhân Vương.
Dương Hạ bước về phía trước và nhìn chằm chằm vào ào ảnh hùng vĩ thuộc của Tiêu Hạo Thiên trên sân bay. Sau khi Dương Hạ xem xét kỹ càng, một nụ cười hiện trên khuôn mặt ông ta. "Nhanh quá, vừa mới đột phá đến Chân Đế trung kỳ, trong vài giờ đồng hồ, đã thăng lên Chân Đế trung kỳ đình phong, chien lực cấp Nhân Vương thực sự. Không hổ là người ta coi trong, thiên phú vượt trội thực sự! "Thực ra Dương Hạ cho tới giờ phút này, trong lòng ông ấy mới thực sự công nhận Tiêu Hao Thiên!
Đúng vậy, trước kia ông ấy công nhận Tiêu Hạo Thiên, chỉ là sơ bộ, chi là càm thấy tài năng và tiềm năng của Tiêu Hạo Thiên là vô cùng lớn. Nhưng trước kia Dương Hạ, trong sâu thẳm trái tim mình, ông ấy chưa bao giờ coi Tiêu Hạo Thiên là tổn tại cùng đằng cấp. Cho đến ngày hôm nay! Mãi cho đến khi Tiêu Hạo Thiên cũng thật sự chiến lực cấp Nhân Vương, Dương Hạ ông mới thật sự công nhận!
Vù! Đột nhiên, sau lưng Dương Hạ ngưng tụ ra một vòng tròn ảo ánh ảnh sáng lớn, ào ảnh ấy liên bay lên trời, vô cùng ăn khớp với ào ảnh khí thế của Tiêu Hạo Thiên ở nơi xa.
Đột nhiên, trên sân bay của Kinh Bắc, khí thế của hai cường già Nhân Vương, bay lên...
Cùng lúc đó, tầm mắt của Đường Ngọc Hiển và Khổng Thương cũng phóng tới sân bay bên đó. Bên đó có hai tôn Nhân Vương vừa thăng cấp, hơn nữa cả hai đều có tiềm năng vô cùng lớn. Nhất thời hai người nhìn thấy cũng có phần dao động cùng với thất thần.
Tại trung tâm của Kinh Bắc, nơi có vận quốc, Khổng Thương ngẩng đầu nhìn bầu trời đằng xa, khi nhìn thấy ảo ảnh khỉ thế thuộc về Tiêu Hạo Thiên, trong lòng càng thêm cay đắng.
Ông ấy... Khổng Thương, niềm tự hào nhất của thế hệ học viện Xã Tắc, hiệu trường tương lai của học viện Xã Tắc, nhưng ông ấy hiện tại còn chưa là đình cấp cửu giai chân hoàn, đến Chân Đế sơ cấp còn chưa đạt tới. Còn Tiêu Hạo Thiên, người mà ông ta vẫn luôn muốn vượt qua, bây giờ lại có được chiến lực cấp Nhân Vương thực sự.