Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Buổi sáng ngày hôm sau, Raphtalia ngủ quên do đã thức khuya vào tối đêm hôm qua, em ấy ngủ mà vẫn cầm quyển sách ma thuật trên tay.
Còn tôi ư? Tôi đang pha chế các loại thảo dược thành thuốc.
Ngay khi tôi chuẩn bị bước ra ngoài và lấy lại ít thời gian do ngủ quên thì...
“A. Quả trứng sắp nở rồi kìa.”
Tôi đã để quả trứng cạnh cửa sổ phòng. Raphtalia để ý thấy quả trứng tôi mới mua hôm qua đang bắt đầu xuất hiện vết rạn nứt.
Nhìn qua khe nứt có thể thấy được một cái cảnh nhỏ đầy lông vũ chìa ra.
“Thế sao?”
Tôi rất hứng thú chờ xem con gì sẽ được nở ra từ quả trứng.
Tôi quan sát quả trứng khi có càng nhiều vết rạn nứt nữa xuất hiện.
Vết nứt nở rộng ra cùng với tiếng PikiPiki, và rồi một cái đầu ma thú non hiện ra từ trong quả trứng.
“Pii!”
Bộ lông toàn thân có màu hồng, trên đầu vẫn còn dính lại một mảnh vỏ trứng, con chim non đưa cặp mắt nhìn tôi.
“Pii!”
Nó nhảy nhót vui vẻ và đụng vào mặt tôi.
Chẳng đau chút nào, còn con ma thú thì rất năng động bất chấp việc nó chỉ vừa mới nở.
Mặc dù tôi chẳng biết nó thuộc loài nào, nhưng có vẻ như con ma thú non này rất khỏe mạnh, và nếu như được chăm sóc tốt thì chắc chắn nó sẽ lớn rất nhanh.
“Nó thuộc loài ma thú nào nhỉ? Loài chim PikyuPikyu chăng?”
Pikyu là loài ma thú giống như loài kền kền nhưng không thể bay được do cơ thể đã bị biến dạng đi.
Tôi xem xét cơ thể của con chin non.
Cơ thể nó dường như nhanh nhạy hơn bọn Quả Bóng, và tôi trông mong nó sẽ có thể tấn công bằng mỏ.
“Ưm... Em cũng không rành lắm về ma thú.”
Raphtalia trả lời tôi với vẻ ngượng ngùng.
“Chẳng còn cách nào khác. Chúng ta đi hỏi dân làng nhé?”
Vì đây là một con ma thú được mua qua tay của Người Buôn Nô Lệ nên chắc là con ma thú này không có gì nguy hiểm. Dù sao nếu có bất cứ rắc rối gì thì nó cũng sẽ phải tuân lệnh tôi.
Khi tôi đưa tay ra về hướng con ma thú, con chim non lập tức nhảy lên tay tôi rồi chạy lên vai và cuối cùng tọa lạc ngay trên đầu tôi.
“Piiii!”
*Surisuri* nó trượt từ trên đầu xuống má tôi.
Nói thế nào đây... Dễ thương quá!
“Fufu. Naofumi-sama. Ắt hẳn nó nghĩ ngài là cha của nó đó.”
“Có lẽ là do ấn tượng đầu tiên của chim non mới nở chăng?”
Dù sao nó cũng đã được đăng ký trước rồi, và người đầu tiên nó trông thấy là tôi, bởi thế nên chắc hẳn nó đã coi tôi là cha của nó.
Khi tôi nhặt lên mảnh vỏ trứng, đột nhiên chiếc Khiên có phản ứng.
Mà đúng là nếu cho chiếc khiên hấp thu mảnh vỏ trứng thì có lẽ tôi sẽ biết đây là loài ma thú gì.
Vì vậy tôi quyết định ném những mảnh vỏ trứng cho chiếc Khiên hấp thu.
Điều kiện cho Khiên Người Dùng Ma Thú đã được giải phóng.
Điều kiện cho Khiên Trứng Ma Thú đã được giải phóng.
