Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Edit by Link
⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹
Trong thời gian ngắn, người của Mễ gia đều sắp có vấn đề về tinh thần.
Trong bệnh viện.
Liễu Thi Nhã nhìn tin tức, nghe thấy Mễ Lương Sắt phát điên bị đưa vào bệnh viện, ngay cả gương mặt cũng không thể nhận ra, trong lòng đều mừng thầm không thôi.
"Hừ, tiểu thư Mễ gia thì thế nào, muốn cùng tôi đấu, cũng không nhìn kĩ một chút hiện tại tôi có thân phận gì!"
Kỳ thật Liễu Thi Nhã không thèm để Mễ Lương Sắt vào mắt.
Nghe nói cô ta cũng kiểm tra ở bệnh viện này, ả ta quyết định tự mình đi xem, chiếu cố vị đã từng là tiểu thư kiêu ngạo của Mễ gia này một chút.
Liễu Thi Nhã còn đặc biệt bảo người mang bộ sản phẩm dưỡng da cao cấp quốc tế của mình đến. Ả ta đem theo sản phẩm dưỡng da, hỏi thăm phòng bệnh của Mễ Lương Sắt, sau đó tiến vào.
Mễ Lương Sắt có chút ngẩn người đang ngồi trên giường bệnh, cô ta phát điên hai ngày, hiện tại cũng đã bình tĩnh hơn rất nhiều, không giống như dáng vẻ bị kích thích ban đầu.
Liễu Thi Nhã nhìn mặt của Mễ Lương Sắt bị băng bó chặt chẽ, trong mắt lóe lên một đạo quang mang đắc ý.
"Mễ tiểu thư, nghe nói cô nhập viện, tôi tới thăm cô một chút."
Mễ Lương Sắt khinh thường nhìn Liễu Thi Nhã.
"Cô tới để cười nhạo tôi à?"
Còn mang theo sản phẩm dưỡng da, còn không phải là châm chọc gương mặt của cô ta bị hủy sao.
Liễu Thi Nhã này có đức hạnh gì, cô ta còn không biết rõ sao. Tin tức bên ngoài nói Liễu đại minh tinh xinh đẹp thiện lương, căn bản cũng chỉ là nói nhảm.
Thực chất bên trong nội tâm của nữ nhân này còn đen chán!
Liễu Thi Nhã khẽ giật mình, không nghĩ tới sau khi trải qua những chuyện như vậy, Mễ Lương Sắt vẫn còn giữ được bình tĩnh.
Ả ta lộ ra nụ cười hiền hòa.
"Nhìn xem cô nói đi đâu rồi, tôi cũng chỉ đến để thăm cô, hi vọng cô nhanh chóng tốt lên, chỉ có người thật lòng mới đến thăm cô. Cô nhìn những nhóm tiểu thư ngày thường chơi chung với cô xem, không phải đều tránh xa sao? Ngay cả ân cần thăm hỏi đều không có, đúng chứ?"
Trong mắt Mễ Lương Sắt hiện lên một tia bi ai, quả thực sau khi Liễu Thi Nhã nói như thế, Mễ gia gặp chuyện như vậy, từng người đều tránh thật xa.
"Chuyện này thì có liên quan gì đến cô, Liễu Thi Nhã, nơi này không có ai khác, cô không cần phải làm bộ làm tịch."
Liễu Thi Nhã thu lại ý cười, trào phúng nhìn Mễ Lương Sắt.
"Mễ Lương Sắt, cô nhìn lại mình một chút đi, trước kia không phải cô xem thường xuất thân của tôi sao? Bây giờ ngay cả một ngón tay của tôi cô cũng không sánh bằng. Cô không có Mễ gia làm hậu thuẫn thì cũng chả là cái thá gì, nhưng tôi vẫn sẽ còn tiếp tục cao cao tại thượng."
Mễ Lương Sắt cũng là một người kiêu ngạo, cho dù là bị như bây giờ, cũng không cho phép Liễu Thi Nhã xuất thân thấp kém vũ nhục mình.
"Hừ, mặc dù cô là đại minh tinh, thế nhưng cô phải biết, cô tốt nhất đừng có chút chuyện riêng tư gì, một khi đã bị bới móc ra thì cô cũng chả là cái thá gì, nhiều năm cố gắng cũng sẽ bị ngâm nước nóng. Về phần Lam gia, cô thật sự xác định Lam Bắc Thần yêu cô vậy sao?"
Liễu Thi Nhã tự kiêu nhún vai.
"Lam Bắc Thần vì tôi mà giữ tâm giữ thân, vì tôi, ngay cả hôn lễ cũng có thể hủy bỏ, chỉ cần tôi nói một tiếng, Lam Bắc Thần cũng đều có thể giải quyết mọi chuyện, không phải cô cũng đã từng chứng kiến rồi sao?"
Mễ Lương Sắt biết Liễu Thi Nhã đang nói về chuyện phát sóng trực tiếp, ngón tay cô ta bất giác bấm chặt trong lòng bàn tay, ẩn nhẫn một cỗ lửa giận.
"Liễu Thi Nhã, cô đúng là rất tự kiêu. Theo tôi được biết, năm đó Phong Tố Cẩn bị trường học đuổi ra, thanh danh cũng không tốt nhưng Lam Bắc Thần vẫn chọn cô ta, còn bảo vệ trong lòng bàn tay. Lam Bắc Thần là con người lý trí như vậy, năm đó hắn lại vì Phong Tố Cẩn mà làm rất nhiều chuyện, tùy tiện kể ra một cái cũng khiến người ta cảm động. Tôi cũng hận Phong Tố Cẩn, hai năm này vì sao tôi không động đến cô ta, là bởi vì Lam Bắc Thần lên tiếng ở Bắc Quyền Thành, Phong Tố Cẩn là vị hôn thê của hắn, dù động đến đầu ngón tay đều không được... Trước kia Phong Tố Cẩn thích ăn cái gì, Lam Bắc Thần đều sẽ sai người mua về từ các nơi trong cả nước..."
⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹
Vote chương để sớm có chương mới nha ♥