Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
701008.
Phụ nữ đều là dâng tận cửa cũng không cần, cái này khá tốt, anh dâng tận cửa, cô không cần!
“Mặt cô đỏ rồi…” Anh tiếp tục đè cô, không hề có dự định đứng dậy.
“Nóng đấy!” Đầu cô hơi nghiêng, “Cảnh tổng, cho nên, anh có thể đứng dậy trên người tôi được chưa?”
“Tim cô đập rất nhanh!” Anh tiếp tục nói.
“Vì nóng cho nên tim đập rất nhanh!” Cô giải thích một câu, âm thanh yếu ớt như côn trùng cắn, “Cảnh tổng, cho nên anh có thể đứng dậy trước? Tôi đi ra ngoài ngủ sofa!”
Cảnh Hành chăm chú nhìn vào lồng ngực bấp bênh của cô, “Cô có cảm giác rồi?”
“Không có không có không có! Tôi cũng không biết anh đang làm gì! Có thể đứng dậy không, anh nặng quá, đè đau tôi rồi!” Cô lớn tiếng nói, che giấu đi tâm trạng của mình.
“Được, đứng dậy.” Ánh mắt Cảnh tổng cười đứng dậy.
Lê Lê xoay người lăn xuống giường, sau đó ôm lấy bộ đầm ngủ của mình, rời khỏi rồi!
Cô phải đi phòng của Bộ Bộ tắm rửa.
“Lê Bộ Bộ, con mở cửa cho dì!” Cô đứng trước cửa, không ngờ lần đầu tiên mở không ra cửa phòng của Tiểu Bộ Bộ.
“Dì ơi, con ngủ rồi…”
“Con ngủ rồi còn biết nói chuyện, mau đứng dậy mở cửa cho dì!” Cô nghe thấy đằng sau truyền đến tiếng bước chân, càng nôn nóng hơn!
Vừa nãy cô có phải bị Cảnh Hành ghẹo rồi không?
Cơ thể nhỏ cô căng lại, hoàn toàn không dám đối diện anh!
Cảnh Hành hôm nay rốt cuộc là bị chạm dây nào?
Cô không hiểu chút nào!
Nghĩ đến đây, cô tiếp tục gõ cửa, Tiểu Bộ Bộ ở bên trong ngay cả tiếng đáp cũng không có.
Đôi vai bị bàn tay to nóng rực cầm lấy, cô theo phản xạ ngẩng đầu ưỡn ngực, “Cảnh tổng! Anh không phải phải đi ngủ sao?”
“Cô đi tắm rửa, tôi ở bên ngoài đợi cô, yên tâm, tôi chưa đến nỗi như con sói đói đến như vậy!” Cảnh Hành vẫn là phần thân trên không mặc áo.
Như là một hoocmon di động vậy, cám dỗ đôi mắt của cô.
Cô lập tức nghiêng đầu, quay lưng liền xông vào phòng.
Như là ma sai quỷ khiến, cô xông vào liền nhìn thấy áo sơ mi của Cảnh Hành và áo quần cô chưa giặt để chung với nhau.
Trong đầu đang phức tạp đùng đùng kêu lên, sau đó xông vào trong phòng tắm.
Cảnh Hành sẽ không ở lại qua đêm chứ?
Ngày mai nếu hai người cùng nhau vào công ty, đúng là sẽ giải thích không rõ ràng được?
Cô tắm rất lâu, rất lâu mới ra ngoài.
Trên sofa của phòng khách, Cảnh Hành ngồi trên ghế đơn sofa, bắt chéo chân, trên tay cầm remote, xem tiết mục ti vi, âm thanh rất nhỏ, nếu cô không ra ngoài, quả thật không biết là Cảnh Hành đang xem ti vi.
“Tổng tài, anh có cần về trước? Bây giờ thời gian còn rất sớm! Không cần phải ở lại qua đêm đâu, chúng tôi cũng không hoan nghênh anh!” Cô cười nói.
Tiểu Bộ Bộ đã ngủ rồi!
Mặc cô nói sao cũng được!
Cảnh Hành tắt tivi, ánh mắt nhìn vào cô, ngày thường trang điểm nhẹ, bây giờ đi tắm ra đây, vẻ mặt trắng trẻo ấy, đôi mắt to hổ phách, tinh thần nhìn vào anh.
Dưới vùng cổ trắng mút, xương đòn gợi cảm lộ ra, bộ đầm ngủ màu hồng nhạt dài đến đầu gối, đôi chân thon nhỏ lộ ra, mái tóc không ngờ là thổi khô rồi mới ra!
Lê Lê cảm giác Cảnh Hành hình như đang nhìn cô!
Là đang nhìn cô phải không/
Cô quay đầu, trông vào tủ lạnh không xa, “Tổng tài, anh muốn ăn kem sao?”
Quả nhiên không phải là đang nhìn cô!
Ánh mắt quan sát kia, khiến cô suýt nữa hiểu nhầm!
“Không muốn.” Anh đứng dậy, “Áo của tôi vẫn còn ở trong phòng cô.”
“Oh, tôi lập tức đi lấy cho anh!” Cô quay lưng đi như một làn khói đi lấy áo cho anh, Tiểu Bộ Bộ tắm rửa luôn rất ngoan.
Trên áo vẫn còn vết nước.
Cô ngại ngùng đưa cho anh, “Cái đó, có nước, nhưng thời tiết bên ngoài vẫn là khá nóng, anh đi xuống, chắc là sẽ khô thôi!”