Khiên Người Dùng Ma Thú
Equipment Bonus: Hiệu Chỉnh Tăng Trưởng Ma Thú (Nhỏ) <Chưa Thành Thạo>
Khiên Trứng Ma Thú
Equipment Bonus: Kỹ năng Nấu Ăn 2 <Chưa Thành Thạo>
... Một cái khiên tôi không hề ngờ tới xuất hiện. Tôi đổi cái Khiên người Dùng Nô Lệ II đang được trang bị sang Khiên Người Dùng Ma Thú do nó tiện lợi hơn.
“Ngài có phát hiện điều gì mới à?”
“Không. Nhưng mà một cái Khiên anh không hề ngờ tới đã xuất hiện.”
Tóm lại con ma thú con này là thuộc loài nào? Hy vọng những người dân làng biết.
Trong khi đi qua ngôi làng đang trong thời kỳ xây dựng lại, tôi băn khoăn không biết hôm nay mình nên luyện Lv ở đâu.
Có lẽ chúng tôi sẽ đi đến vùng đầm lầy nằm phía tây ngôi làng chăng? Tôi cũng muốn tìm những kẻ địch vừa sức ở vùng núi Đông Bắc nữa.
Trong khi suy nghĩ như vậy, tôi tình cờ gặp một người dân làng.
“A, Khiên Hiệp Sĩ-sama.”
“Chào buổi sáng.”
“Chúc buổi sáng tốt lành.”
Dù sao đây vẫn là nơi tôi ở lại đến một tuần và trước đó tôi từng bảo vệ ngôi làng này chống lại Đợt Sóng, nên tôi cũng quen biết khá nhiều người đang xây dựng lại làng.
Người đó cúi đầu thật thấp chào tôi, làm tôi cảm thấy có chút bối rối.
“Pii!”
Con chim con trên đầu tôi kêu lên vui vẻ.
“Oya?”
Người dân làng nhìn vào con chim trên đầu tôi.
“Cái gì vậy?”
Tôi chỉ vào con chim con trên đầu và nói...
“Ta mua một quả trứng từ một tay buôn ma thú.”
“À, thì ra là thế.”
“Tuy nhiên, do đó là một trò xổ số nên ta lại không biết mình đã mua được con gì. Các người có biết nó thuộc chủng loài ma thú nào không?”
Các dân làng nhìn chăm chú vào con chim non.
“Để xem... Tôi nghĩ chắc đó là một con FiloRial?”
“Ể? Những con chim kéo xe ấy à?”
Có vẻ như lần này tôi đã thắng được nhiều tiền hơn số tôi đã bỏ ra rồi... À, chỉ trong trường hợp những người dân làng này nói đúng mà thôi.
“À, ngài có thể đi kiểm tra lại ở trang trại nằm phía ngoài ngôi làng.”
“Vậy ta sẽ đi đến đó xem.”
Chúng tôi đi đến ngôi nhà của người điều hành trang trại.
Dường như cái trang trại này cũng đã bị ảnh hưởng nặng từ Đợt Sóng. Khoảng nửa số ma thú nuôi ở đây đã bị giết.
“Mọi chuyện là như vậy đấy, rốt cuộc thì đây có phải là một con FiloRial không?”
Người điều hành trang trại gật đầu trước câu hỏi của tôi.
“Để xem nào. Nhìn từ bề ngoài thì đây là một con FiloRial mái.”
Con chin non ở yên trong khi người chủ trang trại đang xem xét nó.
“Con chim chủng loại FiloRial này thuộc giống tốt, tuy vậy, nếu không được kéo xe, loài này sẽ nổi điên lên đấy.”
“... Cái kiểu tập tính gì thế này?”
“Chuyện này có gì kỳ lạ sao?”
À, với người được sinh ra trong thế giới này thì chuyện đó chẳng có gì là kỳ lạ cả.
Hừm... Tôi tự hỏi không biết đối với mấy con chim này, những chiếc xe phải chăng được xem như là cái tổ để bảo vệ trứng của chúng?
“À, ít nhất thì cũng không phải đồ dỏm, như vậy là chúng ta coi như trúng thưởng rồi.”
Chuyện này không tới nỗi nào. Khi đã lớn lên, nó sẽ có giá ít nhất 200 SC. Một món hời chỉ với 100 SC vốn.
