Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Edit by Link
⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹
Vừa chuẩn bị tắt TV, trên TV lại đang phát tin tức liên quan đến vụ nổ tối hôm qua. Quân Mặc Hàn nhìn một chút, miệng nhếch lên một độ cong lạnh lẽo, không tới mấy ngày nữa, anh tin tưởng sẽ có kết quả.
Từ sau khi chuyện vụ nổ xảy ra, có người ngủ ngon, đương nhiên cũng sẽ có người không yên giấc. Thị trưởng Trâu Kỷ suýt chút nữa đã thổ huyết.
Cả ngày này hắn đều bị tổ điều tra phía trên hỏi tới, lần này tổ điều tra bên trên cũng quyết tâm muốn điều tra tác phong của hắn, tất cả mọi chuyện của hắn. Trâu Kỷ cũng sắp phát điên rồi.
"Quân Mặc Hàn, Quân Mặc Hàn, hay cho một Quân Mặc Hàn! Thật là tức chết tôi rồi, cứ như một con gián, giết mãi không chết!"
Dương Chân Sóc là bộ kiểm tra kỷ luật, có thể năng lực vững vàng hơn chút nhưng trên trán cũng một mực đổ mồ hôi.
"Lão Trâu, tôi thấy lần này là chúng ta quá gấp gáp, Quân Mặc Hàn này thực sự không thể coi thường. Trước đó chúng ta cố ý phái người ám sát hắn, đoán chừng hắn đã sớm phát hiện?"
Trâu Kỷ nói, ánh mắt cũng trở nên âm tàn.
"Tôi vốn còn muốn làm một trận tập kích khủng bố ở trấn Thanh Đằng để Quân Mặc Hàn tiếp tục ở đó, không nghĩ tới lại bị hắn phát hiện ra."
Dương Chân Sóc xoa xoa mồ hôi trên trán nói.
"Tiểu tử này đủ hung ác, vậy mà lại ra tay với mình. Những thi thể bị đốt cháy khét trong biệt thự kia đều là xác chết, cũng không biết hắn làm thế nào, hết lần này tới lần khác lại trở thành sự kiện bạo tạc giết người, trong rừng rậm còn xuất hiện động vật bảo hộ cấp một, thật là, thật là..."
Hai người sắp đặt Quân Mặc Hàn, tức đến mức lo lắng không yên, lại không thể làm gì được hắn.
"Chân Sóc, lần này, bất luận thế nào, cho dù chúng ta bị bức ép thành như thế này cũng không thể để Quân Mặc Hàn đạt được, chúng ta cũng phải bày một con đường cho hắn."
"Tiểu tử kia một chút nhược điểm cũng không có thì làm thế nào?"
"Trước đó tôi phái vài nhóm người theo dõi điều tra hắn, mặc dù phần lớn đều bị hắn âm thầm xử lý nhưng cũng may trong tay tôi còn chút đồ vật, bên cạnh hắn có phụ nữ."
"Phụ nữ?"
Trâu Kỷ gật đầu nói.
"Không sai, không phải Quân Mặc Hàn có Đế Đô che chở sao? Mặc dù chúng ta không tra được cái gì nhưng hắn và phụ nữ ở chung với nhau, chờ cho hắn nhậm chức chúng ta liền tuôn ra, khẳng định sẽ có ảnh hưởng với hắn."
Lúc Trâu Kỷ và Dương Chân Sóc đang bàn bạc, mấy viên chức liên quan tới chuyện này cũng nơm nớp lo sợ.
Còn có Mễ gia, Mễ Chính Bằng cũng vội đến xoay vòng.
Mễ phu nhân lại trốn đi lần nữa, bà ta là người yêu ghét rõ ràng. Lúc trước Mễ Chính Bằng đã phản bội bà ta thì cũng đừng mong ở thời điểm mấu chốt bà ta sẽ giúp hắn ta nghĩ biện pháp gì đó.
Chỉ cần đừng làm ảnh hưởng đến con trai của bà ta là được.
"Làm sao đây, làm sao đây?"
Sắc mặt Mễ Chính Bằng đều xanh mét, không ngừng đi tới đi lui.
Mễ Lương Ngân nhìn cha mình như vậy, cho là có chuyện gì đó.
"Cha, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì mà khiến cha sốt ruột như vậy?"
Mễ Lương Ngân biết cha của anh ta có thủ đoạn tàn nhẫn, cái gì cũng đều thích nắm trong tay, cho tới bây giờ cũng chưa từng xuất hiện tình huống vội vã, nóng nảy hấp tấp như lúc này. Ngay cả khi mỹ phẩm dưỡng da của Mễ gia xảy ra chuyện, cần phải hạ giá ngừng sản xuất, cha của anh ta cũng không vội thế này.
***
Vote chương để sớm có chương mới nha ♥