Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Edit by Link
⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹
Phong Tố Cẩn hít sâu mấy cái, đem cảm giác khó chịu trong lòng sơ tán ra, một lúc sau cảm xúc đã ổn định lại.
Sau khi tỉnh táo lại, Phong Tố Cẩn cảm thấy có chút kỳ quái.
Dựa theo tính cách của Liễu Thi Nhã kia mà nói thì cô ta sẽ không bao giờ đồng ý đem tin tức đính hôn công bố ra bên ngoài.
Dù sao hiện tại cô ta còn muốn tiến quân quốc tế, sự nghiệp đang ở trên đỉnh cao, thật sự sẽ vì tình yêu mà công bố chuyện đính hôn với bên ngoài sao? Kể từ đó sự nghiệp diễn xuất của cô ta cũng sẽ bị ảnh hưởng.
Nhìn như thế nào cũng cảm thấy Liễu Thi Nhã không phải loại người sẽ vì tình yêu mà hi sinh sự nghiệp, nếu không thì hai năm trước cô ta cũng sẽ không lặng lẽ không nói câu nào mà rời khỏi Lam Bắc Thần.
Bởi vì chiều hôm qua bị Phong Tố Cẩn đánh một trận nên bây giờ mặt Liễu Thi Nhã đều sưng lên, đừng nói chi là những cảm giác đau nhức trên người.
"Phong Tố Cẩn, tiện nhân, ai u..."
Hơi dùng sức một chút, toàn thân Liễu Thi Nhã đều bắt đầu đau. Cô ta chưa từng đau đến như vậy, ngay cả khi luyện võ bị thương cũng sẽ không phải đau như thế này.
Hai tay Liễu Thi Nhã nắm lại thành quyền.
"Phong Tố Cẩn, tôi sẽ không bỏ qua cho cô!"
Cô ra bảo trợ lý đưa cô ta đến bệnh viện ở thành phố khác ngay trong đêm để chữa trị, cũng không muốn bị ai phát hiện ra tình huống của cô ta lúc này.
Sau khi không có vấn đề gì, cô ta liền mang thuốc về nhà trọ của mình để bảo dưỡng lại mặt.
Cô ta còn phải dựa vào gương mặt này để sinh tồn cho nên đặc biệt quý trọng, cũng may bác sĩ nói mười ngày sau sẽ khôi phục lại như lúc đầu.
Rõ ràng là bị Phong Tố Cẩn đánh, cô ta lại còn phải che giấu, cho tới bây giờ cô ta vẫn chưa từng chịu uất ức như vậy.
"Tiện nhân, tiện nhân Phong Tố Cẩn."
Liễu Thi Nhã không ngừng lẩm bẩm, bất quá cô ta cũng đã xác định được ở đây không có người khác nên mới có thể mắng to như vậy.
Cô ta cảm giác bản thân từ trước đến giờ đều là ưu nhã nhưng bây giờ lại bị Phong Tố Cẩn chọc tức đến nổi bão, văng lời thô tục, tức không chịu được.
Liễu Thi Nhã còn đang trong cơn giận dữ, một đêm không nghỉ ngơi, sáng sớm lại nhận được điện thoại liên tục của trợ lý.
Liễu Thi Nhã vốn cảm thấy phiền, không muốn nghe nhưng trợ lý gọi nhiều như vậy, cô ta cũng chỉ có thể nhận.
"Thi Nhã, cô mau xem tin tức, tin tức Bắc Quyền Thành."
Liễu Thi Nhã nhíu mày.
"Tin tức gì? Vừa mới sáng sớm có thể để người khác nghĩ ngơi một chút hay không!"
"Thi Nhã, sao cô lại có thể để cho Lam thiếu gia công bố tin tức cô đính hôn? Bây giờ cô là diễn viên chuẩn bị tiến quân ra quốc tế, sự nghiệp nha, sự nghiệp! Cô cũng đừng vì tình yêu mà trở nên hồ đồ nha!"
Liễu Thi Nhã vốn đang thiếu kiên nhẫn, nghe thấy âm thanh của trợ lý, tròng mắt suýt chút đều trừng ra ngoài.
"Cô, cô nói cái gì? Kẻ nào công bố tin tức đính hôn? Bắc Thần đã đồng ý với tôi sẽ không công bố."
Nói xong, Liễu Thi Nhã run rẩy mở TV, trên màn hình đang phát sóng tin tức sáng sớm, tin tức kia quả thật chính là tin tức đính hôn của cô ta và Lam Bắc Thần.
Liễu Thi Nhã sửng sốt nửa ngày, lấy lại tinh thần, tức giận đến mức phun một ngụm máu.
Chiều hôm qua Liễu Thi Nhã bị chọc tức đến như vậy, thân thể bị đánh cũng đau nhức không thôi, còn thêm tin tức sáng nay, khiến cô ta hoàn toàn nổi lửa, cứ như vậy mà hộc máu, hôn mê bất tỉnh.
Liễu Thi Nhã không bình tĩnh, Lam gia lại càng không bình tĩnh.
Ông cụ bên Lam gia đang ngồi trên bàn ăn, vô cùng tức giận, bát đũa đều bị quăng đi.
"Đồ hỗn trướng! Vì phụ nữ mà bất chấp danh tiếng của Lam gia như vậy, việc này cũng không thèm thương lượng với ta, nhất định là bị người phụ nữ kia mê hoặc! Ta đã nói người phụ kia không phải là kẻ tầm thường, khụ khụ..."
Tất cả người Lam gia lúc này đều ngồi trên bàn ăn, yên lặng, không ăn cơm cũng không dám lộn xộn, càng không dám nói chuyện lúc lão gia tử tức giận.
Chỉ cần lão gia tử không chết, Lam gia vĩnh viễn vẫn do lão gia tử định đoạt.
Lão gia tử nói ai kế nghiệp thì người đó liền sẽ được kế nghiệp.
***
Vote chương để sớm có chương mới nha ♥