Mặc dù tôi không rõ sẽ cần thêm bao nhiêu thời gian và cả tiền nữa cho tới khi nó lớn lên.
“Pii!”
Con FiloRial non trên đầu tôi lại kêu lên một tiếng.
“Vậy con chim này ăn thứ gì?”
“Lúc đầu thì là những thứ mềm mềm, như đậu hầm chẳng hạn. Khi trưởng thành rồi thì cái gì cũng được.”
“Hiểu rồi. Cám ơn.”
Tôi rất ngạc nhiên là mình có thể cám ơn người khác dễ dàng như thế.
Vậy bây giờ, tôi chỉ cần phải tìm đậu hầm trong cái làng này là được.
“À, vậy chúng ta nên đặt tên cho nó là gì đây?”
Raphtalia khẽ vuốt ve con chim non và hỏi tôi.
“Em sẽ đặt tên cho một con thú nuôi có nguy cơ bị đem bán sao?”
À, nếu như đặt tên cho một con vật thì sẽ nảy sinh một cảm giác quyến luyến với nó, và đến khi phải bán đi thì lại không nỡ.
“Vậy em sẽ phải gọi nó là ‘con FiloRial non’ mãi sao?”
“Mu...”
Phiền phức quá.
“Vậy... Gọi nó là Firo là được rồi.”
“... Đơn giản quá!”
“Im đi.”
“Pii!”
Con chim con kêu lên vui vẻ khi biết rằng nó vừa được đặt tên.
Sau khi ăn sáng, chúng tôi tiến hành đi săn cùng với Firo.
“Hôm nay chúng ta đi đâu đây?”
“Pii?”
“Xem nào... Trước mắt, chúng ta vẫn chưa biết nơi nào có thể săn ma thú với hiệu suất cao, nên chỉ còn nước dựa vào 2 chân của mình mà tự tìm kiếm thôi. Cũng giống như những gì chúng ta làm thường ngày vậy.”
“Vâng.”
Raphtalia đã trở nên rất đáng tin cậy. Các trận chiến đã dễ dàng hơn trước rất nhiều.
Firo thì đang vui vẻ Pii Pii trên đầu tôi không ngừng.
Ồn ào quá, nhưng cảm giác như thế này cũng không tồi.
Khi trời tối, tôi chợt cảm giác có gì đó khác lạ.
Chúng tôi đã gặp nhiều con ma thú đến không ngờ, nhưng bọn chúng đều bị đánh bại dễ dàng.
Có lẽ là nhờ vào những những món vũ khí và áo giáp mới toanh này. Tôi có thể đánh bại lũ ma thú lao đến từ phía trước.
Kết quả cho ngài hôm này là:
Tôi: Lv 23
Raphtalia: Lv 27
Firo: Lv 12
Dù chả có đánh đấm gì mấy, nhưng tôi vẫn nhận đủ EXP để lên 1 Lv, trong khi Lv của Firo thì lên vùn vụt.
Thế thì tốt. Đối với những Á Nhân còn nhỏ, tôi nghe nói cơ thể họ sẽ phát triển nhanh chóng theo đà tăng Lv; Có vẻ như nó cũng đúng đối với ma thú nữa.
Tuy vậy... Tôi vẫn băn khoăn...
Hình dáng của Firo đã thay đổi đáng kể.
Trước đó, Firo là một con chim non mà bây giờ to lớn đến nỗi khó mà giữ được bằng hai tay.
Hơn nữa... Hình dáng bên ngoài nhìn trông y như một cái bánh bao nhân thịt.
Và do lông trở nên nhạt màu hơn nên con chim đã chuyển từ màu hồng sang hồng nhạt.
Tôi thử dùng cái Khiên hấp thu vài sợi lông.
Điều kiện cho Khiên Người Dùng Ma Thú II đã được giải phóng.
Khiên Người Dùng Ma Thú II
Equipment Bonus: Hiệu Chỉnh Trạng Thái Ma Thú (Nhỏ) <Chưa Thành Thạo>
Tôi để ý tới sự tăng trưởng của Firo mà lại không hề biết gì tới sự phát triển của Raphtalia.
“Piyo!”
Thậm chí cả tiếng kêu cũng thay đổi và do cảm thấy quá nặng, tôi thả nó xuống mặt đất và nó đi lạch bạch bằng 2 chân...
