Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Edit by Link & Beta by Hy
⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹
Nạp Lan Vân Thanh!
Hắn vẫn ôn nhã như lan, đường nét tinh xảo như họa, dáng người cao lớn từng bước đi tới như tiên nhân Dao Trì, xuất trần tuyệt thế, trên người mặc một bộ trang phục công tác, trong khí chất dịu dàng lại có thêm một tia ác liệt.
Giống như lúc mới gặp, hắn dường như bước ra từ trong tranh.
Trong giây lát, đôi chân Phong Tố Cẩn bất động như bị buộc chì, trái tim bồn chồn nhảy lên không thể kiểm soát, cả người cũng cứng đờ theo.
Những ký ức bị cô phong tỏa lại hiện ra lần nữa. Phong Tố Cẩn không nhịn được nghĩ tới những chuyện kia, đôi mắt cũng cay cay như muốn rơi lệ.
Phong Tố Cẩn hung hăng bấm cánh tay mình một cái, khôi phục lại một tia khí lực rồi mới điều chỉnh tốt tâm trạng, từng bước đi ra ngoài.
Không ai biết cô dùng sức lực lớn bao nhiêu. Cũng may, cô mang một cặp kính râm lớn, che đi đôi mắt, khiến người ta không thể nhìn ra.
Hơn nữa, cô cũng coi như hiểu được một chút về Nạp Lan Vân Thanh. Hắn cao quý từ trong xương cốt nên ánh mắt sẽ không dừng trên thân thể bất kỳ người không quen biết nào.
Quả nhiên, trong nháy mắt hai người đi qua nhau, hô hấp của Phong Tố Cẩn ngày càng dồn dập nhưng Nạp Lan Vân Thanh thậm chí còn không thèm nhìn lại.
Phong Tố Cẩn không biết hắn có thể nhận ra mình hay không.
Nghĩ đến đây, khóe miệng cô cong lên đầy khổ sở. Cho dù nhận ra thì sao, chẳng phải cô đã sớm chứng kiến sự lạnh lùng của hắn rồi còn gì?
"Đó là tổ điều tra đặc biệt tới từ Đế Đô à?"
"Trời ạ, đẹp quá rồi, giống như người bước ra từ trong tranh vậy đó. Đẹp quá đi, anh ta là tổ trưởng à? Nghe nói là thiếu chủ của Nạp Lan thế gia."
"Quả nhiên người như mặc lan, phong nhã tuấn tú, khí chất phi phàm."
"Đó là vì cô chưa nhìn thấy thị trưởng Quân. Đó mới là người mà không ai có thể sánh được, nhiếp hồn đoạt phách, diễm lệ xuất trần."
Bước chân nặng như bị rót chì, Phong Tố Cẩn nặng nề đi ra cửa. Lên xe, tay cô đặt trên tay lái, cũng có phần bất lực.
Cô tựa đầu trên tay lái, cố gắng điều chỉnh lại tâm tình.
Tổ điều tra đặc biệt?
Không ngờ cô lại trùng hợp đụng phải.
Chẳng lẽ Lữ Tây Viêm ở đây là vì muốn gặp những người này?
Chuyện lần này hình như là Lữ Tây Viêm giúp cô nhưng tại sao hắn lại muốn giúp cô? Hừ, Lữ gia muốn đối phó với Quân tiên sinh nhà cô, dù giúp cô, cô cũng sẽ không cảm ơn.
Nhưng suýt chút nữa những chuyện cô làm đã bị tổ điều tra đặc biệt biết. Cô cũng không sợ gì cả nhưng cô là vợ của Quân Mặc Hàn. Những người kia tới đây là vì muốn nắm được nhược điểm của Quân Mặc Hàn. Cô sẽ không gây thêm phiền phức cho Quân tiên sinh nhà cô.
Hiện tại, cả người Phong Tố Cẩn đều lạnh lẽo đến rét run. Bây giờ cô về, chắc chắn sẽ khiến Quân tiên sinh lo lắng.
Sau khi tỉnh táo lại, Phong Tố Cẩn dẫn theo bảo tiêu lái xe đến biệt thự Phong gia.
Vừa xuống xe, Phong Tố Cẩn thấy phía trước có một chiếc xe đang dừng. Lông mày cô nhăn lại, là xe của Lam Bắc Thần? Sao anh ta lại ở đây?
Chẳng lẽ chuyện của Lam gia chưa đủ cho anh ta xử lý à? Còn có tâm tư tới đây nữa.
Phong Tố Cẩn cũng chỉ nhìn thoáng qua rồi thu lại tầm mắt, chỉ huy bảo tiêu đi vào biệt thự Phong gia.
Lúc trước Phong lão phu nhân và những người kia hành hạ đánh đập em gái cô thế nào, cô đều nhớ rõ. Trước kia cha và em gái đều ở trong tay Phong lão phu nhân, cô cũng không đủ năng lực làm gì cả nên bây giờ cứ để bão tố mãnh liệt thêm chút nữa đi!
"Tiến vào phòng khách, ra sức đập phá cho tôi!"
"Rõ!"
Bây giờ trong Phong gia không có người, thủ vệ cũng không cản được Phong Tố Cẩn. Bảo tiêu xông vào biệt thự, đập phá hết phòng khách. Phong Tố Cẩn quyết định đi vào xem mật đạo của Phong gia một chút.