“Cô đối xử với tôi như thế sao?” Cái gì mà đi xuống là khô thôi!
Trong tình hình thông thường, không phải là làm khô cho anh, sau đó mới để anh về sao?
“Nếu không thì sao? Tổng tài, anh phải thông cảm cho tôi chứ? Tôi chỉ là một nhân viên nhỏ, dậy sớm tham tối, ngày mai còn phải đi làm nữa! Tôi không tiễn anh! Được chứ?” Cô như một làn khói chạy đến trước cửa, mở ra, “Cảnh tổng, mời!”
Bỏ đi, người phụ nữ EQ thấp này, không sợ là không xử lý được!
Không biết tại sao, sau khi Cảnh Hành đi, cô cứ cảm giác sau lưng cô mát rười rượi, buổi tối đi ngủ còn mơ thấy anh!
Tên đại ác ma kia, cô chạy đến đâu cũng gặp phải.
Một lát là ở bên bờ biển, một lát ở bên rừng tối cổ xưa, hoặc là ở kiến trúc thời hiện đại, cho dù cô đi đến đâu, cũng có thể gặp được Cảnh Hành!
Đại ma vương muốn ăn thịt cô!
“Á…”
Cô mở to mắt, ngồi bên giường, Cảnh Hành ở trong mơ mở to miệng đầy máu, nhe nanh vuốt tấn công về phía cô.
Đáng sợ quá!
Đưa Tiểu Bộ Bộ đi trường mẫu giáo xong, cô nên nói là người mà gặp xui xẻo rồi, ngay cả uống nước mát cũng dính răng!
Cô không ngờ trùng hợp gặp phải Cảnh Hành!
Ánh mắt Cảnh Hành lạnh nhạt nhìn cô một cái, liền bỏ đi.
Trong thang máy, Lê Lê thề rằng, cô chỉ là vì thang máy đối diện đông người quá, cho nên mới đến đây!
Mấu chốt là Cảnh Hành không có đuổi cô ra, chỉ là…
“Gan cô to thật! Không biết đây là thang máy chuyên dụng của tổng tài sao?”
Cô đứng trước cửa thang máy, “Các người chỉ biết cường thế, ở trên cao cao, tổng tài không phải là người sao! Còn nói là thang máy chuyên dụng, lỡ như có việc gấp, không dùng được sao?”
“Cô có việc gấp sao?”
“Tôi mắc tiểu!” Cô thật ra chỉ là nói thôi!
Cánh tay dài đột nhiên xuất hiện trước mặt cô, bấm vào nút thang máy.
Thang máy tức thời dừng lại, cửa mở ra.
“Ra ngoài giải quyết!”
“Không cần! Ở đây không phải là tầng văn phòng làm việc của tôi, tôi có chứng ưa sạch, nhất thiết phải đến địa bàn của tôi!” Cô lại đóng cửa thang máy lại.
Đáy mắt Cảnh Hành tối lại một độ, Người phụ nữ này…
Đến tầng của phòng thiết kế, Lê Lê mới bước ra ngoài, trước đi khi còn cười cười với anh, nói tiếng cám ơn!
Trong thang máy chỉ còn lại anh và Lệ Nhẫn hai người.
“Boss, cô Lê…” Lệ Nhẫn muốn nói lại thôi, “Có cần đi tìm chị gái dùm cô Lê không?”
Không thể nào cứ để cô Lê nuôi con của người ta hoài chứ!
Sau này kết hôn với tổng tài, còn phải nuôi một đứa cháu?
Tuy rằng Cảnh gia không thiếu thốn tiền bạc, cứ cảm thấy là bây giờ giữa họ cái gì cũng không có, liền có một đứa con kẹp ngay ở giữa, thế giới hai người đâu!
“Tôi tại sao phải tìm chị dùm cô ấy?” Cảnh Hành lạnh lùng hỏi ngược một câu.
Boss, anh rõ ràng là có ý với cô nương người ta, không làm gì đó, người ta làm sao làm lành với mình được!
Lệ Nhẫn cảm thấy EQ của boss đột nhiên không tồn tại nữa!
Kết quả khi đi đến văn phòng, Cảnh Hành đột nhiên lại nói để cậu phái người đi tìm.
…
“Hắt xì!” Lê Lê xoa mũi, tại sao có cảm giác không khỏe thế!
Nghĩ đến ác mộng hôm qua, trời ơi!
Vừa nãy tên Cảnh Hành kia có thù hận cô không, bây giờ đang nói xấu cô sao?
“Lê Lê, em sao thế? Không tập trung vậy?” Ninh Giao quan tâm nhìn vào cô.
“Em không sao!” Cô đang suy nghĩ, một lát phải làm sao đi dỗ Cảnh Hành vui!
Cảm giác toàn thân không thoải mái này khó chịu quá!
Chiều hai giờ, Cảnh Hành về đến văn phòng, trước cửa đang đứng một hình bóng quen thuộc.
Anh đi qua, lạnh lùng nhìn một cái, “Có việc?”
“Cảnh tổng! Mời anh ăn!” Cô lấy ra một cây kem ống quế dễ thương, “Đêm hôm qua không để cho Cảnh tổng ăn, thực tình là thuộc hạ không đúng đắn, đây là sự bồi thường của tôi đối với anh?”
“Tôi chỉ cần một cây kem là có thể cho qua được sao?” Cảnh Hành lạnh nhạt nhìn một cái, “Tôi không thích đồ ngọt!”
Sau đó, liền đi vào văn phòng!