*Ục...*
Tôi có một cảm giác không ổn khi nghe Firo kêu liên tục như thế.
Mặc dù tôi có mua ít thức ăn, nhưng đến cả cỏ ven đường nó cũng chẳng tha. Đúng là loài ăn tạp.
Sự đói ăn của nó quả là liên miên không dứt... Và đây cũng là điều chứng minh cho sự tăng trưởng nhanh chóng.
“Umm... Naofumi-sama...”
“Anh hiểu rồi. Ma thú quả thật đáng ngạc nhiên.”
Lớn nhanh đến vậy chỉ trong một ngày... Xem ra nó trở thành phương tiện di chuyển thay cho đi bộ chỉ còn là vấn đề thời gian.
Dù cơ thể có lớn lên, nhưng trí não vẫn như của một con chim non, tôi cảm thấy điều này thật đáng sợ.
Do vậy, tôi thiết lập những hạn chế rất nghiêm khắc.
Tôi quay trở về nhà trọ và chỉ cho người quản lý thấy Firo và hỏi họ xem tôi có thể để nó ở đâu.
Sau đó, chúng tôi được dướng dẫn tới chuồng ngựa của nhà trọ và lót rơm để làm ổ cho Firo.
“Hửm? Thịt và xương của con Chimera cũng được để ở đây à.”
Có vẻ như nơi này vẫn chưa hư hỏng gì nhiều, nên các nguyên vật liệu để ở đây sẽ chậm hỏng hơn.
“Vậy thì, chúng ta hãy treo nó lên và làm cho thịt trở nên trở nên mềm hơn để cho dễ dàng gia công.”
“Ể...?”
Đây chẳng phải là đồ ăn được, nên việc ‘xử lý’ và dùng chúng có lẽ sẽ đuợc dễ dàng hơn.
“Sau này, chúng ta sẽ làm thịt khô và tìm người để bán. Dường như sẽ có vài ma thuật sư đến mua chúng.”
“Vậy thì tốt quá.”
Do đó là một con Chimera khá lớn, nên sẽ có rất nhiều thịt và xương trong kho. Chắc cũng tương đương với 2 con bò chứ chẳng chơi.
Dù không ăn được nhưng làm nguyên liệu để nghiên cứu thì như vậy là quá nhiều.
“Piyo.”
*Ục...*
Ngươi vẫn còn đói à?
Mặc dù tôi đã mua thêm thức ăn cho nó, nhưng có vẻ như vẫn chưa thấm vào đâu.
Biki... BikiBiki
Đó có phải là âm thanh phát ra khi cơ thể đang lớn lên? Ngươi vẫn còn lớn nữa à?
“Lớn nhanh đến vậy chỉ trong một ngày... Ngài có khi nào lại để nó phát triển quá nhanh rồi?”
Người chủ tiệm nhìn tôi đầy lo lắng.
“Nó chỉ mới Lv 12 thôi.”
“Hả? Lv 12!?”
Nghe thấy câu trả lời của tôi, người chủ tiệm kinh ngạc nhìn vào Firo.
“Mới nở có mấy ngày mà đã lớn đến cỡ này, tôi cứ tưởng cũng phải đạt tới Lv 20 đấy chứ. Quả không hổ danh là Hiệp Sĩ-sama.”
Mà... Cũng rất có khả năng là Hiệu Chỉnh Tăng Trưởng Ma Thú (Nhỏ) đã thúc đẩy quá trình.
Mỗi khi tôi kiểm tra bảng trạng thái, nó đều thay đổi. Tốc độ phát triển thần sầu!
Tuy vậy, tôi vẫn chưa thể đem nó đi chiến đấu được.
“Piyo.”
Firo trông đang rất khỏe mạnh và vui vẻ kêu một tiếng lớn.
Nhẹ nhàng vuốt ve đầu Firo, nhận ra rằng nó đã ngủ, tôi cùng Raphtalia quay trở về phòng. Sau đó, tôi tiếp tục miễn cưỡng cố gắng ghi nhớ ký tự của thế giới này.
Vấn đề ở đây là có quá nhiều ký tự đi, thật nhức đầu.